80s toys - Atari. I still have
Nothing Gonna Change My Love For You

Nothing Gonna Change My Love For You

Tác giả: Cheery_kul

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327320

Bình chọn: 10.00/10/732 lượt.

, hơi ấm này, bao lâu rồi cả 2 mới cảm nhận được ? Nó chỉ biết đứng sững người ra đó mà ko biết phản ứng thế nào. Vòng tay hắn bao lấy nó càng ngày càng chặt, cứ y như rằng, chỉ sợ nới lỏng ra thì nó cũng sẽ vùng ra mà đi mất, 1 trong những nỗi sợ lớn nhất của hắn đó chính là nhìn bóng lưng người mình yêu dần rời xa, chẳng thể nói rõ ràng, nhưng có cái gì hẫng lắm. chỉ có duy nhất bên cạnh nó, hắn mới thấy mình ko cô độc.

– Tôi yêu em !

Hắn bất lực thở dài, cuối cùng cũng phải thú nhận, ko thể nào dối lòng mình được. Sự thật là hắn yêu người con gái này và ko thể nào sống mà thiếu vắng cô ấy được …

Lúc này nó bắt đầu có phản ứng, cơ thể nó cứ cục cựa buộc hắn phải dãn vòng tay mình ra, nó thoát ra khỏi vòng tay hắn, 1 cảm giác luyến tiếc dâng lên trong hắn, cứ như có cái gì đó rất quan trọng vừa rời xa mình.

– Nói dối ! – nó đứng đối mặt với hắn.

– Tôi nói thật ! – hắn đưa tay vuốt nhẹ lên má nó, rồi khẽ lướt tay qua môi, khẽ dừng lại tại đó, bờ môi này, lâu lắm hắn chưa chạm vào.

– Nếu yêu tôi anh đã chẳng đẩy tôi ra ! – nó gạt tay hắn ra khỏi mặt mình.

– Em thừa hiểu là tôi muốn tốt cho em … – hắn đuối lý, chẳng thể giải thích được nữa, đúng là hắn hành động sai nhưng hắn tuyệt nhiên ko nói dối dù chỉ là nửa lời, hắn yêu nó là thật, tại sao nó cứ bướng như thế mà vặn vẹo hắn chứ.

– Anh chẳng biết tôi đã phải đau đớn thế nào ! – nó cười nhạt, nụ cười làm hắn nhói lòng.

Hắn cũng đau, nó biết và nó hiểu nên nó ko trách hắn bất cứ điều gì nhưng nỗi đau của nó thì hắn ko thấu, hắn chẳng biết là lúc vừa tỉnh dậy sau cơn hôn mê, người đầu tiên nó nghĩ đến là hắn, biết là hắn chẳng thể đi đâu được vì bị thương nặng nên nó cũng tự an ủi có lẽ vì thế mà hắn ko đến thăm nó được, vì thế nó cũng đã chủ động đến thăm hắn, nhưng sau ngần đó chuyện đã xảy ra, hắn vẫn khư khư giữ nguyên cái thái độ đó với nó, có phải đợi nó chết rồi hắn mới biết nuối tiếc là gì hay ko.

– Tôi …

Nó ko nói gì thêm, người khẽ run,hắn biết là nó đang kiềm chế cảm xúc của mình và ngăn ko cho nước mắt tuôn ra. Người con gái đáng thương nhất là người con gái ko thể biểu hiện cảm xúc trên gương mặt mình mà chỉ biết thể hiện qua ánh mắt. Chuyện tình của nó và hắn cũng như bao người thôi, cũng có những lúc ko hiểu nhau, cãi vả rồi giận dỗi, đôi khi 1 trong 2 bên quá kiệm lời và luôn khép kín nên cũng khó mà hiểu nhau được, đó là trở ngại lớn nhất của 2 người.

Yêu – là phải chia sẻ.

Nó và hắn cũng chỉ là 1 cặp đôi như bao cặp đôi khác, mọi thứ đều đủ cả chỉ là ko thể nhìn thấy bằng mắt, chỉ biết dựa vào thái độ họ đối với nhau mà ta thấy họ đang bất hòa, nhưng sau đó họ cũng giải quyết đâu vào đấy, nhưng lần này khác, chưa bao giờ họ nói chuyện rõ ràng với nhau đến như vậy – là

rõ ràng

theo khái niệm của những kẻ vốn hay giấu kín suy nghĩ của mình.

Yêu – là phải rõ ràng, cứ im lặng và cho qua, bạn sẽ mất đi yêu thương của mình, đó là chuyện ko sớm cũng muộn.

– Tôi từng nghĩ … sẽ trở thành 1 bác sĩ giỏi, bằng số tiền mình tự làm ra, tôi sẽ mua cho em những thứ em muốn, nuôi em hết quãng đời còn lại … bằng tiền của tôi … – hắn biểu lộ 1 cách khó khăn, với tuyp người chỉ thể hiện cảm xúc qua đôi mắt, thậm chí còn giấu nhẹm mọi suy nghĩ của mình vào tận bên trong thì việc nói ra suy nghĩ của mình vốn dĩ là ko hề dễ dàng – Tôi chưa bao giờ nghĩ đến những thứ được cho là nhảm nhí và xa vời như thế … đó là suy nghĩ tôi tự cho là ngốc nghếch nhất mà mình từng có… Chưa bao giờ nó thấy giọng hắn lại rõ ràng và hay đến như thế … nó biết hắn yêu nó, thứ nó muốn là nghe hắn nói rõ suy nghĩ của mình thôi … Nó định cất lời nhưng hắn đã nói thêm vào.

– Nhưng mà … làm nghề đó tôi tự thấy mình thấp kém, đồng tiền có được cũng là đồng tiền bẩn, phải vấy máu, lừa lọc, mưu tính mới có được … tôi sắp ra trường, tôi sẽ theo ước mơ bác sĩ nhưng có lẽ, bây giờ chỉ có thể là nghề tay trái thôi … Tôi thấy mình ko xứng- hắn bất giác thở dài, rốt cuộc những điều giấu kín cũng đã nói được rồi, hắn còn muốn nói nhiều, nhưng chẳng biết phải nói thế nào, xem ra nói được như thế là trọn vẹn nhất rồi.

Nó quay lại nhìn hắn, trông hắn ủ rũ đến đáng thương, tự nhiên hắn thấy ngượng ngùng, nói ra suy nghĩ đúng là ko dễ xí nào cả, phong độ như hắn cũng có lúc phải dùng lời nói để nói những thứ sến súa này, đôi khi ko phải cứ thể hiện bằng hành động là được đâu, người bạn yêu sẽ cảm thấy tủi thân đấy ! Vì thế mà hắn cũng cuối gầm mặt xuống, mất hình tượng chết được … Nó nhìn hắn mà phì cười, nghe hắn giải bày như thế là mãn nguyện rồi, trông hắn đáng thương như gấu con lạc mẹ vậy, lóng nga lóng ngóng, dễ thương chết được … Cơ mà phải phạt hắn như vậy thì mới được, ai mượn hắn hành động ko đúng làm chi.

– Đồ gấu đần !

Hắn ko biết bản thân có nhìn lầm hay ko nhưng dưới ánh đèn lập lòe trong căn phòng, nó thấy khóe miệng nó cong nhẹ lên tạo thành 1 nụ cười hạnh phúc.

– Gấu đần ? – hắn có vẻ ko hiểu ý của nó.

– Tôi cũng tự thấy nghề đó là dơ bẩn – nó thấp giọng, nghe suy nghĩ của nó, tim hắn chợt nhói dù thừa biết rằng điều bản thân hướng tới ko hề tốt lành gì – thế giới