pacman, rainbows, and roller s
Ngược Chiều Kim Đồng Hồ

Ngược Chiều Kim Đồng Hồ

Tác giả: ZuzuLinh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326650

Bình chọn: 10.00/10/665 lượt.

ng nghĩ tới số phận của đứa trẻ. Rồi nó sẽ đơn độc – Mắt Moon long lên những giọt nước, chính đây là cảm giác của một tuổi thơ từng trải trong em.-Còn cô?-Lỡ em chết thì con sẽ mồ côi, không bao giờ hình dung được khuôn mặt của mẹ bé – Moon đang nói về những thứ rất xa xôi.-Vậy còn ta? – Rõ ràng thứ hắn chờ đợi là trách nhiệm hắn trong đoạn hội thoại.-Không, em sẽ không để ai biết, em sẽ mang con đi xa khỏi nơi đây, đâu cũng được – Moon dừng lại thở hắt – Nhưng chuyện đó, lời cầu xin hôm ấy, xin anh coi như chưa từng nghe thấy – Moon trở lại vẻ điềm tĩnh, giờ em đã không sợ Ken nữa, dù hắn có đang chắn lấy mọi tầm nhìn. Đôi lúc Ken làm em sợ hãi vô cùng, nhưng đôi lúc em chẳng thấy ở hắn chút độc ác nào cả.-Cô coi tôi là gì? – Vẫn là đại từ “Tôi”, Ken rất khó chịu, thứ mà hắn chờ đợi không tới, trong câu nói của Moon, không có một chút gì ý niệm về người cha của đứa bé vô hình.-Cô nên nhớ là ta cũng sinh ra đứa trẻ ấy. NÓ LÀ CON CỦA TA!Moon không nói gì, nhưng Ken muốn em phải rõ ràng:-Nói đi, theo như cô thì quyền làm cha của ta ở đâu?Em nhìn hắn, đã bảo là sai rồi cơ mà, sao cứ ép em phải nói ra thế, nước mắt từ khóe mi rủ nhau lăn dài xuống ướt đẫm bên gối như những giọt pha lê lấp lánh.-Anh không thể tha ột đứa bé sao, đúng là con mang dòng máu của em, em sẵn sàng chịu mọi hình phạt, dù đau đớn, tủi cực như thế nào, nhưng xin anh đừng làm đau con em – Moon nghĩ Ken giống như cha em vậy. Đầu tuần trước, chắc là Wine đã giấu em nói hết cho cha, vì thế nên lúc về nhà, em thấy lưng anh bị quật một vệt dài thâm tím, chắc chắn là đã xin cho em,… Moon biết cha để mặc con gái bị đói khổ, đau đớn, mà em cũng không chắc ông có phải là cha mình không nữa, cũng như Wine chắc gì đã phải anh ruột của em, một tờ giấy khai sinh đầy đủ họ tên cha mẹ đâu hẳn đã đúng với lẽ thực tế. Chưa kể ông đã từng chửi rủa em đủ điều, nói sẵn sàng dùng em để làm bàn đạp cho hai người anh trai tiến thân, ông không nói trực tiếp, nhưng em đã lén nghe được khi đi đón Wine. Nếu em là con ngoài dã thú, mẹ đã phản bội cha, sao cha không nghĩ Wine cũng như em, mà cậu còn hơn tuổi em nữa kia, gia đình này phức tạp quá, em không hiểu nổi những người lớn họ nghĩ gì, em chỉ biết dựa vào Wine để có hy vọng thôi.Ken là người dã man hơn cha em bội phần, em biết điều đó nhờ quá khứ, hắn đã “tôi luyện” em thành một con robo không còn cảm giác đau đớn, ngay giữa tiết trời đông, còn bắt em mặc một chiếc áo phong phanh và đánh tới tê buốt da thịt,… như thế sao em không khỏi lo lắng hắn sẽ trừng phạt con mình. -Cô chỉ nghĩ được như thế thôi sao? – Ken không bao giờ nghĩ mình sẽ bỏ rơi con cái dù người mẹ có là ai chăng nữa, thậm chí có là mẫu người kiểu như bà mẹ rắn độc của hắn.-Không, Ken à, làm gì có chuyện nào xảy ra, em không tưởng tượng về tương lai nữa. Em đã tìm được anh trai rồi cũng không suy nghĩ thiển cận nữa! – Mắt Moon sáng lên những hy vọng – Anh cho phép em nhé, khi nào làm xong việc ở đây em sẽ được về nhà anh trai, ngày nào cũng thế, được chứ? Em tuyệt đối không bỏ bê cơm nước, dọn dẹp cẩn thận khu nhà này. Cho em về nhà nhá!Cái từ “NHÀ” nghe sao mà xa lạ với Ken.-Dọn dẹp, nấu cơm là việc làm để cô tồn tại ở DEVILS? – Thì ra là vậy, Ken đã hiểu, hóa ra từ trước tới giờ, em ở đây chỉ là hy vọng sẽ tìm được anh trai, còn khi tìm được rồi, em không coi nơi đây là gì hết. Ánh mắt của Moon đã tự thừa nhận – Tôi thiếu người ở hay là ô sin ư? Tôi yêu cầu cô không được làm vỡ trứng, là áo cẩn thận, lau dọn đồ sinh hoạt cho tôi, cả việc dạy cô học lập trình, cho cô ở tại đây chỉ để huấn luyện cô thành con ở? NGHE ĐÂY, NHỮNG VIỆC LÀM ĐÓ, TẤT CẢ LÀ VÌ TÔI KHÔNG MUỐN CON TÔI PHẢI ĂN, MẶC NHỮNG THỨ CỦA NGƯỜI NGOÀI THAY VÌ DO MẸ NÓ LÀM – Ken dừng lại. Hắn đang tức giận và trong cơn tức ấy hắn đã thổ lộ hết lòng mình. Thực sự việc hắn cho em ở đây, ngay cả việc hứa sẽ thực hiện lời nguyện cầu của em, mọi thứ đều để đợi chờ cho cái ngày em là của hắn. Nguyên do mà bấy lâu nay hắn đối xử khác với em, chỉ có một, vì hắn đã quá yêu em mất rồi.-Không! Em không hiểu?-Không hiểu hay cố tình không hiểu? – Ánh mắt Ken trở nên mệt mỏi.-Em sao có thê là… vợ anh được? Ken nhìn em, hắn ghét cái gương phản chiếu hình ảnh hắn trong mắt em. Tại sao lại không thể, Moon không thể thì ai có thể chứ? Đâu nào, hắn cho em ngồi cùng bàn ăn, được phép nấu cơm cho hắn, được tự do thoải mái trong ngôi nhà này, không một chút đề phòng, cả việc ngủ song song giường với hắn nữa, thế mà em đâu có hiểu!-Chuyện xảy ra tối nay là sao ạ? – Moon gặng hỏi.-Là tôi tuyên bố… Moon sẽ là vợ tôi! – Ken không nói to nữa, hắn quá mệt mỏi trong cái tư thế này rồi.-V..ợ..? – Moon đi đến kinh ngạc, hắn đâu có nói yêu mà sao có thể đùng một cái cho em tước vị cao quý ấy.-Chẳng lẽ muốn gọi là vợ chưa cưới sao?-Nhưng… nhưng tại sao em là… vợ!???-… Tôi cho cô một cơ hội vàng, cô sợ rằng anh trai sẽ không nhận mình vì lai lịch mang cái từ “gián điệp”, sợ anh cô hệ lụy, bị dìm xuống như cha cô, giờ cho cô một địa vị danh giá, hoàn hảo, liệu cô còn đơn độc nữa không? – Đây không phải lí do thực của