Người tình của đại ca

Người tình của đại ca

Tác giả: Tiểu Ngôn

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323483

Bình chọn: 7.00/10/348 lượt.

mái như vậy, Vương Ninh Hinh lại giống như đang hồn phách phi tận trời xanh. Bạn gái anh?! Hoảng hốt hồi lâu, cô lắc lắc đầu, cuối cùng mới tỉnh táo lại.

“Không cần, em không cần làm bạn gái anh!” Nói giỡn, cô còn muốn sống lâu hơn nữa! Cho dù cô không biết thế sự, nhưng cũng biết “Bạn gái” êm Tính Nghiêu là vị trí có tính nguy hiểm rất cao.

“Em nói cái gì?” Anh trừng mắt nhìn cô, “mưa gió sắp đến” biểu tình tràn ngập uy hiếp. “Có giỏi nói lại lần nữa!”

“Lặp lại lần nữa cũng được thôi, em không cần làm bạn gái của anh!” Cô không sợ chết lặp lại, nhảy xuống đùi anh, cùng anh mặt đối mặt. “Tưởng gia nhập đội cận vệ của êm Tính Nghiêu là hay à, còn kém xa. Em tự nhận cá tính điềm đạm, không muốn cùng người ta tranh đoạt; Em còn muốn sống những ngày nhàn nhã, cho nên… cảm tạ!” “Đội cận vệ” của êm đại ca, cạnh tranh kịch liệt, vừa nghe đã rợn cả người, cô tự nhận không có năng lực giao du với kẻ xấu, cũng chẳng có hứng thú với cái kia.

êm Tính Nghiêu bạn gái nhiều, tạo thành quân đội còn dư sức, hơn nữa cô còn từng tận mắt thấy anh cùng anh bạn gái đang thân thiết, thiếu chút nữa hại cô gặp ác mộng.

“Anh lặp lại lần nữa, bạn gái anh chỉ muốn một mình em, làm sao mà đến nỗi đội cận vệ, mặc kệ đó là thứ rác rưởi gì! Chuyện này đã nói rồi, thứ hai khi đến trường, anh sẽ thông báo ọi người đều biết, trước hết là thế đã, anh tin là không ai dám mạo hiểm cả tính mạng mà khinh dễ em.” Nói xong, anh xoay người trở về, nhiều lời chỉ vô ích, một thời gian, cô sẽ hiểu được: “Bạn gái” dùng để phát tiết và “Bạn gái” để cùng yêu thương là bất đồng.

Từ hôm nay cho đến khi rời bỏ chức lão đại, sau này có thời gian anh sẽ sửa lại quan niệm cho cô. Đến giờ thấm mệt rồi, anh hiện tại chỉ muốn về phòng nghỉ ngơi.

Cái gì? Cô ngẩn người. “Đứng lại, êm Tính Nghiêu! Anh… anh phải nói cho rõ ràng, đứng lại! Anh rốt cuộc…” Vương Ninh Hinh dậm chân đuổi theo. Thông cáo ọi người biết?! Đáy lòng cô đột nhiên nổi lên từng trận hàn ý, nhịn không được lạnh run, anh không thể làm như thế a: “Uy, Em đang nói chuyện, anh rốt cuộc có nghe hay không? êm…” Thanh âm thanh thúy đuổi theo êm Tính Nghiêu, xông vào êm gia đến tận đại sảnh.

êm Tính Nghiêu không để ý tới Vương Ninh Hinh đuổi theo ở sau lưng, ngồi đối diện trong đại sảnh là êm lão phu nhân, anh gật gật đầu, xem như chào hỏi, gọi quản gia đang đứng nghiêm ở một bên nói: “Thím Vương, lập tức mang ít điểm tâm và nước trái cây lên phòng ta.” Chân cũng không ngừng bước, thản nhiên tự đắc đi về phòng anh ở trên lầu.

Vương Ninh Hinh đáng thương suýt chết khiếp, căn bản không nhìn thấy những người khác trong đại sảnh, càng không phát hiện chính mình là cái bia chú ý của mọi người, trong mắt chỉ có bóng dáng trước mắt. “Uy, em không cần làm bạn gái của anh… anh không thể hãm hại em như vậy, em… thật sự…”

******

Vương Ninh Hinh như thường lệ bước vào lớp học, phòng học đang như cái chợ nhất thời yên tĩnh, không khí quỷ dị này làm cô thật thấy kỳ quái, cô liếc mắt quét một cái qua mọi người, chỉ thấy tất thảy đều dùng một loại ánh mắt phức tạp nhìn lại cô, đại khái coi bộ có chuyện không tốt lành gì rồi chăng? Đợi năm giây, Vương Ninh Hinh không thấy phản ứng gì, cũng không cho là lạ nữa, nhún vai trở về chỗ ngồi của cô.

Dù sao nhất định sẽ có người nói cho cô đã xảy ra chuyện gì, chỉ có điều sớm hay muộn mà thôi!

Quả nhiên lập tức có người thiếu kiên nhẫn, khẩn cấp phát động công kích…

“Ế, nhìn xem là ai đến này? Vị này không là đứa bé được nuôi dưỡng tốt Vương Ninh Hinh Vương đại tiểu thư sao?” Nam Cung Thu Nguyệt bỏ những người bạn bên cạnh, đi đến trước mặt Vương Ninh Hinh, vẻ mặt tràn ngập phẫn nộ và khinh thường, thanh âm khinh miệt sắc nhọn chói tai.

“Nam Cung bạn bị cảm sao? Thanh âm là lạ…” Vương Ninh Hinh vừa nói vừa lấy sách giáo khoa ra ngoài, cô đương nhiên nghe được ý định khiêu khích của cô, cũng không muốn cùng các cô đấu khẩu, bởi vì sẽ mất phong phạm của thục nữ.

“Cô…” Nam Cung Thu Nguyệt biến sắc, lập tức cười lạnh nói: “Không sai, đọc nhiều sách quả nhiên có điểm ưu việt, ngay cả mắng chửi người trong lời nói cũng uyển chuyển dễ nghe như vậy. Hừ! Chính những người có bề ngoài nhã nhặn, lại luôn nói lời dễ nghe, mới đúng là thứ hoàn toàn không biết ngượng.”

“Nam Cung Thu Nguyệt, bạn đừng quá đáng!” Có người nghe không nổi nữa.

“Tôi làm càn? Cô ta cùng với các nam sinh khác không làm càn sao?” Trừng mắt liếc một cái, cô cười nhạo nói: “Sao vậy, tôi mắng Vương Ninh Hinh, cậu đau lòng sao? Đừng si tâm vọng tưởng, người ta đã có hộ hoa sứ giả[1'>, dù không có ai cũng không đến phiên Dương Quốc Thư cậu.”

“Cô…” Dương Quốc Thư so ra kém phần chanh chua, vừa thẹn lại vừa phẫn nộ, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng.

“Cô mới là cóc ghẻ muốn ăn thịt thiên nga, suy nghĩ trong lòng cô mọi người ai mà chẳng rõ.” Dương Quốc Thư bất quả chỉ là ái mộ, lập tức đã có người khác lên tiếng. “Cô cho là êm Tính Nghiêu sau khi chia tay với chị ngươi Nam Cung Thu Thủy, sẽ tìm cô làm bạn gái sao? Đừng mộng tưởng, anh ta chia tay với chị cô đã là chuyện tám trăm năm trước rồi, người ta cũng không bi


XtGem Forum catalog