
ta lấy nghệ danh là Angela Phạm. Nghe mà thấy nửa mùa, học đòi tây với ta”. Mai Phương mỉa mai không thương tiếc.“Thôi! Quan tâm làm gì, kiếm gì uống mát đi tớ khát quá.” Hiểu Hân kéo Mai Phương đi.Mua nước xong Hiểu Hân kéo Mai Phương quay lại quầy ga gối lúc nãy, cô đã ưng được một bộ.“Chị ơi, tôi muốn lấy bộ này” Hiểu Hân nói với người bán hàng.“Xin lỗi chị, bộ này bà đây đã mua rồi” Cô nhân viên chỉ vào một bà lão trông hết sức sang trọng.“Vậy ư, bộ này bao giờ mới có. Tôi có thể đặt thêm được không?”“Dạ! Chị chờ em một lát để em đi hỏi lại” Cô nhân viên xin phép sau đó dời đi.Mai Phương tiến lại sờ bộ ga gối rồi nói.“Bộ này màu sắc tông lạnh và hơi nam quá, sao cậu không chọn mẫu hoa kia nhìn dễ thương hơn”“Tớ thích tông màu trầm hơn, nhìn màu hoa sặc sỡ kia tớ không ngủ được.” Hiểu Hân mân mê bộ ga gối mà mình thích. Trong lòng cô hơi tiếc giá như mình mua sớm hơn.Tiếng nói của hai người bên cạnh khiến Hiểu Hân chú ý.“Cháu thanh toán rồi ạ!”“Cháu thật khéo chọn, bộ ga đó hợp với màu phòng của thằng Nguyên lắm”.“Cháu với bà đi ăn lát quay lại lấy sau bà nhé, họ còn phải đóng gói nữa.”“Được, giá như thằng Nguyên nhà bà hôm nay rảnh đưa hai chúng ta đi thì tốt”“Anh ấy bận mà bà, bà cần đi đâu thì cứ gọi cháu.”“Con bé này chỉ khéo chiều bà già này thôi, cháu thì bận kém gì nó chứ”.“Cháu thu xếp được mà.”Tiếng cười nói của hai người đó xa dần. Hiểu Hân thì bần thần khi nghe họ nói, đến khi Mai Phương huých tay thì Hiểu Hân mới quay về thực tại.“Này xem ra không phải chỉ là tin đồn nhỉ. Nhìn cách Thùy Anh nói chuyện với bà lão đó thì có lẽ đó là bà của tổng giám đốc rồi. Bà ý coi Thùy Anh như cháu dâu rồi còn gì nữa.”“Thôi kệ họ, quan tâm làm gì. Chúng ta về đi.” Hiểu Hân nuốt khan cổ họng nói, tay kéo Mai Phương đi.Ra đến cửa cô nhân viên bán hàng lúc nãy chạy đuổi theo.“Chị ơi! Chị có đặt hàng không ạ?”Hiểu Hân trợt nhớ ra vội quay lại xin lỗi.“Xin lỗi chị tôi không đặt nữa đâu ạ.”Mai Phương ngạc nhiên nứu tay Hiểu Hân hỏi.“Vừa nãy cậu thích bộ đó lắm mà, chịu khó đặt hàng chờ vậy”Hiểu Hân kéo tay Mai Phương vừa đi vừa nói“Tớ hết thích rồi, tớ không có duyên mua ngay được thì chờ đợi ích gì”._o0o_Hiểu Hân và Mai Phương về đến nhà thì trời đã tối. Hiểu Hân thay quần áo ở nhà sau đó mang đồ ăn vào bếp nấu. Mai Phương ở phòng ngoài ngắm những bức tranh treo trên tường miệng không ngớt cảm thán“Cậu mở phòng tranh được rồi đấy, nhiều bức đẹp quá”.Một lát sau Hiểu Hân mang hai phần cơm rang thập cẩm ra, cô mở tủ lạnh lấy thêm hai lon nước ngọt.“Ra đây ăn đi, ngắm không no được đâu.”“Ah! Thơm quá. Tớ ở nhà toàn được mẹ nấu cho thôi chẳng đảm được như cậu đâu.”Nghe đến mẹ Hiểu Hân lại trợt buồn, Mai Phương không hề biết hoàn cảnh của Hiểu Hân nên không nhận ra nét buồn trong đáy mắt bạn.Ăn xong Mai Phương nhận nhiệm vụ rửa bát, Hiểu Hân cũng không cản để cô bạn thấy tự do và thoải mái ở nhà mình.Mai Phương dọn xong liền đi khám phá tiếp các phòng của nhà Hiểu Hân sau đó cả hai ra ban công ngồi hóng gió.“Cậu ở đây một mình không sợ hả?”Hiểu Hân lắc đầu thay cho câu trả lời.“Tớ mà ở đây một mình trong căn nhà rộng như vậy tớ chết khiếp mất, nhất là trong bóng tối mấy bức tranh kia thật là sợ. Như cảnh trong liêu trai chí dị ý” Nói đến đây Mai Phương cũng rùng mình.Hiểu Hân đưa lon nước ngọt lên uống, buồn cười với trí tưởng tượng của cô bạn. Sau đó nghĩ một lúc Hiểu Hân thấy trong đầu của mình đang le lói một ý tưởng, ý tưởng ngày một rõ ràng hơn. Hiểu Hân mỉm cười quay ra ôm trầm lấy Mai Phương.“Cảm ơn cậu đã cho tớ một ý tưởng tốt.”Mai Phương đẩy Hiểu Hân ra, trong mắt nhìn Hiểu Hân đầy dấu hỏi. Cô gãi đầu suy nghĩ “câu mình nói thì có ý tưởng gì nhỉ?” CHƯƠNG 33Trưởng phòng Tuấn Cảnh đi ra từ phòng giám đốc. Anh đưa mắt tìm vị trí bàn làm việc của Hiểu Hân, thấy Hiểu Hân đang ngồi vẽ anh liền đi xuống.“Hiểu Hân!”Hiểu Hân nghe thấy có người gọi liền ngẩng lên.“Giám đốc Mike tìm em có việc đó.”“Vâng! Em vào ngay ạ.”Hiểu Hân uông bút vẽ, rút giấy ướt ra lau tạm tay sau đó tiến đến phòng giám đốc Mike.Vào bên trong phòng, cô không chỉ thấy Mike mà còn bà Nguyễn Khê cũng đang ở đây.“Cháu chào cô!” Hiểu Hân lễ phép.Bà Nguyễn Khê gật đầu sau đó chỉ Hiểu Hân ngồi xuống ghế bên cạnh mình.Hiểu Hân ngồi xuống, hướng anh mắt nhìn Mike hỏi“Giám đốc cho gọi tôi có việc gì cần phân phó ạ!”Mike ngồi đối diện đẩy bản phác thảo về phía Hiểu Hân.“Tôi với chị Nguyễn Khê đang nói về bản phác thảo của em.”“Cô có thể giải thích ý tưởng của bản phác thảo này.” Bà Nguyễn Khê đưa mắt sang hỏi Hiểu Hân.Hiểu Hân nhìn bản phác thảo của mình sau đó trình bày.“Thưa cô, chủ đề cô đưa ra nói về một lễ hội truyền thống của phương Tây. Trong lễ hội này mọi người đều hóa trang thành các nhân vật siêu nhiên, ma quái hoặc phù thủy. Hiện nay thì lễ hội này đã du nhập vào các nước Châu Á như một lễ hội văn hóa. Cháu nghĩ các nước Châu Á tuy không có hình ảnh đặc trưng cho lễ hội như phù thủy của các nước phương Tây, nhưng Châu Á cũng có một số hình ảnh nhân vật truyền thuyết đặc trưng. Cháu đã từng đọc bộ truyện Liêu trai trí dị, trong bộ truyện đó cá