Nothing Gonna Change My Love For You

Nothing Gonna Change My Love For You

Tác giả: Cheery_kul

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329193

Bình chọn: 10.00/10/919 lượt.

- Pj

– Ổn!

Pj ko nói gì nữa, chỉ biễu môi mỉa mai rồi bật đèn bin đi trước…

– Á…- Pj la lên, ánh sáng đèn bin cũng vụt tắt, có lẽ nhỏ bị té…

– Gì vậy???- Ken dừng lại, đảo mắt tìm người trong bóng tối…

– Đang… đang ở đâu… thế?

Pj lắp bắp… tay chân quờ quạng trong bóng tối…

1 bàn tay… tìm thấy 1 bàn tay…

– Nắm chặt vào! Mất tích tôi ko quay lại tìm đâu!- Ken

Ken cầm đèn bin dự phòng đi trước, Pj nắm tay tên đó đi sau… thật chặt… tim Pj đập lệch 1 nhịp… Bàn tay đó, tạm thời Pj giữ được… chỉ là tạm thời thôi mà… Pj tự nhủ…

Chương 13 – 7

Chap 13.7:

Nó tỉnh dậy vào lúc trời đã khuya, căn phòng này là một căn phòng nhỏ chứ ko phải là một căn phòng tập thể mà Ken đề cập tới…

Thấy nó tỉnh lại, Mon và Pj vội chạy lại, hỏi han nó đủ điều nhưng nó đều lờ đi, ko trả lời chỉ hỏi lại 1 câu:

– Làm sao tìm ra tụi này?

– Chuyện kể ra dài dòng lắm: ……………………………….. – Pj tường thuật rõ ràng lại mọi chuyện cho nó nghe.

Vậy ra người cõng nó là Jun sao? Ko nói gì thêm nó lẳng lặng quay mặt vào trong … Nó ko ngủ chỉ là cần yên lặng để suy nghĩ lại một số chuyện- cảm xúc của bản thân…

Chỉ nhớ man mán là trong nó đã nhen lên một xí cảm xúc an toàn và… bình yên … khi tựa đầu vào một thứ gì đó… cảm giác thứ đó rất vững chãi và rộng lớn… Mọi vết đau của nó… được ai đó chạm vào… những nỗi đau đớn về thể xác hầu như tan biến vào lúc đó… Các cảm giác lạ đó… chưa bao giờ tồn tại…

Lúc ấy, nó rất muốn mở mắt ra nhưng hàng mi nó luôn rụp xuống ko cho phép nó mở ra… thỉnh thoảng tai nó cũng loáng thoáng được vài mẫu đối thoại nhưng người cõng nó chỉ im lặng, ko phát ra bất kì âm thanh gì, nhịp thở vẫn cứ thế mà đều đều… Đúng thật là sự im lặng đến đáng sợ đó chỉ có thể là Jun thôi… Nhưng … hắn lạnh băng cộng thêm cái vẻ chả ưa gì nó thì làm sao có thể??? Vì trách nhiệm của Leader ??? Ừ nhỉ, sao nó lại quên mất chứ, Pj đã nói là người nào ngồi kế nhau thì phải có trách nhiệm với nhau mà… Vậy có ý nghĩa là gì, có nghĩa là hắn ngồi kế nó, nó mất tích… hắn đi tìm…

Sao biết là thế… nhưng nó cũng có một phần ko muốn thừa nhận cái lý do đó??? Tại sao????

Mon và Pj thì rất vui vì gánh nặng trong lòng đã được trút bỏ.

Pj và Ken đã bình thường lại với nhau, nói chuyện lại như trước… nhưng giữa họ quả thật là vẫn còn khoảng cách, một khoảng cách vô hình… Chưa thể gọi là

” tình bạn

” , cũng chưa đến phải là yêu… Một mối quan hệ ko rõ ràng…

Nồng nhiệt hơn tình bạn nhưng đôi lúc lại lạnh nhạt hơn người dưng…

Cho dù là tình yêu thì nó cũng chỉ bắt

” ai đó

” mới thấy được, một vết thương sâu hoắm… vẫn chưa được băng bó… sao Mon và Pj lại vô ý đến thế nhỉ???

” Ai đó

” có vẻ ko hài lòng lắm dù đã quay mặt đi… Thật là… tại sao lúc đó chỉ thấy mấy vết sước trên người nó mà ko để ý tới tay kia chứ?

– Người nôi bộ!- Jun khẳng định, ánh mắt đanh lại thấy rõ, điều đó như muốn nói rằng, nếu kẻ đó ở ngay trước mặt, ko khéo Jun có thể giết kẻ đó chết mất…

– Cứ để tụi này lo. Nếu thế… chỉ có thể là người của EVIL thôi… nói ko chừng, vụ này với vụ bức hình là một người gây ra…- Ken

– Thôi… từ từ sẽ truy ra … giờ nghĩ ngơi đi… đường từ đây về thành phố còn xa lắm…

Chương 14 – 1

Chap 14.1: Cuộc sống vẫn tiếp diễn…

Chiều hôm đó, Mon vào bar sớm hơn mọi ngày vì… cô bé có hẹn với Nan, một cái hẹn thông thường… Cô bé đã chủ động mở lời với Nan về việc giúp cậu nhóc khôi phục lại pic hình bị xóa, cậu nhóc thì khỏi phải nói, đương nhiên là đồng ý rồi!

Mon bước vào căn phòng riêng của nhóm, vẫn chưa có ai, cũng đúng thôi, cô bé đến sớm hơn tới tận 1 tiếng. Thấy Nan chưa đến, Mon vào nhà vệ sinh chỉnh trang lại đầu tóc. Gần 15p sau, Mon bước ra, đi thẳng ra gian phòng chính, Nan tới rồi nhưng cậu nhóc ngồi đối lưng lại với cô bé, do có 1 phần tường bị chia cắt nên Nan vẫn ko biết có một người đang âm thầm nhìn cậu từ phía sau… âm thầm thôi nhé…

Vì là đứng phiá sau… nên… bất cứ khi nào mệt… cứ quay lại thì nhất định sẽ thấy tớ… tớ … sẽ ko đi đâu hết…

Định bước ra nhưng thấy có người con gái bước vào nên Mon dừng lại, nép mình phía sau bức tường, vô tình chứng kiến được một số chuyện do chiếc gương đối diện Nan phản chiếu lại … có lẽ là ko nên biết … thì sẽ hay hơn…

– Nan!

Giọng nói nhỏ ngọt như đường… ko câu nệ gì cứ thế mà sà vào lòng Nan…

– Em nghe Pj nói… anh và Mon trong đây… nên… thế Mon đâu rồi ???

Nhỏ đó dùng tay đi từng dường trên áo Nan, cậu nhóc vẫn để yên thế… ko có ý sẽ từ chối…

– Ko biết, nhưng sao thế cưng ???

Kèm theo lời nói, Nan mi nhẹ lên môi nhỏ… Bất chợt… Mon thấy nhói… Nan nói… cậu nhóc ko thích loại người giả tạo, thế mà với những người như thế… cậu cũng ko từ chối… còn nhớ lần đó… cậu nói… nếu là cô bé… thì cậu nhóc càng ghét hơn … Mon sai chỗ nào chứ??? Ko xinh, ko

” dữ dằn

” , ko có số đo 3 vòng đúng chuẩn, ko có cá tính… phải rồi… nếu là thế… thì Mon ko sánh bằng với mấy người kia… làm sao mà cô bé quên cho được điều đó

” con trai yêu bằng mắt

” … Mọi thứ Mon đều ko có … Cũng có bao giờ … cậu nhóc nói chuyện bình thường với cô bé câu nào đâu, lúc nào cũng thờ ơ … ko thì cụt ngũn … nghe cứ như là bị ép


XtGem Forum catalog