XtGem Forum catalog
Nhẹ Nhàng Một Tình Yêu

Nhẹ Nhàng Một Tình Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 321590

Bình chọn: 8.5.00/10/159 lượt.

-này. Bà làm như chúng tôi nguy hiểm lắm không bằng vậy.- Lan nói

-không đúng sao? À. quá nguy hiểm đi ấy chứ- Giang tiếp lời

-mẹ con cờ hó. Giám nói chúng ta nguy hiểm, giết chúng đi anh em- Hoàng hô ho

Vậy là cả bọn xông vào đánh cho Giang 1 trận, còn nó thì đang cười nứt nẻ. thế rồi , bọn nó cũng ngừng tay, phủi phủi cái ta rồi chống nạnh

-coi còn nói bọn ta nguy hiểm nữa??- Quyên cười nói

-mẹ bọn c hó. Thù này không trả tao đ phải Giang Còi- Giang tức nói

-Giang còi?? Hahaha- cả bọn cười phá lên

-Giang ơi, nhà bà có gương không? Nếu không có sang tôi cho ít về mà nom lại cái thân hình “nhỏ nhắn” của bà cái- Con Hiền trêu

-Giang. Mày có bị cận không?? Hay thị lực mày yếu chẳng hạn?? – Hoàng hỏi

-đm. Bọn mày được.- Giang gằn từng tiếng rồi vớ lấy 2 cái dép rượt chúng nó quanh hành lang khối 11

Nó chạy ra xem thế nào thì thấy cảnh tượng cực kì hài hước đó mà ôm bụng cười nứt nẻ

-Giang ơi, coi chừng chảy mỡ kìa em- nó nói vọng theo

Cười đang sung, nó không biết có 1 người đang đi trên hành lang mà nó đang đứng. lúc cười lớn, nó dơ chân lên định nhảy nhưng vì cười quá mà nó không thể nhảy và vì thế mà dẫm nguyên cái chân lên người kia. Nó ngừng cười, quay lại xem ai số khổ hứng trọn cái chân yêu quý của mình. 1 hình ảnh thân thương hiện lên. Trước mắt nó, 1 con người có làn da trắng, tóc bồng bềnh và 1 chiếc kính tri thức đang nhìn nó. Như sực nhớ chuyện gì. Nó cúi đầu xuống và xin lỗi

– xin lỗi. mình không cố ý. Bạn tha lỗi cho mình nhé. Mong bạn bỏ qua cho.- rồi nó cúi lần nữa và chạy 1 mạch vào lớp

Nhưng lúc nó cúi xuống không để ý chiếc cài của nó đã tuột mất khỏi tóc. Mà chiếc cài của nó lại rơi ngay tại chân người con trai kia. Anh chàng cúi xuống nhặt chiếc cài lên rồi cười.

-phù. Hết hồn. híc. Tội nghiệp anh ta. Chắc đau lắm mà không giám nói gì. Mình thấy mình thật có lỗi. ẹc. chắc phải tìm mà trả nợ thôi. – rồi nó đưa tay vuốt tóc mái nhưng lại thấy cái gì trông trống

-á. Chiếc cài của mình đâu nhỉ? Nó là quà của bố. chết mất thôi- nói rồi, nó chạy ra hành lang tìm lại chiếc cài đó

Đang lúi húi tìm thì đánh trống vào học, nhưng nó vẫn cứ tìm. “tìm không ra thì có lỗi với bố lắm”. vừa đi, vừa tìm thì nó chấn ngay 1 người nữa “ặc. hôm nay là ngày quái gì mà đen đủ đường”. nó ngẩng lên thì phát hiện ra người mình đụng lần này là cậu bé bạn nhóc Hưng

-chị tìm gì vậy?- nhóc quan tâm hỏi

-em có phải là… nó lắp bắp

-à. em là Minh, bạn của Hưng.

-à.à

– chị đang tìm gì vậy?

-à.chỉ là cái cái cài thôi.

-là cái trâm lúc sáng chị cài đó phải không? nó quan trọng với chị sao?

-ừ. Là món quà của bố chị. Nhưng sao em lại ở đây?

-à. bây giờ là tiết thể. Em đang xuống sân thể mà

-thể. ối. bây giờ lớp chị cũng tiết thể.- nó cuống lên

-vậy em và chị cùng đi- Minh cười nói

Nó cùng Minh xuống sân thể, cười nói khá vui vẻ mà không biết có nhiều người đang nhìn n2 người trong đó có Hưng, Tuấn và Giang. Tách nhau ra nó và Minh tiến về lớp của mỗi người

Bên lớp nó

– chị. Sao chị lại đi với thằng Minh- Giang quan tâm hỏi

-à. chỉ là gặp nhau trên hành lang khối 11 nên chị và nhóc cùng xuống

-“sao lại gặp nhau trên hành lang k11 được. k10 xuống sân thể chỉ cần xuống sân trường rồi đâm thằng là đến sân thể mà”- Giang nghĩ

Rồi nhỏ quay lại nhìn Linh đang cười nói vui vẻ với mấy đứa trong lớp, rồi chợt 1 nụ cười gian xảo xuất hiện trên môi Giang “chị gái yêu quý của em mói đến trường thôi mà vậy rồi cơ à”

Bên lớp Hưng

– thằng c hó kia. Sao mày lại đi với chị tao? – Hưng hỏi Minh(đúng hơn là quát)

-à. tao chỉ sang k11 gặp chị Hòa nhưng thấy chị Linh đang tìm gì đó nên lại giúp. Cùng học thể nên tao nói chị cùng xuống luôn thôi. – Minh giải thích

-đm. Biết cả tên nữa rồi à?- giờ thì Trung quát

-lúc nãy tao và chị có nói chuyện nên biết tên nhau. Thế thôi

-mày có câm mồm cm mày đi không. Tao cấm mày đến với chị ấy- Trung quát

-mày làm gì mà nổi khùng lên vậy Trung- Tuấn nạt Trung

Thấy tình hình không ổn, mấy đứa trong lớp hô lên: “thầy đến bọn mày ơi”. Sự việc dập tát nhưng không 1 ai trong lớp Hưng là k quay nhìn nó: “chỉ vì người đó mà cãi nhau”

Buổi học kết thúc, nó và Giang leo lên xe đạp và trở về nhà

-buổi học đầu tiên thế nào?- Cô Hằng hỏi nó

-vâng. Bình thường thôi cô ạ- nó cười đáp

-mẹ ơi. Con mới phát hiện ra việc này hay cực. tý con kể cho mà nghe- Giang nói

-kể chị với- Nó nhanh nhảu

-chị sao? Không có phần đâu. Hehe- nói rồi Giang chạy nhanh vào nhà

Bữa cơm diễn ra vui vẻ với sự cãi nhau của nó, GIang và Hưng

Ăn cơm xong, mẹ Giang nói nhỏ đưa tiền sang gửi bác Đông

– chị có đi không?- Giang rủ nó

-thôi. Chị còn phải làm bài tập do bà Oanh ra nữa- Nó từ chối

-tối rồi làm. Đi 1 tý thôi

-khôg. Em đi đi. Chị mệt rồi

-à há. Hay là ngại anh Nguyên. Chị không lo đâu, giờ này chưa gì anh Nguyên ở nhà.

Như nói đúng, nó đỏ mặt quay đi- không phải. chỉ vì chị mệt thôi. Em đi đi

-mặc kệ chị. Không đi thì thôi. Em đi. Xớ

Nói rồi nhỏ quay ngoắt đi luôn

“chắc nó giận mình lắm. Nhưng biết làm sao được mình ngại lắm. haiz”

“hừ. đang cố giúp chị mà không chịu đi. Em biết c