Duck hunt
Nhị Tiểu Thư, Em Sẽ Thuộc Về Ta

Nhị Tiểu Thư, Em Sẽ Thuộc Về Ta

Tác giả: Song Tử

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327642

Bình chọn: 7.5.00/10/764 lượt.

nghe xong một cuộc điện thoại thì khẽ nói:– Tiểu thư, thiếu gia muốn cô về biệt thự hoa hồng trắng. Hiện giờ không muốn gặp cô.– Vâng. – Rin vẫn cúi mặt không nhìn lên.Trần Hậu tiếp tục lái xe đi hướng về biệt thự hoa hồng trắng.Tâm tư Rin buồn phiền, khi ở trong Phạm gia thì cô đã rất nhớ anh. Khi thoát ra khỏi cô cũng chỉ nghĩ đến một mình anh, nghĩ sẽ cố gắng liên lạc với anh. Vậy mà nhận lại một câu rằng anh không muốn gặp cô. Cô không biết trong trái tim của anh, cô là gì.Về biệt thự hoa hồng trắng, gặp lại Trịnh lão trong tâm tư Rin còn một chút e sợ. Cô nhớ đến cảnh bị người cha ruột một chút nữa là giết chết khiến toàn thân cô run rẫy, Rin ước gì có Minh Trí bên cạnh mà che chở, nhưng hiện giờ anh là không muốn gặp cô.Rin rụt re bước chân vào trog biệt thự, đã từng một thời gian sống ở đây nhưng hiện giờ khi bước vào y như rằng toàn thân cô lạnh toát, mô hôi chảy đầm đìa. Đến khi nghe tiếng khóc oe oe của Rose thì tâm trí của Rin mới bình tĩnh đôi chút. Rin bước đến phòng trước kia chuẩn bị cho Rose thì thấy mẹ của cô đang nằm kế bên chiếc nôi mà ngủ thiếp đi, Rose thì tè ướt cả tả nên khóc oeoe như vậy. Cô mỉm cười nhìn nét đáng yêu của con gái, Rin lấy một miếng tả sạch mà thay cho Rose.Rin bế Rose trên tay, à ơi ru hát, tiếng hát của cô làm Trịnh phu nhân thức giấc. Bà ôm chầm lấy cô mà nói:– Phải là Rin không, đúng là Rin của mẹ rồi. Con đã gặp chị gái chưa?– Da, con đã gặp chị Kim rồi. – Rin ôm lấy mẹ mà nói.– Sao lại không về cùng, đã có chuyện gì xảy ra chứ. – Trịnh Phu nhân hỏi.– Không có chuyện gì đâu, mẹ an tâm. – Rin sợ mẹ phải lo lắng mà nói.– Được rồi, con về an toàn là tốt rồi. Con đã gặp ba chưa, từ ngày về ông ấy luôn hỏi con.– Dạ, con sẽ lên gặp cha.Rin buông Rose đưa qua ẹ cô bế, cô rón rén bước chân lên lầu và gõ cửa căn phòng mà Trịnh Đạt đang ở bên trong.– Vào đi. – Trịnh Đạt nói lớn.– Cha, là con. – Rin mở cửa, khẽ nói.– Là Rin phải không, ta xin lỗi, ta đợi mãi ngày gặp con để nói hai từ xin lỗi. – Trịnh Đạt nhìn thấy Rin liền đứng lên đi như chạy đến phía cô mà nói.– Cha, những chuyện đã qua hãy để nó qua đi, con không muốn nhắc tới nữa. – Rin nắm lấy đôi tay chai lỳ của cha mà nói.– Cha có lỗi với con, Trịnh gia có lỗi với con. – Trịnh Đạt khoé mắt đã đỏ lên mà nói.– Cha đừng nói vậy. – Rin lắc đầu nói.– Nhưng ta không thể làm gì hơn cho con, Trịnh gia ta có một lời nguyền điều đó khiến ta hành động như vậy. – Trịnh Đạt ngồi xuống ghế phía trước mà kể cho Rin nghe toàn bộ về lời nguyền dành cho cô.– Ý cha nói, rằng khi 22t con sẽ phải chết. – Rin run rẩy nói.Trịnh Đạt đau lòng mà gật đầu.– Và nếu con kết hôn trước 22t thì ngày con đeo nhẫn đính hôn là ngày con phải ra đi. – Rin lắp bắp.Trịnh Đạt nặng nề gật đầu.Rin bàng hoàng, bước lê đôi chân ra khỏi phòng Trịnh Đạt. vừa ra khỏi cửa cô ngã quỵ trước phòng trước sự bất ngờ to lớn này. Rin đi đến chiếc điện thoại bàn mà bấm số của Minh Trí, cô không biết làm gì bây giờ nếu như không nghe giọng nói của anh, có lẽ cô sẽ không thể đứng vững.Tiếng chuông điện thoại reo lên, Minh Trí nhướng mắt nhìn thì biết là Rin đang gọi. Anh bát máy lên khẽ đáp.– Alo?– Minh Trí, là em. – Giọng Rin nất lên liên hồi.– Có chuyện gì sao, không phải nói em về biệt thự nghĩ ngơi.– Cha em… vừa cho em biết…. về lời nguyền. Rằng 22t em sẽ phải chết, rằng em mà kết hôn cũng sẽ chết. – Rin khóc nất lên. – Em đã làm gì sai sao?– Bé ngoan, bình tỉnh và đi ngủ thôi. Ngày mai em cũng không phải kết hôn, vậy là vẫn còn sống vào ngày mai đấy thôi. – Minh Trí bình tĩnh khuyên nhủ.– Nhưng… em rất sợ– Đừng sợ, tôi hứa sẽ giúp em.– Thật sao.– Anh không lừa gạt người. Được rồi, mau nghĩ ngơi một giấc.– Dạ.Minh Trí nói xong rồi cúp máy. Chuyện này xem ra ngày càng rắc rối, cả cô gái ngốc ngếch kia cũng biết được thì mọi kế hoạch của anh đã đi sai đường chính rồi.Đọc tiếp Nhị tiểu thư, em sẽ thuộc về ta – Chương 68 Chương 68: Cướp cô dâuTrần Hậu đưa Rin về biệt thự hoa hồng trắng rồi cho xe phóng nhanh về phía Phạm gia, nghĩ đến việc Thiên Kim cùng Ken bước lên lễ đường thì trong đầu anh nóng lên như ngọn lửa thiêu đốt. Và Trần Hậu đã nhận ra, Thiên Kim chính là người mà anh toàn tâm toán ý để mắt đến, khiến trái tim giang hồ sắt đá của anh tan ra. Không phải vì Thiên Kim giống với Rin, chỉ vì cô gái tên Trịnh Thiên Kim luôn có sự khác biệt về tính cách.Chiếc xe màu đen đậu phía cách biệt thự Phạm gia không xa, Trần Hậu thật muốn ra lệnh chon bọn đàn em phá nát Phạm gia mà cướp lại Thiên Kim, nhưng làm như vậy sẽ bức dây động rừng, há chăng mọi kế hoạch của thiếu gia đổ sông đổ biển hay sao. Trong tâm tư khó yên lòng, lại không muốn bị chi phối khi đang làm nhiệm vụ do thiếu gia sắp đặt, Trần Hậu ngồi trên xe ánh mắt như tia lửa cứ chằm chằm nhìn vào biệt thự Phạm gia.Minh Trí ngồi trong phòng, nhìn ra phía cửa sổ bên ngoài. Hiện tại Rin đã trở về an toàn ở biệt thự hoa hồng trắng, Trịnh Thiên Kim đã thế mạng cho Rin thực hiện một kế hoách khá là nguy hiểm mà cả hai cô gái kia đều chưa biết được. Minh Trí nâng ly rượu trên tay, hớp một hơi suy nghĩ rồi gọi cho Trần H