XtGem Forum catalog
Nhị Thủ Vương Phi

Nhị Thủ Vương Phi

Tác giả: Hạ Y

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322973

Bình chọn: 9.5.00/10/297 lượt.

như trong lòng thật thoải mái.

“Phiền toái là ngài a!”

“Nhỏ giọng lại, ngươi thường la to, rất vô lễ .” Ta vỗ vỗ của nàng bả vai cảm than.

“Cưới ngươi còn không đến một tháng! Gì mà ôn nhu, hiền thục nhìn xem đều đã lộ nguyên hình.”

Nàng cảm nhận trước mắt mình một màu đen, nàng cố đứng vững để không té xỉu.

Không nói hai lời, nàng cầm hương cách hắn xa một chút, quỳ xuống thành tâm cầu xin thần linh ban cho Ứng Trị có càng nhiều nhân tính, giảm bớt lại tính càn quấy, gây chuyện thị phi của hắn.

Nàng tự nhận tính tình thật sự hiền lành, đối bất luận kẻ nào đều có lễ nhượng, đối rất nhiều việc đều có thể bao dung, vấn đề là Ứng Trị quá khó khăn, làm cho nàng ngay cả một chút tôn kính nhẫn nhịn hắn đều làm không được.

Mỗi lần nhìn hắn hồ nháo, nàng đã đem lễ giáo học được bỏ qua một bên, hung hăng cùng hắn khắc khẩu.

Cái gì bình tĩnh bình thản, cái gì ôn nhu săn sóc, gặp hắn, nàng toàn bộ không dùng được!

Nhìn lên tượng phật, nàng khóc không ra nước mắt, có ai có thể nói cho nàng, vì sao nàng trở nên như thế, táo bạo, hung dữ ?

“Quỳ lạy vô dụng ! Cho nhiều thêm tiền đi!”

“Ngài câm miệng!”

“…… Thần linh nhìn ngươi hung dữ như vậy, đều bị dọa chạy.”

Nàng không cần nghĩ ngợi cầm lấy miếng lót quỳ quăng đến Ứng Trị, Ứng Trị thân thể chợt nhảy miếng lót lại rơi trúng khách hành hương vô tội.

Một tiểu cô nương đi theo mẫu thân vừa tiến vào thấy một màng bị dọa đến cất tiếng khóc lớn “Nương ….nương…. Ô ô, dì…dì kia thật hung dữ!”

“Đừng khóc, đừng khóc, mau cầu Phật phù hộ ngươi về sau sẽ không thay đổi thành như vậy.”

Ta mở ra cây quạt, che khuất miệng, cười ha hả.

Nàng xấu hổ vô cùng ──

Cầu Phật trời! Nàng đối nhân sinh đã mất đi hi vọng , chỉ có một nhỏ bé nguyện vọng mượn thần linh lực lượng, xin làm cho Ứng Trị ngoan một chút, nàng xin nguyện cầu.

Buổi chiều ánh thái dương xuống núi, gió bắt đầu thổi mạnh khí hậu dần dần chuyển lạnh.

Xe ngựa rời đi Hương Sơn, trở lại phố xá sầm uất.

“Lạnh không?” Ta thấy nàng thỉnh thoảng co rúm lại, bản năng quan tâm.

“ Hay là đi đền cửa hàng bán y phục gần đây tùy tiện mua một áo choàng cho ngươi ?”

Khó thấy được hắn săn sóc mình, nàng có chút ngoài ý muốn, ngữ điệu nhu hòa nói: “Không sao nhanh sẽ đến nhà.”

“Gia nói mua!” Ta trực tiếp gọi người dừng lại xe ngựa, vì Đổng Phi Hà mua áo choàng.

Nàng than nhẹ, hắn cứ như thế bá đạo mặc dù là săn sóc nàng thật sự làm cho nàng dở khóc dở cười.

Nam nhân này làm việc trước sau luôn tùy hứng, bất quá chỉ có phu thê ở chung một chỗ cũng không có người ngoài. Nếu không nàng không biết sẽ bị mất mặt bao nhiều lần trước các loại thái độ hành vi giọng điệu của hắn.

Nàng cũng không xác định chính mình có thể chịu đựng hắn được đến bao lâu?

Tính tình của nàng nhu hòa ôn thuận điều đã bị hắn ảnh hưởng hoàn toàn biết mất, mỗi lần cùng hắn khắc khẩu hắn đều một bên quở trách nàng, một bên mặt mày hớn hở, chẳng lẽ hắn thích nhìn nàng tức giận sao?

“ Nghĩ chuyện gì mà trầm tư thế?” Ta thật sự chịu không nổi sự yên lặng của nàng.

Nàng lắc đầu, cho dù hắn bất mãn ép hỏi nàng như nàng sẽ không muốn nói ra đáp án.

“Ta suy nghĩ cách cư xử của ngài đối với mọi người ──”

“ Ưhm! Suy nghĩ thế nào ?” Ta chờ đợi nàng nói.

Nàng do dự một chút, hàm súc nói: “Tại sao ngài lại làm ra những việc ọi người không thích chính mình.”

“Trên đời này, không ai có thể hoàn mỹ.” Ta thực khiêm tốn lấy ra cây quạt, mở ra, thực tiêu sái quạt quạt.

“…… Ngài gây thù hẳn là không ít người ? Tuy rằng ngài thân phận cao quý, như lại ngài gây thù oán ngài không nghĩ bọn họ liên kết lại đối phó ngài, như thế đối vời ngài rất bất lợi sao?”

Ta lắc lắc ngón tay, vẻ mặt sâu xa khó hiểu “Gia không có đối thủ.”

“Vinh phi có lẽ quản không được ngài, như Hoàng Thượng chẳng lẽ cũng không quản được ngài sao?” Nàng tâm tình trầm trọng, chính mình trước kia chưa bao giờ nhìn thẳng vào đến vấn đề lớn.

Nàng phiền toái lớn nhất của nàng chỉ là việc thành thân cùng hắn, như này Ứng Trị qua nhiều “ Kẻ thù” Có khi nào sẽ giận chó đánh mèo đánh vào nàng, cho dù sẽ không đối nàng gây ra nguy hiểm như vô duyên vô cớ bị người oán hận cũng thực không phải là chuyện hay ho.

“Hoàng Thượng……” Ta buông cây quạt.

“Nếu không có Hoàng Thượng ngầm đồng ý, ngươi nghĩ rằng Gia có thể thường xuyên thượng tấu chương sao? Gia có thể hôm nay tố giác quan viên khuyết điểm, ngày mai tố giác người trong hoàng tộc phạm sai?”

Nàng nghe đến kinh ngạc, tập trung chú ý đánh giá Ứng Trị xem sắc mặt hắn biến hóa thăng trầm.

“Luôn cần một cái mặt trắng, một cái mặt đen; Của Gia các huynh đệ cũng không muốn làm người xấu, tất nhiên Hoàng Thượng cần một cái người xấu thường xuyên vì ngài dọn dẹp một ít tạp chất, vì thế cần một người trung thành tin tưởng trong hoàng thất ngài liên mang gánh nặng đặt lên vai Gia .”

“Nhiều năm này ngài làm ra những chuyện bị người oán trách, đều là Hoàng Thượng sai khiến là nhiệm vụ Hoàng Thượng giao cho ngài?” Nàng chấn kinh rồi, nhìn Ứng Trị ánh mắt lập tức không giống với.. .

Ta cảm giác được nàng nội tâm rung động, biết chính mình cao lớn uy mãnh đã mu