
lần nữa. – Tuấn Khôi nói.– Đó là quyết định của Rose, không liên quan đến anh và cả em. – Thiên Bảo đáp.– Nếu không thể bảo vệ, đừng đưa cô ấy vào nguy hiểm. – Tuấn Khôi nhìn Thiên Bảo tức giận.– Chỉ là một cái tát trong khi diễn, em cũng không nên làm quá như vậy. – Thiên Bảo cũng tức giận với sự áp đặt của Tuấn Khôi.– Chuyện này anh thừa biết, vì là đóng phim nên không có lí do gì lại tát mạnh đến mức gương mặt của Rose đỏ ửng xưng phồng như vậy. – Tuấn Khôi liền nói.Thiên Bảo cũng hiểu chuyện này, không đáp.– Trong cái giới của anh rất phức tạp, em không muốn Rose chịu tổn thương vì những thứ không đáng. – Tuấn Khôi nói.Rose từ trong nhà vệ sinh đi ra ngoài, nhìn thấy nét mặt của Tuấn Khôi không đổi nhưng Thiên Bảo thì vô cùng tệ.– Cậu không khoẻ chổ nào sao? – Rose quan tâm hỏi.– Không sao cả, em về trước đây, Tuấn Khôi sẽ đưa chị về sau. – Thiên Bảo nói xong cầm áo khoát mà bước nhanh ra ngoài.Rose lạ lẫm nhìn theo…– Cậu ấy bị soa vậy nhỉ? – Nhìn Tuấn Khôi nói.– Có lẽ cả hôm nay đều quay nên mệt, em ăn đi.- Tuấn Khôi nói.Rose nghe tiếng em liền chướng tai, nhưng có sữa bao nhiều lần Tuấn Khôi cũng không bỏ được nên cô không quan tâm nữa mà tập trung vào bữa ăn.– Ngày mai em đến RoYal làm việc. – Tuấn Khôi không nhìn Rose mà vừa ăn vừa nói.– Tôi đã nhận lời đi đóng phim rồi, không thể đến RoYal rồi. – Rose dự định hoàn t ành xong bộ phim này sẽ tim đến công ty lớn khác mà làm lấy kinh nghiệm.– Em đóng phim thì cũng không ai coi nỗi, vì vậy hãy ọi người con đường sống.– Này, vì sao cậu cứ chăm chọc tôi vậy?Tuấn Khôi ăn xong, lấy khăn chùi miệng liền nhìn cô nói:” Ngày mai có mặt tại RoYal đúng giờ, còn bộ phim kia không phải lo có ăn gan trời tay đạo diễn đó cũng không dám mời phụ nữ cuả tôi đi đóng phim cho thiên hạ ngắm nhìn.”– Cậu… ai là phụ nữ của cậu chứ. – Rose tức giận.– Không sớm thì muộn. – Tuấn Khôi khẽ cười đápĐọc tiếp Nhị tiểu thư, em sẽ thuộc về ta – Ngoại truyện 2.1 Chương Ngoại truyện: Tình Yêu Của Đời Sau ( Phần 3)Buổi sáng hôm sau Jenny diện một chiếc áo cọc tay, ngắn ngủn khoe vòng eo thon thả cùng với chiếc quần jean ngắn trong Jenny thật sự rất cá tính và năng động.– Hôm qua anh đã hứa đưa em đi tham quan thành phố đúng không? Chúng ta bắt đầu thôi. – Jenny chạy lại nơi Tuấn Khôi đang ngồi đọc tờ báo kinh tế buổi sáng.Tuấn Khôi nhìn qua cô gái bên cạnh, lại nhìn ánh mắt của mẹ Rin sau đó đặt tờ báo xuống bàn mà nói.– Hôm nay con có cuộc họp tại RoYal, có lẽ để hôm khác con sẽ đưa cô ấy đi chơi.Jenny nhìn qua Rin như cầu cứu.– Hôm qua không phải đã hứa đưa con bé đi rồi sao? – Rin nói với Tuấn Khôi, vì dù sao đây Jenny cũng theo họ về nước phải có trách nhiệm.– Hay là gọi Thiên Bảo đi, anh ấy hôm nay có lẽ không bận. – Tuấn Khôi đưa mắt nhìn Rin. – Cuộc họp rất là quan trọng.– Thiên Bảo là diễn viên nổi tiếng, không thể thoải mái đi cùng Jenny được. Được rồi, bảo cậu Tuấn Hà của con thay mặt con dẫn dắt cuộc họp, còn con thì đưa Jenny ra ngoài, tiện cả đôi đường. – Minh Trí ngồi cạnh Rin mà ra lệnh cho con trai.– Nếu anh ấy bận thì để hôm sau cũng được ạ. – Jenny nghe Minh Trí nói vậy thì vui mừng nhưng vờ như cảm thông.– Thôi được rồi, chúng ta đi. – Tuấn Khôi không dám cải lại lời cha, trên tay cầm một chiếc áo khoác da màu đen bước chân thong dong ra ngoài xe.Jenny ngồi trên xe của Tuấn Khôi, khẽ đưa mắt nhìn kĩ người đàn ông trước mặt. Đôi mắt hổ phách hút hồn người, gương mặt đẹp không một chút khuyết điểm khiến trong lòng cô rung rinh.– Xin lỗi đã làm phiền anh. – Jenny quay mặt sang Tuấn Khôi nói, tỏ ra ái ngại.– Không sao cả, dù sao tôi cũng phải giữ lời hứa của mình. Nói cho tôi biết em muốn đến đâu? – Tuấn Khôi không nhìn Jenny, hướng mắt thẳng phía trước.– Em chưa về nơi này lần nào cả, anh đưa em đi dạo một vòng nhé. – Jenny tươi cười nói.Tuấn Khôi không trả lời, lái xe một vòng thành phố không hề quan tâm đến cô gái bên cạnh. Sau đó nhìn sang Jenny mà hòi:– Tôi đã đưa em đi một vòng như em muốn, bây giờ em muốn đi đâu?Jenny ngỡ ngàng nhìn Tuấn Khôi khi anh nói ra câu nói bá đạo như vậy. Cô thật tình không thể tìm một chút bình thường từ người đàn ông này nha.– Em muốn đến nơi mà anh thích đến nhất và nơi đẹp nhất thành phố này. – Jenny nói, lần này thì Tuấn Khôi không thể lạnh lùng nữa rồi nhé.Tuấn Khôi nghĩ một chút rồivừa đạp ga vừa đáp:” Thật tiện, hai nơi em muốn đến thật ra chỉ là một.”Jenny hào hứng khi Tuấn Khôi đồng ý đưa cô đến nơi anh thích nhất.Chiếc xe dừng trước cao ốc RoYal. Tuấn Khôi bước xuống xe mở của cho JEnny rồi mỉm cười đáp.– Nào, chúng ta đã đến nơi rồi.Jenny không biết đây là nơi làm việc của Tuấn Khôi nên cũng thích thú theo anh đi vào bên trong.Khi bước vào cửa liền bắt gặp những cái nhìn kì lạ từ những người xung quanh, họ còn lại xì xầm điều gì đó.– Tuấn Khôi, không phải cha con nói hôm nay con không đến công ty được sao? – Tuấn Hà được Minh Trí nhờ chỉ trì cuộc họp. Anh đang trên đường đi đến phòng họp thì gặp Tuấn Khôi.– Cậu, con được yêu cầu đến thôi. Con lên phòng làm việc, cậu cứ thay con vào phòng họp. – Nói rồi Tuấn Khôi bước đi, phía sa