Polly po-cket
Nhật Kí Chàng Lọ Lem

Nhật Kí Chàng Lọ Lem

Tác giả: Time

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323902

Bình chọn: 9.5.00/10/390 lượt.

lại. Đang định đập cửa thì 1 bàn tay đặt lên vai tôi làm tôi muốn rụng tim vì sợ

“Suỵt!”

“Hiroshi?”

“Suỵt!”

“Ờ, suỵt 0_0”

Thì ra đó là Hiroshi, anh ta làm gì ở đây? Tôi và anh ta nói thầm thật nhỏ, Hiro nhờ tôi một chuyện, tí hồi Yuu kêu ra thì đừng bảo có anh ta ở đây.

Toi gật gật chả hiểu gì, đang định hỏi lại thì nghe tiếng ngươi lạ ở phòng ngoài. Yuu có khách à?

“Xin lỗi, anh có phải là Hamamoto Yuu?”

Giọng người lạ mặt, nghe hay đấy chứ ^_^ Rất dịu dàng và dễ thương, chủ nhân của giọng nói hẳn super cute.

“Ờ….tôi là Yuu ^___^ Có gì không?”

“Xin lỗi cho em hỏi anh Hiroshi nhà em có đến đây không ạ?”

“Àh không? ^___^”

Tiếng bước chân người lạ đi khắp phòng

“Phòng này là….”

Tiến đến gần và sắp mở cửa. Hiro vội lủi vào bồn tắm và kéo màn lại. Anh ta xua tay ra dấu và Yuu thì đâp đập cửa. Tôi đánh liều mở cửa bước ra và….

“WC…..cậu đây đang ở trong đó ^__^”

Yuu nói và chỉ sang tôi. Người lạ là 1 cô gái vận kimono cực xinh, tóc dài đến vai, tỉa mái, cô ấy có cột tóc và 2 mái phủ tai nhìn xinh lắm cơ. Cô ấy cao hơn tôi và có đôi mắt xanh dương….Xanh dương à, giống ai ta? Có giống 1 người quen mà tôi ko nhớ nổi là ai!

“Cậu ở trong đó nãy giờ….?”

Cô ấy hỏi tôi, nghe gần thấy giọng hơi lạ ^^”

“Ờ ờ……tôi ở trong đó!”

Gật đầu lia lịa…

“Uhm…cám ơn anh, nếu anh Hiro có đến anh nhắn dùm em là “nhớ ăn trưa, Haruka đã mang đến rồi!” được ko?”

Cô ấy cười, xinh thật đấy! Gương mặt thon, dáng mảnh, nhưng vận kimono nên đi hơi chậm chạp. Yuu gật đầu và ra tiễn….

“Uhm, tôi sẽ nhắn, RA về cẩn thận nha”

Hắn nhấn mạnh chữ “ra” để anh Hiro trong WC có thể nghe. Anh ấy bước ra và quệt mồ hôi như trút được gánh nặng.

“Thảm ghê chưa, vest quăng bỏ chạy, áo sơmi vạt trong vạt ngoài. Ông có phải là lãnh đạo ko dzậy? >”

“Thì tôi đã nói với ông rồi mà”

“Chuyện gì vậy?”

Tôi vừa mới mở miệng hỏi, chưa hiểu mô tê gì thì ….cô ấy quay lại.

“Xin lỗi, có thể cho em vào không?”

Cô ấy gõ cửa….ở trong này, Hiro chui vào gầm bàn làm việc của Yuu, may mà có che trúc, chứ ko thì…..

“Có gì nữa ko em? ^___^”

“Anh nói Hiro không có đây, sao có cái xe đạp vàng chóe của anh ấy vậy?”

“À….”

Hắn đảo mắt 1 vòng

“Xe của tôi đấy, mua chung với cậu ta”

“Uhm….thôi em về, em nhầm. Anh có gặp nói dùm em :Anh có muốn né em thì cũng đừng như thế. Cám ơn Yuu-san”

Cô ấy nói 1 mạch rồi bỏ đi luôn, lần này là đi luôn rồi. Trông cô ấy có vẻ buồn, mà cô ấy là ai ta?

“Cô ấy là ai dzậy? 0_0”

Tôi hỏi, anh Hiro đã chui ra khỏi gầm bàn và anh nhìn tôi chớp…..chớp. Yuu cũng …chớp….chớp…mắt

“Masako,,,,,! Em ấm đầu rồi à? 0__0”

Hiro sờ trán tôi và nói. Tôi gạt tay anh ra và giận dữ

“Ấm hồi nào, nghiêm túc đó!”

“Er….người hồi nãy là “guy” àh nha”

Yuu nói, hắn vẫn nhìn tôi ngạc nhiên

“What? Mà cô…..à cậu ta là ai?”

“Vợ tôi đấy! Narumi Haruka!”

Hiro đáp, anh ta thở dài ngao ngán. What what? Vợ của anh Hiro ư? 0__0

“Ủa….anh đùa à?”

“Ko đùa đâu, vợ của Hiro đấy. gọi là vợ vì được công khai. Bị papa bắt rước về dinh mà ^_

“Oh…haha….ngộ quá ‘____’ “

Tôi vừa mếu vừa cười. Trời ạ, chuyện gì đang diễn ra dzầy nè? ‘___’ lấy uke làm vợ, được phép công khai?? Đền nước này thì không thể ko tin nổi, cả Yuu và Hiro đều khẳng định. Thì ra Hiro trốn Haruka vì cảm thấy thiếu tự do. Trưa nào cậu ấy cũng đem cơm đến, mà hỏi ra là bị mama bắt làm thế. Riết Hiro chịu ko nổi, bỏ trốn = chiếc xe đạp qua chỗ Yuu. Hiro đi làm =……. xe đạp, từ nhà ra côngty có gần 300m, đi Civic tốn tiết kiệm. Cái mà tôi đang thắc mắc là sao bố mẹ Hiro có thể ủngxăng hộ họ 1 cách bình thản thế? 0___0 Mà Haruka cũng còn nhỏ, mới có 19tuổi

“Haruka bắt đầu đến nhà tôi từ 2 tháng trước. Cậu ta ko phản đối 1 câu về vụ “hôn nhân” này >”

“Cái ông này lạ, người ta xinh thế không thích thì thôi…..nhường cho tui nè ^___^”

Yuu nói, hắn cười nham nhở ^”^ Tôi vớ lấy xấp hồ sơ gần đó và chọi thẳng vào người hắn.

“Nhường nè! Vợ người ta, ông đừng có giở cái màn 35 ra nha!”

“Ây! Ghen à? ^__^”

“Ghen cái cùi loi!”

Tôi bực mình rủa xả hắn, trong khi hắn và Hiro muốn bò ra sàn vì cười. Thấy vậy, tôi vừa tức vừa buồn cười. Yuu làm thế để giúp Hiro cảm thấy bớt căng thẳng, cười sẽ làm con người ta đỡ stress. Và ngày hôm nay, cũng là ngày đặc biệt nhất bắt đầu những chuỗi ngày sóng gió suốt 24 năm cuộc đời tôi….. 67

68 Tối hôm nay, Yuu đã 1 lần nữa bày tỏ tình cảm của hắn. Chúng tôi dừng xe đứng trên cầu, nhìn xuống dòng sông Sumida. Gió tháng 1 thổi lồng lộng, lạnh giá khi tôi bước ra khỏi xe và tiến đến thành cầu

“Uhm…..lạnh quá!”

Yuu đã bắt đầu câu chuyện như thế. Sau 15’ im lặng ngắm sông, hắn nắm lấy tay tôi 1 cách khẽ khàng rồi nói. Giọng của Yuu cũng nhẹ như cái nắm tay ấy

“Tôi yêu em!”

Lời hắn thốt ra thật nhanh và dứt khoát. Một cách tự động, tôi bỏ tay mình ra khỏi tay hắn và nhìn Yuu ngạc nhiên

“Masako, em có thể là người yêu của tôi không?”

Hắn tiếp tục nói và chờ câu trả lời nơi tôi. Trong lòng tôi bây giờ chộn rộn hỗn loạn cảm xúc. Tôi phải làm gì đây? Tôi nhìn hắn cau mày lại và……

“Oh không….chúng ta chỉ đóng kịch thôi!”

Tôi quay đi và trả lời. Tôi cũng không hiểu