Pair of Vintage Old School Fru
Nhật Kí Chàng Lọ Lem

Nhật Kí Chàng Lọ Lem

Tác giả: Time

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324332

Bình chọn: 9.00/10/433 lượt.

i cứ thuỗn ra như gặp cú sốc lớn.

“Phong, Cát biết đường về chứ ?”

Hiro hỏi hai đứa nhóc khi chúng tôi đã gọi được hai chiếc taxi để về.

“ Tụi nó biết đường. Don’t worry.”

Nguyên trả lời thay cho hai đứa em và vẫy tay chào tụi nó. Nguyên, Usa và Hiro đi cùng một xe. Tôi, Yuu, Ryo và Shiho đi chung một xe. Lần đầu tiên tôi thấy Ryo lo cho anh trai của mình, cứ hỏi han mãi. Tôi ngồi kế Yuu và ngửi được một cái mùi rất tanh của máu từ cái áo của hắn… 47

48 “ Yuu, anh không sao chứ ?”

Tôi gọi giật hắn khi chúng tôi về phòng.

“ Đừng nói nữa, đóng chặt cửa phòng lại đi.”

Yuu xua tay rồi lững thững bước vào phòng. Hắn vội vàng cởi bung cái áo khoác đen cài kín đến nút cổ ra và…

“ Ôi trời…”

Tôi và Hiro kêu lên khi nhìn thấy cái vừa hiện ra trước mặt. Yuu đã mặc một cái áo sơmi trắng bên trong và cái áo đó đã dính đầy máu ở cả hai ngực áo.

“ Chưa hết đâu. Dính cả quần và giày nữa. Thật ra…Này, không phải máu của tôi đâu !”

Hắn kêu lên khi thấy tôi nhìn hắn bằng con mắt đầy chấm hỏi và lo lắng.

Do hắn mặc một bộ đen thui nên chả thấy gì nhưng thật ra là dính rất nhiều máu. Đôi giày Adidas của hắn màu trắng nên nhìn rõ từng vệt máu. Trong lúc bế cô bé nạn nhân tới xe cấp cứu thì máu cô ta đã dính đầy vào người Yuu. Chiếc áo khóac đen của hắn đã làm tốt công việc thấm hút máu một cách tối đa. Máu cũng dính đầy vào hai ống quần của hắn, còn cái áo sơmi trắng, hắn bỏ vào mấy lớp bao đen cột chặt và quăng vào thùng rác. Lúc này là 9h00.

“ Masako, em chạy lên hỏi Usa coi có mang bột giặt không ?”

“ OK”

Tôi trả lời anh Hiro trong khi anh và Yuu đang ở trong phòng và xả nước bộ quần áo đấy. Hắn đã thảy quần áo của hắn vào bồn tắm và xả nước nóng cho ra hết máu. Chẳng biết bên anh Usa ra sao chứ bên Yuu thì thật thảm quá, hứa hẹn một buổi tối giặt đồ khùng luôn. >_

“ Buông ra !”

Cửa phòng của Usami không khóa, chỉ khép hờ thôi và tôi nghe thấy tiếng Nguyên kêu lên đầy quyết liệt. Chuyện gì nữa đây ?

“ Thôi đi. Từ giờ cho đến lúc anh quên hết tình xưa nghĩa cũ thì hãy đụng vào tôi !”

Nguyên nói hay đúng hơn là gào lên. Sau đó, cửa phòng bật mở, tôi vội lủi nhanh vào một góc và thấy cậu ta tay vừa cài nút vừa kéo thẳng lại áo, đi ngang qua mặt tôi.

Giữa Nguyên và Usami đang có một xích mích lớn. Ngoài mặt họ vui vẻ như cặp đôi hạnh phúc nhưng thật ra thì đang chiến tranh lạnh. 48

49 Chờ cho Nguyên đi khuất, tôi mon men ra khỏi chỗ trốn và đến gõ cửa phòng anh.

“ Có chuyện gì không em ?”

Cánh cửa bật mở lần nữa và anh thò đầu ra hỏi tôi.

“ Anh có bột giặt không ?”

“ Sao ?”

Anh ngạc nhiên nhìn tôi cứ như thể tôi đang xin thứ gì vượt quá khả năng của anh.

“ Áo Yuu bẩn quá, tụi em cần bột giặt để giặt cái áo đó. Mà anh có bị dính máu không ?”

“ Có, nhưng chỉ vài vệt trên áo khoác. Để qua xem Yuu thế nào đã !”

Anh nói rồi đóng cửa phòng, cùng tôi lên phòng của tôi và Yuu. Hắn và anh Hiro vẫn đang đứng trong phòng tắm xả nước.

“ Sao vậy Yuu ?”

“ Xả 5,6 lần bằng nước nóng rồi đó mà vẫn ra một đống đỏ lòm. Bây giờ nước hết nóng rồi nhưng vẫn đang xả .”

Hắn nói khi tôi và anh Usa bước vào. Quả thật cái áo khoác của hắn thấm hút quá tốt. Nước trong bồn đỏ lòm dưới ánh đèn neon, tanh ơi là tanh.

“ Chắc 2 lít máu, nhiều kinh !”

Hiro chép miệng, thò tay vò phụ hắn. Tôi không sợ máu, nhưng nhìn là thấy chóng mặt rồi. Tôi rời phòng tắm và leo lên giường, đậy gối lên mặt.

Sau khi tận mắt thấy cái áo của Yuu, anh Usa chạy xuống Reption để xin bột giặt. Cũng may là họ có. Thế là cả ba xúm vào giặt cái áo cho Yuu.

“ Masako, em muốn tắm thì qua tạm phòng anh đi.”

Anh Usa nói với tôi khi đang tích cực vò cái áo cho Yuu.

“ Nhưng… có phiền không ?”

Tôi hỏi lại. Quả thật đạp xe xong tôi rất muốn tắm vì người bẩn quá.

“ Không sao đâu.”

Anh trả lời. Nghe thấy thế, tôi an tâm bê quần áo sang phòng anh. Trong phòng có người và đó là Nguyên. Lúc tôi bước vào phòng là lúc cậu ấy bước ra khỏi phòng tắm. Nguyên đeo kính áp tròng vì cái kính của cậu ấy đã bể một tròng lúc té xe.

“ Sao…cậu lại ở đây ?”

Nguyên hỏi tôi bằng một giọng cọc cằn khiếm nhã và tôi thấy khó chịu về điều đó, nhưng vẫn cố bình tĩnh để trả lời.

“ Uhm. Anh Usami cho tôi mượn nhờ phòng tắm. Chỗ tôi đang gặp sự cố.”

“ Thế hả ? Cứ tự nhiên !”

Cậu ấy nói, tay lau khô mái tóc bằng cái khăn tắm trắng. Tôi cúi đầu cảm ơn Nguyên một cách lịch sự rồi mở cửa phòng tắm. Lúc đó thì Nguyên gọi giật tôi lại và quẳng cho tôi một cái khăn tắm còn khô trong balô của cậu ấy. Khi tôi nhìn cậu ấy không hiểu chuyện gì thì Nguyên đáp lại.

“ Trong phòng tắm còn một cái khăn, nhưng là khăn của anh ấy… Tôi không muốn cậu đụng vào cái khăn đó. Tự nhiên nhưng cũng phải có chừng mực thôi.”

Cái gì cơ ??? Nguyên dằn mạnh ở câu cuối. Có ngu cũng biết cậu ấy đang cảnh cáo tôi. Nhưng mà để làm gì ? Tôi tính trả lời lại nhưng nghĩ mình là kẻ đi nhờ nên thôi. Tôi cám ơn Nguyên rồi đóng cửa, cố gắng tắm thật nhanh. Tôi đã suy nghĩ về câu nói của cậu ấy và quyết định trả lời.

“ Cậu hiểu lầm rồi Nguyên àh. Tôi mới là kẻ đến sau, tôi đáng thương hơn cậu chứ.”

Tôi nói với Nguyên