Nhà tù nóng bỏng: Tổng giám đốc tha cho tôi đi

Nhà tù nóng bỏng: Tổng giám đốc tha cho tôi đi

Tác giả: Ái Tình Hoa Viên

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326342

Bình chọn: 10.00/10/634 lượt.

Công Kích Chi Thạch cường đại, còn một viên Phong Linh Thạch còn lại tỏa ra ánh sáng màu lam, dường như có một loại ma lực nào đó thu hút cái nhìn của người khác.

Đây là một khối Thủy hệ Phong Linh Thạch ẩn chứa Thủy hệ linh tính khổng lồ, nó cùng với thanh trường kiếm này có thể nói là một tuyệt phối.

Tuy rằng Doanh Thừa Phong am hiểu Hỏa hệ công pháp, nhưng lúc đầu rèn sư cấp linh binh, Phong Huống lại chọn Thủy hệ binh khí có tính ôn hòa nhất.

Thủy hệ binh khí một khi quán linh sẽ mang tới cho binh khí sự tấn công nhẹ nhàng nhất, mà trọng yếu hơn mà loại lực lượng linh tính này sẽ không xuất hiện khả năng cuồng bạo tới mức không thể khống chế được. Ngay cả khi thất bại, người quán linh cũng sẽ không bị uy hiếp tới tính mạng.

Một người có thiên phú linh sư không ngờ muốn vượt cấp rèn sư cấp linh khí, tự nhiên là phải chuẩn bị cho thật tốt.

Nhắm hai mắt lại, Doanh Thừa Phong đem hai viên Phong Linh Thạch bỏ lên hai điểm trên đầu trường kiếm.

Công Kích Chi Thạch tự nhiên là đặt ở mũi kiếm, mà Thủy Hệ Chi Thạch thì đặt ở trên chuôi kiếm. Ngay sau đó, một luồng tinh thần lực rất nhỏ chậm rãi phát tán ra ngoài, chậm rãi xâm nhập vào trong Phong Linh Thạch.

Lực lượng tinh thần là cỗ lực lượng thần bí nhất trên thế giới này, chính bởi vì loại lực lượng đặc thù này cho nên mới có thể khu động được lực lượng linh tính.

Lúc này, dưới sự dẫn dắt của tinh thần lực lượng, lực lượng ở trong hai khối Phong Linh Thạch mạnh mẽ tràn ra ngoài, chảy vào trong thân kiếm.

Vẻ mặt Doanh Thừa Phong tuy rằng không thay đổi, nhưng trong lòng lại thoáng giật mình.

Tuy rằng, hắn đã sớm nghĩ tới rèn sư cấp linh khí nhất định sẽ là một chuyện vô cùng khó khăn. Nhưng khi hắn thật sự bắt tay vào làm thử thì mới biết mình vẫn còn quá mức coi thường việc này.

Hai viên Phong Linh Thạch này cũng là do Phong Huống cố tình chuẩn bị cho hắn, Công Kích Chi Lực và Thủy hệ lực lượng ẩn chứa bên trong đó hơn xa những gì mà trước đây Doanh Thừa Phong thấy trong những viên Phong Linh Thạch bình thường.

Đồng dạng, khi hắn bắt đầu dẫn dắt hai loại lực lượng này liền phát hiện ra tốc độ dung nhập vào thanh kiếm của chúng vượt xa sự tưởng tượng.

Nếu như nói khi nó dung nhập vào một thanh sĩ cấp linh khí, loại tốc độ của nó chỉ giống như một dòng suối nhỏ chảy quá. Như vậy giờ phút này chính là giống như nước lũ cuồn cuộn cuốn đi, phảng phất như muốn đem tất cả mọi thứ cản trở trước mặt phá vỡ hoàn toàn.

Cũng may thanh kiếm phải chịu đựng quá trình quán linh này cũng là vật không giống với bình thường, ngay cả khi đối mắt sự xâm nhập cường đại như vậy mà cũng chưa từng có biểu hiện bị phá hủy.

Chỉ có điều, loại dưới sự tấn công của loại lực lượng khổng lồ này, Doanh Thừa Phong cũng phải chịu áp lực rất lớn.

CHƯƠNG 28: CHUYỂN TRƯỜNG

Nhìn bản thân đã rời khỏi Phàm Ngự, An Tuyết Thần vẫn không thể hiểu tại sao anh ta lại giúp mình

Qua loa nói chuyện với cha mẹ, An Tuyết Thần bước từ trong ra, không khí bên trong khiến cô thấy khó thở, thật khó chịu. Một mình đi lang thang trên con đường lớn. Thật nhiều người qua lại. Bản thân dường như muốn quay về biệt thự của anh ta.

Bất tri bất giác, mặt trời đã lặn, ánh dương đang dần dần ngả về phía tây, những tia sáng đỏ rực. An Tuyết Thần đứng ngoài cổng biệt thự nhìn vào trong.

Thư phòng tầng 2

Phàm Ngự đang từ bên trong cửa sổ nhìn ra ngoài, nhìn thấy cổng chính có một bóng dáng, cùng với ánh mặt trời, cô lẫn vào trong đó. Bộ quần áo hình sông núi, thật đẹp, thật giống như cô đang cùng ánh hoàng hôn nhập vào làm một

“Tiểu thư, cô đã về, bữa tối sắp chuẩn bị xong, cô mau vào tắm rửa rồi xuống ăn cơm”. Thím Trương thấy An Tuyết Thần đừng ngoài cửa liền vội vàng chạy ra nói.

Nhìn thím Trương, bộ dáng thật giống mẹ mình, cái bộ dáng hớn hơ hớn hải thật giống mẹ. An tuyết Thần nhìn thím Trương

“Thím Trương, thím có thể ôm con con một lúc không?’.

Thím Trương nhìn cô: “Đương nhiên là có thể rồi”.

Bà nói xong liền ôm cô vào lòng thật chặt. An Tuyết Thần nhắm chặt mắt, cảm nhận cái ấm áp của cảm giác mẹ đem lại.

Phàm Ngự nhàn nhạt nhìn 2 người dưới lầu rồi uống một chút rượu, quay người bước đi. Cái ánh mắt đó có nghĩa là gì?

An Tuyết Thần nhìn Phàm Ngự đang ngồi trên sô pha đọc báo, nhẹ giọng nói

“Tôi đã về rồi. Tôi đi tắm trước.” nói xong liền đi lên lầu

Tắm rửa đơn giản,, gội qua mái tóc. Những sợi tóc ướt dính chặt má cô. Bước xuống lầu, nhìn thấy một bàn ăn đã dọn sẵn, nhìn qua Phàm Ngự. Cô đi đến chỗ sô pha, ngồi xuống bên cạnh anh.

Ngửi thấy mùi hương quen thuộc, Phàm Ngự ngẩng đầu nhìn. Hắn ta hôm nay đeo một chiếc kính. Cảm giác hoàn toàn không hề giống trước kia, vốn hoàn toàn không nhận ra hắn ta lại quyến rũ như vậy.

Phàm Ngự nhìn An Tuyết Thần ngồi bên cạnh mình, trên miệng vẫn đang nở nụ cười nhẹ. Thật muốn trêu chọc cô

“Mặc như vậy là cô đang muốn quyễn rũ tôi?’. Phàm Ngự đặt bão xuống, nhìn cô đang hi hi cười nói

Đối với việc bị trêu chọc như vậy, An Tuyết Thần lại nói đến vấn đề khác. Co ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông trước mặt, nhỏ giọng nói

“Phàm Ngự, tôi muốn quay


Lamborghini Huracán LP 610-4 t