XtGem Forum catalog
Người yêu của tổng giám đốc xã hội đen

Người yêu của tổng giám đốc xã hội đen

Tác giả: Quân Tử Hữu Ước

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327401

Bình chọn: 10.00/10/740 lượt.

u Tuyệt có thể sẽ lập tức giết hắn, chỉ là không phải ở trước mặt của Tiểu Nhu, nhìn anh ta ham mê Tiểu Nhu như vậy, đã giúp công ty của hắn cải tử hồi sinh, hắn cũng không nên chống đối với anh ta làm gì.

“A, như vậy sao, không sao, bồi di ấy ăn cơm quan trọng hơn.” Thủy Băng Nhu có chút mất mác nói, lần trước ở trong nhà người ta, người ta đem thức ăn ngon thịt ngon chiêu đãi mình, vốn định lần này mình cũng hảo hảo chiêu đãi người ta một phen, không nghĩ tới dì ấy ở nhà chờ anh ta, hơn nữa tình cảm mẹ con của hai người họ lại rất tốt như vậy.

“Lần sau trở lại ăn, lúc rãnh rỗi em cũng có thể đến nhà tôi, mẹ tôi cũng thường hay la hét rất nhàm chánn, nếu có em tới chơi nhà, khẳng định bà sẽ rất vui vẻ , em còn nhớ rõ nhà tôi ở đâu chứ? Nếu như đã quên rồi. Có thể gọi điện thoại cho tôi, tôi sẽ tới đón em.” Đoạn Thừa Phong không đành lòng nghe thấy giọng điệu thất vọng của cô, đề nghị.

Vốn là Hoàng Phu Tuyệt nghe được Đoạn Thừa Phong không ở lại dùng cơm, trong lòng liền rất vui mừng, ai ngờ phía sau hắn thế nhưng lại giựt giây bảo bối của mình đi nàh hắn chơi, hừ. . . . . . Thế nhưng lợi dụng mẫu thân của hắn để đạt được mục đích, người hèn hạ, ở trong lòng Hoàng Phu Tuyệt mắng Đoạn Thừa Phong không dưới một trăm lần.

“Cái đó được.” Thủy Băng Nhu đột nhiên cảm thấy vui vẻ, tâm tình chuyển tốt.

“Không cần, tôi sẽ đưa cô ấy đi, tổng giám đốc Đoạn bận rộn như vậy, sao có thể không biết xấu hổ khiến tổng giám đốc Đoạn phải nhọc lòng như vậy chứ.” giọng nói Hoàng Phu Tuyệt không thiện chí châm chọc, muốn cùng bảo bối của anh ở chung một chỗ, nghĩ được cũng thật là đẹp nha, vốn tưởng rằng Thủy Băng Nhu sẽ cự tuyệt lời mời của Đoạn Thừa Phong, dù sao hiện tại cô là một phụ nữ có thai, chỗ có thể đi xa nhất chính là trong nhà, không nghĩ tới Thủy Băng Nhu lại vẫn thật vui vẻ đồng ý, để cho trong lòng anh một hồi không thoải mái.

“Ách. . . . . . Thật ngại quá, anh ấy luôn luôn đều là như vậy, anh đừng để ở trong lòng.” Thủy Băng Nhu nghe ra trong giọng nói của Hoàng Phu Tuyệt là không thiện chí, lúng túng nói với Đoạn Thừa Phong, tay lặng lẽ ngắt bàn tay Hoàng Phu Tuyệt, ai ngờ tay cô liền bị Hoàng Phu Tuyệt nắm thật chặt, khiến cho cô vô luận muốn dứt ra thế nào cũng không được, đành phải thôi.

“Không có việc gì, tổng giám đốc Hoàng nói chuyện rất thẳng thắn làm cho người ta rất sảng khoái.” Đoạn Thừa Phong tùy tiện cười nói, kiểu này là Hoàng Phu Tuyệt đang ghen đó thôi, nếu không giọng nói sao có thể quái dị như vậy. Nhìn thấy động tác giữa bọn họ, Đoạn Thừa Phong chỉ có thể cố gắng đề xuống khó chịu trong lòng.

“Ha ha ha. . . . . .” Thủy Băng Nhu nghe được đối phương không có để ở trong lòng, mới an tâm cười cười.

Hàn huyên một lát, Đoạn Thừa Phong đứng lên nói: “Được rồi, tôi còn có một số việc muốn đi xử lý, Tiểu Nhu, gặp lại sau.”

“Nhanh như vậy muốn đi sao? Vậy tôi đưa tiễn anh.” Thủy Băng Nhu đứng lên nói, đang muốn lập tức tiến lên, xem ra anh ta thật sự là rất bận, dù sao cũng là tổng giám đốc của một tập đoàn lớn, có vội cũng không thể chỉ trích, nhưng là tại sao tổng giám đốc nhà cô lại có nhiều thời gian rảnh rỗi như vậy cú ngày ngày dính ở bên cạnh cô, thật làm cho cô có chút buồn bực.

“Bà xã, em nên đi ngủ, Quản gia!” Hoàng Phu Tuyệt ôm Thủy Băng Nhu đang muốn đi ra ngoài nói.

Trong chốc lát, Quản gia liền vội vội vàng vàng chạy đến, chờ đợi Hoàng Phu Tuyệt phân phó.

“Tiễn tổng giám đốc Đoạn ra ngoài.” Hoàng Phu Tuyệt lạnh nhạt nói, anh hiện tại hận không được lập tức ôm bảo bối trở về phòng, sao còn có thể để cho cô đi ra ngoài đưa tiễn tiểu tử Đoạn Thừa Phong kia.

“Dạ, tổng giám đốc Đoạn, bên này mời.” Quản gia cung kính nói.

“Tổng giám đốc Hoàng, cám ơn anh đã ra tay trợ giúp, hẹn gặp lại! Tiểu Nhu, gặp lại sau, em đừng đi ra, mang thai bảo bảo phải cẩn thận.” Đoạn thừa phong nói.

Hoàng Phu Tuyệt gật đầu một cái, ngoại trừ Thủy Băng Nhu ra, anh đối vơi người khác rất ít khi nói quá nhiều.

“Bái bai!” Thủy Băng Nhu vẫy tay một cái nói.

“Tốt lắm, tốt lắm, bà xã, hắn đã đi rồi, chúng ta lại đi ngủ thôi” Hoàng Phu Tuyệt nhìn thấy cái người làm cho người ta ghét đã đi rồi, tâm tình thật tốt nói.

“Hừ. . . . . . Anh nói một chút bản thân anh xem? Mới vừa tại sao nói chuyện quái thanh quái khí như vậy, người ta là ân nhân cứu mạng của em.” Thủy Băng Nhu nhẹ giọng trách oán nói, trước kia dù là anh ấy ghen, cũng chưa từng tới mức đó, anh đây là bị sao vậy.

“Không có nha, bà xã, nên đi ngủ rồi, anh buồn ngủ quá, bảo bảo khẳng định cũng rất mệt mỏi.” Hoàng Phu Tuyệt một mực phủ nhận, dịu dàng dụ dỗ, bà xã yêu mến của anh ngàn vạn lần không được tức giận, nếu không anh cũng không biết phải làm sao mới tốt nữa.

“Hừ hừ, còn nói không có, mới vừa em nghe rất rõ ràng , em còn ngại quá phải xin lỗi Đoạn Thừa Phong đấy thôi.” Thủy Băng Nhu híp mắt nói, một bộ xem anh còn dám ngụy biện nữa hay không cho biết.

“Ai kêu Đoạn Thừa Phong lại dám chiếm cứ lấy em.” Hoàng Phu Tuyệt có vị chua nói, anh không có làm thịt tiểu tử kia coi như là đã phúc cho hắn lắm rồi, còn muốn ành dùng giọng điệu dễ nghe