
đến đầu …. ai đó không ngần ngại tặng 2 kẻ suýt làm nhục nó mỗi tên một viên đạn
-Không sao rồi , anh ở đây rồi đừng sợ…
-TRẦN ANH PHONG KHỐN NẠN SAO BÂY GIỜ CẬU MỚI TỚI…HU HU….
Nó vừa khóc vừa đánh anh
-Anh xin lỗi . Phong nói…tim anh thắt lại…
-Tôi ghét..c…â…Nó chưa nói xong thì ngất…. đúng lúc đó mọi người xô vào
-Vi….Phương lo lắng
-Dọn dẹp sạch sẽ tôi muốn Hoàng Nhã Lam và Hoàng Hạo Minh phải trả giá….
Phong nói rồi bế nó thẳng ra xe…. CHAP 52 .2: SAY BÊN EM…Phong đưa nó về biệt thự, anh báo cho Thiên biết nó không sao…
Nó đã tỉnh nhưng khuôn mặt xanh xao thấy rõ đã vậy hồn vía còn lơ mơ, chắc nó sợ quá…Nghĩ thế thôi có đứa lại sótAnh vào nhà tắm pha nước ấm cho nó… rồi trở ra bế nó thả từ từ vào bồn tắm…. hơi nước bốc nên mờ mờ ảo ảo…-Em tắm đi anh chờ ở ngoài…chân em bị bong gân rồi đấyPhong định ra ngoài nhưng ai đó nắm chặt tay áo anh không buông ,đôi mặt tím mọng nước-Đừng đi….tôi rất sợ….bọn chúng. …bọn chúng….
Ai đó khóc nấc nên, Phong ôm nó vào lòng trấn an. Nhìn những giọt nước mắt của cô anh càng cảm thấy sót xa ,tội lỗi… anh đã không chăm sóc tốt cho mèo nhỏ, suýt nữa để cô chịu nhục…suýt nữa trở thành tội nhân
-Không sao rồi! Chúng ta đang ở nhà em phải tắm đã, anh không đi đâu cả ở ngoài kia thôi.
Phong vỗ về những con bé vẫn khóc nó víu chặt tay anh không buôngĐả kích này với nó xem ra rất lớn …
Mãi một lúc lâu sau nó mới bình tĩnh hơn không khóc nữa nhưng vẫn không giữ chặt tay phong…Đành quay lưng lại nhắm mắt cố chịu vậy…
Anh cũng là con trai…. một thằng con trai bình thường thôi
Vậy mà mèo nhỏ….
Cả cơ thể ai đó nóng bừng chỉ thiếu nước vỡ tung ra…vậy mà có đứa vẫn vô tư không thèm để ý.-Phong…. tôi… bọn chúng…. thật sự thì….
Nó muốn giải thích, nó muốn nói với Phong nó trong sạch nhưng không biết phải bắt đầu thế nào.
-Em đau ở đâu à? Phong lo lắng hỏi-Không….không…. tôi ….bọn chúng chưa làm gì tôi cả…cậu phải tin tôi…
Nó nói-Ừk….
Phong đáp nhẹ , anh biết cô không sao! Nếu anh đến chậm một chút nữa thì ….Ai đó không hiểu, nó tưởng anh không tin lời nó…nước mắt lại trào ra . Hôm nay nó sao thế…trước mặt anh sao cứ để anh thấy mình yếu đuối….-Đừng khóc nữa…Phong nói-Phong, tôi nói thật, tôi thề đấy … Phong cậu phải tin tôi…. Ph…o ..n..g. ..Không để nó nói gì thêm ai đó cúi đầu hôn lên đôi môi mềm…mùi rượu vẫn thoang thoảng, có lễ do buổi party mừng Phương và Tuấn AnhAnh vòng tay ôm nó…nhấc bổng khỏi bồn tắm…
Nó chưa mặc đồ…
Con sói mê đắm trong nụ hôn cùng con thỏ…
Thỏ con mất hết lý trí vì bị con sói dụ dỗ
Màn đêm buông xuống như tiếp tay cho sói…
Lần này ai đó quả thực bị con sói đó ăn thịt rồi….
**************
Sáng hôm sau thức dậy nó đã không thấy anh…trong lòng nó có chút hụt hẫng…-Dậy rồi à? Sao em không ngủ thêm một lúc nữa. Hôm qua em mệt lắm mà…Nó ngượng đỏ cả mặt. Nghĩ lại chuyện đêm qua thực sự nó muốn đập đầu vào gối chết quách cho rồi
Đã vậy cái tên yêu nghiệt kia còn không biết niêm sỉ nói ra mấy câu vừa rồi-Em sao thế? mệt à?
-Không!
-Anh lấy quần áo cho em nhé?Đúng là mặt dày mà….
-Không cần…cậu ra ngoài đi….-Không phải hôm qua có người níu giữ anh sao? Còn không chịu buông tay nữa nhé-Đồ mặt dầy. Đi ra ngoài mau.
Nó mắngPhong cười tươi-Anh đùa đấy. nhanh nhé anh dặn quản gia làm mấy món em thích rồi đấy.
Phong hôn nhẹ lên chán nó…Cánh cửa khép lại không che nổi nụ cười hạnh phúc của anh…-…..
**********************************
Đã xong ! Không biết mạng thế nào chứ t đăng xong bị cắt luôn chap này đành nên phải đánh lại ra lò hơi chậm m.n thông cảm nhé CHAP 53: BẠN TRAI MA QUÁITrên ga giường trắng tinh có một vệt máu đỏ….chứng minh nó đã là người của anh….Bước xuống giường mà toàn thân rã rời, khắp nơi trên người nó đầy những dấu hôn hồng hồng đỏ đỏ mà yêu nghiệt để lại…
Cầm lấy bộ quần áo đã được chuẩn bị sẵn để ở cạnh giườngAi đó thoáng đỏ mặt trái tim bé nhỏ lại đập rộn ràng , nó nhanh chóng mặc quần áo chỉnh tề, cái chân bị bong gân không cho phép nó đi nhanh phải vịn và tường bước ra
Cạch….Nó giật mình xém chút té ngửa khi Phong đứng ngay ngoài cửa , may mà anh đỡ không bây giờ mông đã chạm sàn
-Chẳng cẩn thận gì! Anh đưa em xuống. Đói rồi hả?Nó e rè gật đầu, đến nhìn cũng chẳng dám nhìn mặt anh trực diện…
-Em sao vậy? Ngại à?
Phong cúi xuống nhìn nó ,anh thích thú nhìn những biểu hiện đáng yêu của nó…
Nó đánh mạnh vào ngực Phong rồi xị mặt xuống lẩm bẩm-Đáng ghét! Còn dám nhìn-Ha ha, mèo nhỏ em thực rất đáng yêu nha! Phong bật cười bẹo má nó 1 cái-Đồ điên!
Nó liếc xéo Phong rồi định bỏ đi trước nhưng anh giữ lại
-Thôi, chân cẳng thế này đi lại sao được. Anh cõng em xuốngNó chả khách sáo trèo lên lưng Phong đưa hai tay ôm cổ anh-Nặng không? Nó nghiêng đầu hỏi anh-Không! Nhẹ như bấc ấy. Sau này anh phải vỗ béo em mới được-Nhẹ?????
Nó tròn mắt, rồi đưa tay véo tai Phong
-Thế đứa nào bảo tôi béo như lợn hả???? Đứa nào
-… Á á đau anh… đau đau…. tha cho anh….á…anh…biết lỗi rồi…Lần sau không dám thế nữa-Còn có lần sau? Nó nghiến răng-Không, anh không dám…
Phong vội nói
Mấy người làm được Phong gọi đến chăm sóc nó đều bưng miệ