XtGem Forum catalog
Nhóc, anh thua rồi!

Nhóc, anh thua rồi!

Tác giả: LeeHannie

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324395

Bình chọn: 8.5.00/10/439 lượt.

c …**********

Nó dựa đầu vào vai Phong, vai anh rộng lớn vững trãi biết nhường nào. Cái thứ cảm giác ấm áp nâng nâng cứ lớn dần lên làm trái tim nó không đập bình thường được-Cậu có nghĩ mẹ thích cậu không?

Nó hỏiPhong cười nhẹ đưa tay vuốt mái tóc nâu đỏ của nó rồi đáp-Có chứ ! Con rể mẹ đẹp trai thế còn gì!

Có đứa bĩu môi-Tự cao tự đại-Không đúng sao? Chẳng lẽ anh không được coi là đẹp trai?– Cũng thường ,không quá khó coi.-Cái gì? Đùa anh đấy à? Mèo nhỏ anh mà hất tóc một phát là khối đứa phụt máu mũi chết ngất nhé-Xuống đi không tối cảm lạnh đấy.

Nó thở dài, trình độ tự sướng của ông chồng sắp cưới phải lên đến lever max rồi chứ chả chơi-Thật anh thề!-Tối rồi về thôi…..Nó đứng bật dậy. Đôi co với yêu nghiệt thì đến sáng mai cũng không có kết quả.-Mẹ con về nhé!-Cháu chào cô…“Tin ở cháu, cháu sẽ dùng mạng sống này để yêu thương và bảo vệ em ấy…suốt đời suốt kiếp ” phong nhìn lại tấm ảnh trên bia đá-Làm gì mà ngẩn ra thế mau về thôi . Nó gọi-Ờ. Đợi anh với nào***************

Vừa cất xe vào gara nó và Phong được bác Phúc nồng nhiệt chào đón-Cậu và cô đã về đấy ạ ? Ông chủ đợi hai người được một lúc rồi ạ!-Ba???Ba đến làm gì? Phong nhíu mày

-Cứ vào rồi tínhÔng Lâm cười tươi nhìn hai đứa đang tay nắm tay đi bên nhau. Quả không hổ danh con trai của Trần Dư Lâm ông.-Ba!-Bác ạ! Nó cúi đầu chào-Mikage! Khách sáo vậy con, chúng ta là người một nhà mà. Gọi ta như thằng Phong gọi ấy.-sao ạ????-Trước sau gì cũng phải gọi như thế. Con cứ gọi trước đi là vừa. ..

-Ba nói đúng đấy.Nó liếc Phong một cái dài cả cây số rồi miễn cưỡng gật đầu

-VângLấy lòng người lớn cũng là một nghệ thuật… sau bữa ăn tối do cô con dâu tương lai nấu ông Lâm không khỏi kinh ngạc….

Dòng tộc MiKaGe đúng là rất gia giáo… cứ nhìn Vi là rõ

Nguyên tắc, trách nhiệm, lo toan mọi thứ gọn gàng chu toàn ….ngay cả bữa ăn đơn giản cũng toát nên vẻ tao nhã của bậc quý tộc

Một cô con dâu như thế đào đâu ra ở thời buổi này nữa chứ….con trai ông thật khéo chọn, y như ông vậy ( chắc bệnh tự sướng được di truyền: ) )

-Mikage này…

-Gọi con là Vi được rồi ạ

Nó lễ phép

-Con trai ta là đứa ngang bướng, khó bảo con cố gắng nhé! Ta giao con trai ta cho con . Ông Lâm cầm tay nó thủ thỉNó gật môi mím lại cố ngăn tiếng cười bật ra-…..Mặt Phong đen xì…đùa….chỉ thấy bố gả con gái đi lấy chồng chưa từng thấy người bố nào đem con trai mình đi gả với thái độ nghiêm sờ túc như ba anh….Đúng là người cha tỉnh nhất của năm. ….

:)

####$##### CHAP 48: NGỌT NGÀO MÌNH BÊN NHAU….Nằm cuộn tròn trong vòng tay Phong cảm giác thật dễ chịu, nó dụi đầu vào khuôn ngực vạm vỡ hít hà mùi thơm mạnh mẽ từ người con trai ấyPhong ôn nhu ôm nó trong vòng tay vuốt nhè nhẹ mái tóc mềm mượt

-Sau này chúng ta cưới anh muốn chúng ta tới Pháp

-Tại sao?Phong hôn nhẹ nên trán nó ân cần nói

-Anh muốn quay lại nơi đầu tiên chúng ta gặp nhau.-….– Anh đã chết nếu như em không xuất hiện-Chắc trời chưa cho chết. Định cậu là của nợ của đời tôi

Haha

-Phải phải…. chúng ta nhất định phải gắn vào nhau

Phong bật cười

***********Nắng ghé qua khung cửa sổ đánh thức đôi tình nhân còn say giấc nồngĐôi mắt lục bảo khẽ cười, Phong nhìn người con gái nhỏ đang cuộn tròn trong lòng không khỏi vui mừng. Cô là tim anh…

Cô là hơi thở… là lẽ sống ….là cuộc đời của anh….

Không có Hoàng Hải Vi thì không có Trần Anh Phong của ngày hôm nay.-Dậy rồi mà sao không gọi tôi?-Anh muốn ngắm emAi đó ngượng chín cả mặt

-Vô sỉ cậu không biết ngượng sao?– Dây thần kinh xấu hổ của anh bị đứt lâu rồi. Có đứa cưới như đười ươi xổng chuồng-Đúng là… 3 phần khỉ 6 phần đười ươi 1 phần người. … tôi gọi đưa cậu về vườn bách thú nhé-Đặt luôn một xuất bên cạnh cho em anh sẽ vào. Tình nguyện luôn. Ha ha ha

Có đứa tức, mồm mép yêu nghiệt quả bốc mùi…khiến cao thủ chém gió như bổn cô nương là nó cũng phải bó tay…

Nó lẩm bẩm chửi rủa thằng chồng nó

Đợi đó bà cho mày biết tayCó đứa ngồi sẵn ở bàn chống tay lên cằm ngắm vợ

Trêu nó là nghĩa vụ và trách nhiệm của một người chồng như anh… :)Nó bưng ra hai tô mỳ thơm phức chỉ nhìn thôi đã thấy lo con mắt rồi-Ăn đi…

-Hình như bát của anh nó khang khác thì phải….?

-Không ăn thì thôi!Để giữ an toàn cho bản thân có đứa quyết định cự tuyệt món mỳ tuyệt vời kia…nó nhếch môi cười

-Á tôi quên mất trong đó có thịt bò….cậu dù bất nhân cỡ nào cũng không ăn thịt đồng loại nhỉ ….tôi thật có nỗi quá.-Haijz….vợ của con bò cũng là con bò…làm sao em có thể ăn thịt đồng loại của mình một cách dã man như thế?-cậu….cậu…..– Anh thật thất vọng về em!

Phong giả vờ chán nảnNó bực mình ném đôi đũa vào người Phong rồi bỏ đi

Ai đó bật cười… mèo nhỏ vẫn còn trẻ con lắm lắm….Nó nện chân xuống sàn… lần nào đấu khẩu với yêu nghiệt nó đều là người thua cuộcMột vòng tay nhẹ ôm lấy nó. Phong hôn lên hõm cổ con bé thì thầm

– Anh đùa mà, em giận thật à?

-Cậu toàn bắt nạt tôi!

– Không có anh nào dám oan cho anh quá!

Nó bĩu môi

-Anh thề đó! Mà muộn mình đi học đi. Nha nha!

Nó bật cười.********************

Chap này hơi ngắn mk sẽ bù vào chap sau nha

CHAP 49: KHÓC….

Gió vi vu luồn qua kẽ tóc mây đùa nghịch tr