
a rất nhỏ, nhưng vẫn bị Lăng Tâm và Thủy Băng Nhu nghe được.
“Tiểu Huyên, cô ấy nói vậy là có ý gì?” Thủy Băng Nhu nghi ngờ hỏi.
“A, chính là ý tứ ở trên mặt chữ đó, công ty của ba mình sẽ phải phá sản, đồng nghĩa với việc mình cũng sẽ nghỉ học về nhà” Lý Hiếu Huyên cười khổ nói, xem ra là không có cách nào giấu giếm các bạn ấy.
“Lúc này bạn còn cười được, nói như vậy sáng sớm hôm nay bạn chính là bởi vì chuyện này mà ngẩn ngơ, tại sao không nói với bọn mình? Nếu không phải là bạn nữ kia nói, bạn có phải tính toán vẫn giấu diếm bọn mình hay không.” Lăng Tâm thở phì phò nói.
“Đừng nóng giận! Mình không muốn khiến cho các bạn lo lắng, huống chi biết rồi thì sao? Chỉ là tăng thêm phiền não của các bạn thôi, công ty của cha mình cần phải có một khoản tiền rất lớn mới có thể cải tử hồi sinh, dù là bác trai (ý là cha của Lăng Tâm) cũng bất lực.” Lý hiếu Huyên nhụt chí nói.
“Không thể nói như vậy, bạn tốt phải có phúc cùng hưởng, có nạn cùng chịu, mình sẽ thương lượng với cha mình một chút, có thể giúp bao nhiêu hay bấy nhiêu.” Lăng Tâm rất nghĩa khí nói.
“Đúng nha, Lăng Tâm nói rất đúng, đi, dẫn bạn đến một chỗ.” Thủy Băng Nhu đi nhanh đến trong tầm tay lôi kéo cô nói.
CHƯƠNG 41: GÂY KHÓ DỄ
Thủy Băng Nhu lôi kéo bọn Lý Hiếu Huyên đi tới tới trước một tòa kiến trúc khiến người ta nghẹn họng nhìn trân trối, bề thế ngạo nghễ, đến nay vẫn không có bất kỳ tòa cao ốc nào có thể đem ra so sánh với nó. Rất hiếm người không biết đó chính là một trong mười tập đoàn tài phiệt lớn nhất thế giới “Tập đoàn Thánh Hoàng”, cái đó chỉ cần nhúc nhích là có thể ảnh hưởng tới toàn bộ thế giới kinh tế tài phiệt.
“Tiểu Nhu, bạn dẫn bọn mình tới nơi này làm gì?” Lý Hiếu Huyên nhìn tòa nhà chọc trời trước mắt cảm giác tất cả dường như không thật, nghĩ thầm Tiểu Nhu chẳng lẽ tính toán xông vào tòa cao ốc lớn này, sau đó kêu chủ nhân của nó trợ giúp cô sao, nhưng người kia căn bản cũng không biết cô, sao có thể trợ giúp cô cơ chứ, nói không chừng sẽ cho rằng mấy người các cô là kẻ điên.
“Dẫn bạn đến tìm một người, có lẽ anh ấy có thể giúp công ty nhà bạn cải tử hoàn sinh.” Ngày thứ hai tới trường, cô đã hỏi Tuyệt, Tuyệt nói công ty anh mở gọi là “Tập đoàn Thánh Hoàng”, chắc phải là tòa cao ốc này rồi, nhưng Tuyệt tại sao không có nói công ty của anh lại lớn như thế kia chứ, tóm lại là mặc kệ, có thể trợ giúp Tiểu Huyên là được, vì vậy cô lôi kéo bọn Lý Hiếu Huyên đi về phía cao ốc đối diện.
“Đợi chút, Tiểu Nhu, bạn chẳng lẽ muốn dẫn bọn mình vào trong đó! Nhưng bên trong căn bản cũng không có người bọn mình quen, cứ xông vào như vậy sẽ bị người ta kiện lên tòa án đấy, nên quay về thôi!” Lý Hiếu Huyên lôi kéo tay Thủy Băng Nhu khuyên.
“Đúng nha, đúng nha ~ Tiểu Nhu, bọn mình biết bạn rất muốn giúp một tay…, nhưng là nơi này căn bản cũng không phải là nơi chúng ta nên đến, chúng ta nên trở về rồi tính tiếp vậy!” Lăng Tâm cũng gia nhập hàng ngũ khuyên can.
“Chao ôi, đừng lo lắng …, các bạn cứ nghe mình, đi thôi!” Thủy Băng Nhu lôi kéo họ liều mạng đi về phía đối diện, bọn Lý Hiếu Huyên không cưỡng lại được cô chỉ đành đi theo, chẳng may có chuyện gì thì còn có nhiều người cùng giúp một tay.
“Chị gái xinh đẹp, xin hỏi Tổng giám đốc của các vị ở lầu mấy?” Thủy Băng Nhu ngọt ngào hỏi vị tiểu thư ở quầy lễ tân.
Lễ tân ngồi trong quầy nghe thấy thanh âm ngọt ngào khen ngợi mình như vậy, liền mừng rỡ ngẩng đầu lên chuẩn bị đáp lời, ai ngờ trong nháy mắt khi cô ta ngẩng đầu lên, lại thấy được xinh đẹp còn hơn bất kỳ người phụ nữ nào mà cô ta từng gặp trước đây, hơn nữa còn là ba, nhất là cô gái vừa mở lời ban nãy càng đẹp hơn, trong lòng nhất thời xuất hiện tức tối.
Nghĩ thầm dáng dấp đẹp như thế lại vẫn khen cô ta đẹp, rõ ràng chính châm biếm cô ta chứ cong gì nữa. Hừ, nếu như cô ta không có nghe nhầm, cô gái kia mới vừa nói muốn tìm tổng giám đốc, nói như vậy bọn họ chính là một đám con gái chỉ biết dựa dẫm vào những người có quyền thế, cô ta sẽ không để cho bọn họ có cơ hội đâu, vốn cô ta nghĩ bằng vào một chút nhan sắc của mình muốn trở thành phu nhân tổng giám đốc, ai ngờ thế nhưng có tới ba cô gái đẹp như thế, đứa ngốc mới đi thông báo với tổng giám đốc, chưa kể đến tính khí của tổng giám đốc tất cả mọi người đều không ai hiểu thấu được, để bọn họ đi vào, nhỡ đến lúc đó tổng giám đốc nổi giận, chẳng phải là cô ta sẽ gặp họa sao.
“Tổng giám đốc hiện không có ở công ty.” Nữ lễ tân nhất thời không vui nói.
“Sao lại có thể không có ở đây? Vậy anh ấy đi đâu?” Thủy Băng Nhu làm bộ không nghe thấy giọng điệu châm chọc của cô ả lễ tân, tiếp tục hỏi, nghĩ thầm nếu Tuyệt không ở công ty, vậy anh ấy đi đâu chứ, sáng sớm hôm nay rõ ràng anh ấy cùng rời nhà với cô, nhìn bộ dáng sốt ruột của Tiểu Huyên, công ty của cha bạn ấy đã không còn có thể trụ được nữa rồi, nếu Tuyệt không ở đây, các cô sẽ chờ cho đến khi anh ấy quay lại mới thôi.
“Tôi làm sao biết tổng giám đốc đi đâu, tôi cũng không phải cái đuôi của anh ta, hừ.” Tiểu thư phía trong quầy không vui nói.
“Nếu đã như vậy, chúng tôi sẽ ở đây đợi anh ấy quay lại là được rồi.” Thủy