
seo hơn con trai
-Bắt được cô ròi nhé, xem cô chạy đi đâu-Phong kéo nhỏ lại
-Thì cậu bỏ tay tôi ra đau quá, mọi người nhìn kìa-Nhỏ hét và đúng là mọi người đang chú ý nhìn thật , Phong thả tay nhỏ ra , nhân cơ hội nhỏ bỏ chạy nhưng lần này thì Phong nhanh hơn nhỏ .Phong kéo tay nhỏ đi theo
-Thả ra thả ra anh tưởng lơn bắt nạt tui hả hu hu -nhỏ hét
-Cô im đi hok –Phong lấy tay bịt miệng nhỏ lại rồi nở nụ cười thiên thần với mọi người làm tất cả choáng lun (trừ tác giả có đeo kính râm sẵn ^^)
Nhỏ cắn thật mạnh và tay Phong làm Phong la oai oái, Phong bất ngờ chụp lấy vai nhỏ định kiss(để nhỏ hok hét nữa ấy mà ) thì nhỏ lấy túi chặn trước mặt .
-định hôn tôi hả, hok dễ thế đâu, cái này tôi xem trên truyện nhiều rồi- nhỏ nói rồi dùng chân đá vào….. chân giữa của Phong hét-đồ dê già-rồi nhỏ bỏ chạy
-Cái con nhỏ này –Phong thốt lên vài lời rồi bỏ đi –đau quá
Và có một người ngồi trên ô tô quan sát từ đâu đến cuối vâng là Hoàng Tử của chúng ta Hoàng Tử khẽ nhếch mép cười khuảy rồi cho lái xe đi
Chương 13
————————————————————————–
Ngày …tháng …năm…
Cô nhóc thật hok đơn giản rất thông minh, dễ thương và lém lĩnh nữa
Hok hỉu sao khi Phong địng hôn nhỏ thì mình cảm thấy hụt hẫn chắc chỉ là ngộ nhận thôi.
Phong có quan hệ gì với nhỏ đó ? thôi mặc kệ
Ngày mai bắt đầu một ngày mới, Hoàng Thiên học cùng lớp với nhỏ hok biết mọi chuyện sẽ như thế nào, thây kệ ra sao thì ra.
Chương 14
-Hộc!Hộc!!!-Nhỏ vừa gắng chạy vừa thở, vâng ạ nhỏ leo tường vào. Vừa chạy nhỏ vừa rủa thầm ông anh của mình vì cái tội hok cho nhỏ đi chung
Zoom vào lớp nhỏ nào, lơp ôn như vở chợ vì một sự việc very đơn giản “có bạn mới chuyển vào lại rất kute “ yep chính là Hoàng Thiên của chúng ta.
RẦM !!! -nhỏ ngã dụi phía sau một cách hok thương tiếc cả lớp nhìn chằm chằm làm nhỏ ngượng chín mặt.
-Xin lỗi- nhỏ lí nhí xin lỗi cái lí do ( ah nhầm phải là Hoàng thiên mới đúng do phóng nhanh vượt ẩu nên nhỏ tông phải Hoàng Thiên vẫn đang đứng ngoài lớp )
-Bạn hok sao chứ – Hoàng Thiên quay lại nhìn nhỏ rồi giơ tay( Hoàng Thiên là con người thế nào? )
Nhỏ thì hình như sợ cái kiểu giơ tay này thì phải ,nhỏ rùng mình nhớ lại chuyện hôm trước trời ạ xí hổ chết đi được.
E dè đưa bàn tay cho Hoàng Thiên , nhỏ ngó quanh mọi người đang nhìn nhỏ chằm chằm. Nhỏ xin cô vào lớp rồi “đấm lưng” cho con bạn dám cười nhỏ .
Chương 15
-Nhìn đủ chưa vậy-Hoàng Thiên lên tiếng mắt nhắm hờ, cô đã xếp cho Hoàng Thiên ngồi cạnh nhỏ
-Hả..? -nhỏ giật mình thấy mình đang ngắm Hoàng Thiên , Hoàng Thiên mang một vẻ gì đó rất giống Hoàng Tử.Quay mặt đi nhỏ hok muốn Thiên thấy mặt nhỏ đang dần đỏ
-Đâu coá chỉ là cậu ngủ nhìn…rất dễ thương…-nhỏ ngập ngừng
Bây giờ thì đến Hoàng Thiên đỏ mặt mắt vẫn nhắm ( nhìn là mún iu liền )
-……..y như con nít vậy đó -nhỏ nói tiếp bây giờ H.Thiên tức roài .
-Cô dám nói tôi là loại con nít ranh hỉ mũi chưa sạch hả ?-Hoàng Thiên bật dậy gằn giọng
-ơ hok anh đừng hỉu lầm , tôi chỉ muốn nói anh thật trẻ con, ah hok…-dường như càng nói nhỏ càng làm mọi chuyện tồi tệ hơn.Hoàng Thiên lúc này trong rất dễ sợ, khuôn mặt đõ dãn ra và cảnh gì thế này Hoàng Thiên ôm bụng cười còn mặt nhỏ nghệch ra hok hỉu mô tê gì
-Ha Ha trông cô thật ngu ngốc –Hòang Thiên chỉ tay vào nhỏ ( câu này quen quá ta)
Dường như nhận ra có chuyện bất thường cô giáo nhẹ nhàng :
-Hoàng Thiên, Giang hai em có thể ra ngoài –cô giáo nhẹ nhàng ( cô cũng sợ thế lực nhà ông Lâm mà )
-Vang ạ -hai đứa lí nhí bc ra vừa đi vừa cãi
Chương 16
*Ngoài lớp:
-Do cậu mà tui bị đuổi ra ngoài, đúng là…….-nhỏ cằn nhằn
-Là gì?-Hoàng Thiên trừng mắt
-Là….. cạu tự hỉu – nhỏ tiu nghiủ
-Cô đừng tưởng tôi là học sinh mới mà bắt nạt nhá
-Hok bít ai bắt nạt ai?
Hoàng Thiên & nhỏ đứng cãi nhau thì Phong đi tới
-Á!-Nhỏ hét lên chaỵ nấp sau lưng Hoàng Thiên
-Cô làm gì vậy –Hoàng Thiên quay lui hỏi
nhỏ hok nói gì điệu bộ lấm lét
-Làm gì trốn giữ vậy, dù sao thì hôm nay cô cũng hok thoát khỏi tôi đâu phải hok cô bé –Phong nói rồi nở một nụ cười
-Anh mà làm gì tôi thì anh tôi sẽ hok tha cho anh đâu
-Ui thế hả, anh cô hok phải Vũ sao, à nó đến rồi kìa-Phong cười (lại cười ) Vũ đi đến quàng vai Phong
-Á, thả ra – nhỏ cố gắng vùng vẫy nhưng …vô ích
-Ê đừng làm đau nó nhá-Vũ gọi theo
-Uh –Phong cười ( ông này hình như thik cười lắm thì phải )
Bao nhiêu ý nghĩ hok tốt hiện lên trong đầu nhỏ ( ám ảnh truyện òy )
Chương 17
Phong thả nhỏ ra khi đã ở một nơi khá vắng vẻ.Phong từ tiến tới còn nhỏ theo bản năng từ từ tiến lui
-Anh định làm gì-nhỏ e dè và đáp lại nhỏ là một cười nửa miệng từ Phong ( nhìn gian quá )
-Á!!!!!- nhỏ hét lên
[hok bít chuyện gì thế nhỉ? thoả sức mà tưởng tượng ke ke '>
Á!!!!!- nhỏ hét lên
-Cái gì vậy –Phong nhìn nhỏ
-Con sâu, lấy…lấy hu hu.. nó cho tôi, hic hic, hu hu -nhỏ vừa hét và khóc làm Phong vừa thấy tội vừa buồn cười (đúng là tình huống dở khóc dở cười )
Phong chạy đến gần nhỏ và ngay lập tức con sau đố hạ cánh ở đâu đó tác giả hok biết (tác giả cũng sợ sâu lúm).
Tuy con sâu đã dc bắt