Disneyland 1972 Love the old s
Ngược Chiều Kim Đồng Hồ

Ngược Chiều Kim Đồng Hồ

Tác giả: ZuzuLinh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325724

Bình chọn: 8.5.00/10/572 lượt.

tích cực tìm kiếm, con Frang cũng hăng hái tham gia. Nó kéo cả đàn chó con theo, chúng thông minh và rất được việc. Có lẽ vì hiểu tâm tư của chủ nên khi được Mes cho ngửi áo của Chris là nó vội vàng phi tới chỗ Ken mà sủa ầm ĩ. Vậy là dù muốn giấu nhưng Mes vẫn phải thú thực với Sếp mình.– Chris sao rồi? Em đi đâu? – Ngay khi con Frang chạy sộc lên giường, nó đánh thức chủ dậy mà trước đó Ken đã nhờ tới sự hỗ trợ thuốc ngủ, hắn biết điều không lành nên chạy theo con chó đến chỗ Mes mà vấn, vẫn mặc nguyên bộ áo ngủ.– … – Mes biết nói gì đây khi đã tìm hơn một tiếng mà không thấy.– Em không thể đi xa mà không có xe đẩy! – Ken liếc nhìn vào phòng bệnh.– Tôi không biết, nhưng em tôi… chẳng lẽ lại bị bắt cóc? – Mes không muốn tin là có sự góp mặt của Perry trong chuyện này, vì anh không tìm được nguyên cớ. Không tự nhiên sao em có thể bỏ đi mà không nói.– Kiểm tra dấu vân tay trong phòng ngay! – Ken sáng suốt ra lệnh lớn, thêm một lần nữa trách mình không theo sát em. – Bác sĩ! – Hắn quát.– Tôi đây! – Bà bác sĩ tầm năm mươi tuổi với cặp kính dày khệ nệ, đôi chân run bần bật.– Sếp bình tĩnh! Các bác sĩ ở đây không biết chuyện này,… Perry đưa em đi! – Mes không muốn những người vô tội bị trừng phạt – Có thể cô ấy đưa em tôi đi dạo! – Anh cố dặn mình nghĩ theo hướng tích cực.– Đi dạo mà ngươi huy động người và chó nghiệp vụ làm gì? – Sao có thể qua con mắt tinh tường, Ken yêu cầu liên lạc với trợ lý bên DEVILS.3 hỏi về Perry và nhận được rằng, cô đi vắng từ ngày hôm qua. Mắt long lên và tay nghiền chặt, hắn thương em bị lạnh hay gì đó chứ riêng Perry thì không mấy nghi ngờ.– Vì… tôi muốn chắc chắn! – Mes hiểu Ken còn lo cho em hơn anh nhiều, chỉ cần nhìn đôi mắt cố tỏ ra bình tĩnh và tâm trạng bồn chồn không yên ẩn dưới sự lãnh đạm giả dối là biết.– Thôi được rồi! Cậu đang bệnh, ta sẽ… – hắn không nói nữa, để dấu ba chấm lửng lơ, em có thể cho hắn bảo vệ được không em?– Nhưng… – Sếp nói đúng, Mes không thể đứng quá lâu.– Sao? – Ken quắc mắt nhìn, xắn tay áo bắt đầu công việc, nín thở nghe Mes nói gì, hắn đã bao giờ đem tới điều gì tốt đẹp cho người con gái này đâu. Cũng vì thế tất cả các camera ở bệnh viện đều gỡ bỏ tạo cho em sự thoải mái nhất.– Ngài… đừng nổi giận với cấp dưới! – Anh không phản đối, nhưng cách hắn tra hỏi người bác sĩ khiến bà ta co rúm thì thật không nên, tóm lại anh không muốn hắn dùng quyền hạn mà hành hạ kẻ dưới, nếu Chris biết hẳn cũng như anh.– … Ừ! – Hắn quay người, em ghét cái ác, hắn biết điều đó. Khi nhân viên giám định tới thông báo kết quả, hắn đã định quát lớn vì sự chậm tr nhưng kiềm chế ngay lập tức.– Thưa ngài, chúng tôi xác định ngoài dấu tay của bệnh nhân, ngài Mes, ngài…– Biết rồi, ngoài ra có ai khác? – Hắn nôn nóng và hỏi nhanh, vẫn giữ ngữ điệu vừa tai nghe.– Dạ có, của ngài Perry. Dấu vân tay xuất hiện ở thành giường.– Rồi, ngươi lui đi.– Sáng nay tôi đã hỏi nhân viên y tế, họ trông thấy Perry, trong câu nói của cô ta có gì đó bất thường, như thể bị ép phải nói thế.– Gọi người đó lại đây!– Cô y sĩ đã mất tích. Tôi cho người đi tìm nãy giờ mà không có kết quả.Ken nghe hết câu nói rồi đi ra ngoài luôn, Mes nhìn theo rồi lại quyết định đi tìm, dù gì anh vẫn khỏe hơn em nhiều.zRuby đang ngấm ngầm. Việc lần này chỉ có thêm Perry biết, cô ả trực tiếp mua chuộc kẻ tôi tớ phụ việc bên bệnh viện bằng biện pháp mạnh, nếu như Perry và con nhỏ đáng ghét ngồi đằng sau biến mất, mọi chuyện sẽ êm thấm.– Ruby! Cô rẽ hướng khác ư? Tốt nhất đưa Moon về bệnh viện, thay trang phục rồi đợi khi nào tỉnh thuyết phục Moon nói rằng tôi đưa đi lạc. Như vậy chúng ta sẽ không bị sao.– Chị nghĩ con nhỏ này vị tha gớm! Nó không bắt Đại Bàng xẻo thịt mình ra thì thôi, làm gì có chuyện ngược đời!?!– Vậy còn cách nào khác? Cứ lẩn trốn và làm việc trái lương tâm này tôi không đồng ý.– Chị có lương tâm? Buồn cười thật, quỷ ngặm nhấm lương tâm của tất cả người trong DEVILS rồi. Mà nó tỉnh thì có bao nhiêu người túc trực, chị liệu làm gì được? – Rõ ràng Ruby có lí, đã làm sai một lần thì sẽ tiếp tục be bét sai thêm nhiều lần khác nữa.– Nói cô đang nghĩ gì? – Perry chợt nhận ra ánh mắt sắc lạnh của Ruby, có phần đểu giả và nham hiểm.– Tôi đang muốn nghĩ gì à? – Hà hà, cô ả cười thầm trong bụng, nhấn ga và lao ngay ra ngoài cửa xe, lộn vòng tiếp đất.– Cô…? – Sự việc quá nhanh chóng đến nỗi không thể bất ngờ hơn. Xe không người lái trên vực thẳm.– Binh! – Va vào hòn đá, con xe vẫn tiếp tục lao thẳng do lập trình sẵn, chưa đầy nửa m là xuống vực thật.Ruby an toàn nhìn ngắm ngày tàn của Perry.– Moon à! Tỉnh đi em! – Perry hét lớn, cô bắt buộc phải đẩy em ra và nhảy cong chân lên, đặt hông lên thành ghế tài xế và lái xe bằng chân.Trong cái rủi có cái may, hôm nay cô mang giầy cao gót nên tăng thêm độ dài cho đôi chân, hoàn toàn bằng cảm tính, Perry lái xe mà mắt không thể nhìn thấy đường. Tay cô ghì chặt ghế sau, đầu chúc xuống, phán đoán qua lớp kính sau xe, thi thoảng vẫn phải giữ cho em không bị ngã.Vách đá thoai thoải ở đỉnh và