Người yêu của ác ma

Người yêu của ác ma

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323731

Bình chọn: 7.5.00/10/373 lượt.

m nhỉ,không phải chứ,đông thời nó nhận ra rằng việc đó làm nó khó chịu hơn nó nghĩ,hừ,cứ nhìn cái cách Bảo Quân cười cười trò chuyện với con em nó như thể thân thiết lắm là đủ cho nó muốn phát hỏa rồi,lại còn được cô em yêu dấu song kiếm hợp bích cùng Bảo Quân,cái gì cũng anh ơi với chả anh Quân ơi kiểu như em nó mới nó mới là bạn gái của hắn chứ không phải nó ấy,bực mình thật,các người coi nó là vô hình à,tính bơ nhau chắc.Nó lườm Bảo Quân ở ghế lái với ánh mắt có sức sát thương ngang dao kiếm nhưng hắn,rõ ràng biết nhưng lờ đi,phải,hắn dám lờ đi sau khi ném cho nó cái nhìn ngang ngược “Đây là tôi trả thù em,ghen đi,ghen rồi kìa”

WHAT? GHEN Á?

G.H.E.N?

Never baby

Tại sao nó lại phải ghen chứ,không đời nào,làm gì có chuyện đó-nó tự phủ nhận…nhưng sao lại tức thế này nhỉ? Ghen là như thế này sao?

Trong lúc nó đang lơ mơ với cái phát hiên mới mang tính cách mạng của mình thì Tuyết Ly kéo nó trở về:

-Hai người quen nhau lâu chưa vậy?

Ừ nhỉ,không nói thì cũng không nhớ,nghĩ lại thì nó và hắn quen nhau cũng được gần 1 năm rồi,đã biết bao chuyện xảy ra…không ngờ tới có lúc nó lại là bạn gái của cái tên nó từng thề không đội trời chung,bất giác nở một nụ cười,cục tức xẹp đi 1 nửa.

-Chắc cũng gần năm rồi-nó nhìn ra cưởi sổ,như đang trôi về quá khứ-từ lúc tên này bị bệnh giai đoạn đầu cơ-nó lại châm chọc

-Thế sao?-Bảo Quân nhướng mắt lên.

Tuyết Ly khúc khích…

-Này,hai người có phải là bạn không vậy,sao em thấy hai người giống kẻ thù hơn đấy…

Ừ thì đương nhiên là nó và hắn không phải là bạn rồi,hắn là bạn trai nó mà,sao có thể là bạn được…nhưng đúng là giống kẻ thù hơn thật,lần nào gặp nhau cũng cãi nhau chẳng nói chuyện được yên ổn quá 5’…. Thế thì có tính là yêu không nhỉ? Các cụ bảo Yêu nhau lắm cắn nhau đâu mà,phải không,cũng chí lí ra phết đấy chứ

Bảo Quân nhìn nó qua tấm gương chiếu hậu,cố nhịn cười trước sự thay đổi cảm xúc trên khuôn mặt của nó,đầu tiên thì mặt hằm hằm,lườm hắn muốn rách mặt luôn,xong thì lại mơ mộng kiểu thi sĩ,hồn như đang trôi về một nơi xa lắm,xong thì lại đăm chiêu như suy nghĩ gì đó nghiêm trọng lắm,thoáng buồn nhưng ngay lập tức lại bừng bừng khí thế…ôi trời,sao khuôn mặt con người lại có thể biểu cảm như thế nhỉ?

Nhưng… khi nãy…nó giới thiệu hắn là bạn nó phải không? Bạn mà không phải là bạn trai sao? Hắn nhíu mày,nó muốn giấu hay phủ nhận mối quan hệ này sao,hắn đều không cho phép…

Đúng lúc ấy,Ly lại tiếp:

-Nghe nói thành phố rất đẹp nha,khi nào anh phải dẫn em đi tham quan đấy,hứa nhé?

Bảo Quân hơi ngập ngừng trước lời đề nghị có phần thân thiết quá của cô nàng này,nhưng liếc nhìn ra phía sau,hắn tò mò,thực sự tò mò muốn biết khi chọc cô nàng này nổi giận thì sẽ như thế nào,liệu nó ghen có giống các cô bồ trước của hắn không nhỉ? Không ý thức,môi hắn khẽ nhếch lên thành một đường cong tuyệt đẹp nhưng cũng đầy gian tà.

-Được,đương nhiên rồi.Làm sao tôi có thể từ chối 1 tiểu thư như em được?-khẽ liếc về phía sau

Tuyết Ly hơi đỏ mặt trước lời tán tỉnh của cậu nhưng khuôn mặt lại nở một nụ cười đắc thắng… còn nó chỉ im lặng và dành cho Bảo Quân cái nhìn đầy chết chóc.

Xịch.

Chiếc xe đỗ lại trước của nhà nó,hai chị em mang đồ vào nhà,dù hoàn toàn không muốn nhưng nó vẫn mời thep phép lịch sự:

-Anh vào nhà đợi không?

Cứ tưởng hắn sẽ từ chối,ai ngờ được rằng tên đại vô lại Vương Bảo Quân không biết xấu hổ, da mặt dày như bọc thép dày 5cm lại tỉnh bơ nói:

-Thế cũng được.

Không còn cách nào phản đối,há miệng mắc quai vì chính mình mở mồm mời hắn vào nhà, chả nhẽ bây giờ lại bảo: “Tôi cấm cửa anh bước vào nhà tôi, tránh xa nhà tôi ra à?” ôi trời,ai mà ngửi được? Vậy là đành ngậm bồ hòn làm ngọt,hậm hà hậm hực,chẳng phải hắn nên cười và nói : “Không sao,hai người vào đi,tôi đợi ở ngoài là được rồi sao”. Đúng là cái tên trời đánh mà.

Đang lỉnh kỉnh với đống va li to,va li bé của cô em yêu dấu,tay xách nách mang đủ loại đồ,nó đi được mấy mấy bước lại rơi,bức xúc.hôm nay nó ra đường không xem ngày hay sao mà gặp toàn chuyện bực mình không vậy? Muốn chống đối nó à? Mà chẳng phải trong những trường như thế này ở trên phim hay trong truyện luôn luôn xuất hiện nhân vật nam chính ra tay galang,hào hiệp giúp đỡ nhân vật nữ chính hay sao, tại sao ở đây lại không có chứ?-khuôn mặt Bảo Quân với nét cười ngạo mạn lướt qua đầu nó trong 1 phần vạn giây.Lắc lắc đầu xua đuổi cái hình ảnh đáng nguyền rủa ấy ra khỏi đầu.

Đây là thực tế chứ không phải thế giới của Hollywood và An-đéc-xen,lấy đâu ra bạch mã hoàng tử,nhảm nhí,chuyện cổ tích à,hoang đường! Họ sống hạnh phúc mãi mãi về sau,đừng mơ! Cuộc sống vốn không phải là một nơi toàn màu hồng. Nàng lọ lem tốt bụng nhận được tình yêu của hoàng tử, nàng công chúa ngủ trong rừng được đánh thức khỏi giấc ngủ ngàn năm bởi nụ hôn của chàng hoàng tử(t.g: óe,thế thì công chúa đáng tuôi cụ hoàng tử à,shock!) rồi thì cô tấm chết ba lần bảy lượt cuối cũng vẫn làm vợ vua….lấy đâu ra? Cái thế giới của nàng tiên và ông bụt vốn chỉ tồn tại trong cổ tích để ra ngủ và lừa dối trẻ con mà thôi,còn nó thì đã qua cái giai đoạn đấy lâu rồi,cứ nhìn vào cuộc


Old school Easter eggs.