Polly po-cket
Ngươi Không Vào Địa Ngục Thì Ai Vào?

Ngươi Không Vào Địa Ngục Thì Ai Vào?

Tác giả: Tửu Tiểu Thất

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322970

Bình chọn: 7.5.00/10/297 lượt.

n vẫn không nói gì, như cũ cười như không cười nhìn tôi.

Bị hắn nhìn tới sợ hãi, tôi run run lấy khăn tay ra lau cho Tử Kiện, vừa lau vừa giảo hoạt nói: “Lục sư huynh, anh đoán coi Chung sư huynh có thể hay không vu oan giá họa vụ này cho em.”

Lục Tử Kiện lắc đầu: “Em đừng nói vậy, Chung Nguyên không vậy đâu.”

Tôi không dám nhìn Chung Nguyên, vừa cúi đầu lau nước Coca trên người Tử Kiện vừa áy náy nịnh nọt nói: “Lục sư huynh, em giúp anh giặt quần áo nhé!”

Lục Tử Kiện lịch sự lắc đầu: “Không cần”

“Ngươi không biết là thực ra ngươi cũng nên giúp ta giặt sao?” Lại là tiếng của Chung Nguyên.

Tôi nhìn lướt qua áo hoa của hắn, hướng Lục Tử Kiện cười hề hề nói: “Lục sư huynh nè, Chung sư huynh thực biết nói giỡn à.”

Lục Tử Kiện bị nụ cười của tôi mê hoặc, nhanh chân đứng ra bảo vệ chính nghĩa: “Chung Nguyên, mày bình thường khi dễ tao còn chưa tính nha, nhưng mà đừng có ăn hiếp đàn em khóa dưới.”

Tôi xoay qua thè lưỡi nhìn Chung Nguyên, coi bộ dáng tối tăm có nỗi khổ không nói nên lời của hắn, lòng tôi đột nhiên sung sướng quá chừng.

Sau đó tôi nhớ lại, hình như trong lịch sử giao tranh của tôi và hắn, lần này là lần duy nhất toàn thắng.Chương 2:Buổi tối quay lại phòng, tôi báo cáo tình hình chiến đấu hôm nay cho nhất nhị tứ, khi đắc ý tả tới đoạn đối xử với Chung Nguyên như thế nào, ba cái gối đồng loạt bay vèo vèo về phía mình …

Thế giới này ngày càng kì cục mà, vì sao trong học viện hóa hội fan của Chung Nguyên lại nhiều hơn Lục Tử Kiện chứ?

Phòng ngủ của bọn tôi có tất cả bốn người, trong đó hết ba người thẩm mỹ không bình thường, bởi vì bọn họ mê Chung Nguyên, tuy rằng lí do không giống nhau lắm.

Lão đại thích Chung Nguyên bởi vì nó cảm thấy hắn ta là tinh anh, năng lực học tập nhất định là số một. Tôi không khỏi lắc đầu, lí do này thật hư ảo. Hơn nữa nghe nói Chung Nguyên kia không phải quỷ học, lão đại nhìn ở đâu ra năng lực của hắn vậy?

Tiểu Nhị (nó không muốn bị gọi là Lão Nhị) thích Chung Nguyên, bởi vì nó cảm thấy toàn thân Chung Nguyên toát ra một khí chất thụ không được tự nhiên. Nói thật tôi trước khi vào đại học không có tiếp xúc tìm hiểu lĩnh vực đam mỹ, cho nên sau khi nghe tiểu Nhị giải thích thế nào là thụ không được tự nhiên xong, tôi không khỏi cười tới xốc hông, hóa ra là Chung Nguyên bị Lục Tử Kiện đè ột cái, hahahha, hay quá xá … Vì thế tiểu Nhị làm fan của Chung Nguyên tôi còn chấp nhận được.

Tứ cô nương (đây là tên gọi thân mật mà chúng tôi gọi nó) thích Chung Nguyên, chỉ vì nó không thích Lục Tử Kiện, nếu trong hai người phải chọn một, nó đành chọn Chung Nguyên. Đối với lí do này, tôi thật sự muốn phê bình, khiển trách và khinh bỉ!

Đương nhiên ba người này đồng ý chung một điểm là Chung Nguyên so với Lục Tử Kiện đẹp zai hơn, cái này làm tôi càng thêm bi phẫn.

Lục Tử Kiện cao 1m95, Chung chết tiệt có không? Lục Tử Kiện có cơ thể rắn chắc, Chung chết tiệt có sao? Lục Tử Kiện có làn da rám nắng như lúa mạch đen, Chung chết tiệt có sao?

Chả có cái nào, bọn mày lại còn bảo Chung Nguyện đẹp hơn Tử Kiện, đẹp chỗ quái nào?

Mỗi khi tôi nói tới đây, nhất nhị tứ đều đồng thanh trả lời: “Tại khẩu vị của mày khác thường thì có.”

Tôi đương nhiên không chịu làm kẻ yếu: “Nói đùa, khẩu vị tao là tốt nhất. Mày, Tứ cô nương, đứa nào cả ngày chỉ thích nuôi dưỡng loại da trắng baby, còn nữa, mày, Tiểu Nhị, mày là bách khoa toàn thư đam mỹ tiểu thuyết và GV, còn có, lão Đại, mày, mày …”

Lão Đại chống cằm, mỉm cười một cái mê người, tao nhã mà bình tĩnh hỏi: “Tao làm sao?”

Tôi nửa ghen tị nửa phẫn hận nói: “Ngực của mày lớn nhất.”

Lão Đại: “…”



Sẵn đây tôi xin giới thiệu qua phòng ngủ của tôi một cái.

Phòng 1111 của ký túc xá gồm có 4 cô gái xinh tươi phơi phới, bao gồm lão Đại, Tiểu Nhị, Tam đầu gỗ, Tứ cô nương, trong đó tôi là Tam đầu gỗ, danh hiệu này là ba tên kia áp đặt cho tôi, ra vẻ lo lắng cho tôi lắm lắm, cho nên tôi nhịn.

Bốn người chúng tôi đều có sở thích riêng, Lão Đại thích học, Tiểu Nhị yêu đam mỹ, tôi yêu tiền, Tứ cô nương mê trẻ con. Trong bốn người, bình tĩnh nhất là lão Đại, đáng khinh nhất là Tiểu Nhị, bạo lực nhất là Tứ cô nương. Sự tích vinh quang của các nàng có cơ hội sẽ nhắc tới. Về phần tôi thì, tôi chả có đặc điểm gì, có lười có tham, nhưng mà thật sự thiếu tiền. Nếu cứ nhất quyết gắn một chữ nhất lên, khả năng tôi là người dở khóc dở cười nhất nha.

Cái dở khóc dở cười của tôi ở chỗ, tôi lại vào học ở một trường mà trước kia không bao giờ mơ tưởng là vào được, vốn là người vô cùng sợ học hóa và cực kì ngu ngốc trong việc học hóa lại vô tình cắm rễ nấu cơm tại học viện hóa, chuyện này kể ra thật dài…

Trường học cảu tôi là ngôi trường trung học trọng điểm bình thường của huyện, sở dĩ nó là trọng điểm vì nó là trường trung học duy nhất!!! Ở huyện thì là trọng điểm đấy, nhưng đem ra tỉnh thì chả ra cái đinh gì.

Khi tôi học cấp 3, bảng sắp xếp thành tích trên cơ bản đều nằm ở bị trí 30 gì đó từ dưới đếm lên, với thành tích đó thi vào cao đẳng đại học, có trường tuyển là tôi mừng húm rồi, chắc phải cảm tạ tổ tông quá, cho nên thời điểm ghi nguyện vọng chỉ chủ