
hà bà có chuyện gì đó cần giải quyết nên bà cũng xin được
” lui
” sớm … Nếu cứ bỏ hắn suốt đêm 1 mình thế thì nó cugn4 ko an tâm vì dù gì … vì nó enn6 mới xảy ra cớ sự như vậy !!!
– Ko cần! Đi đi …
Hắn thở dài một cách nặng nhọc… Nghe nói thế, hành động của nó chợt khựng lại nhưng rồi nó lại lơ đi và tiếp tục công việc của mình …
– Khỉ thật !!! – hắn vơ chiếc li thủy tinh dùng để uống rượu đang được đặt ở chiếc bàn cạnh giường quăng xuống đất … vỡ tan – Ko nghe à??? Cút đi!!!- hắn thở ngày càng gấp, nặng nhọc, 2 tay chống lên giường để thế ngồi được giữ vững.
Nó đưa mắt nhìn hắn, nhẹ nhàng buông 1 câu nói:
– Yên đó!
Nói rồi nó cuối xuống thu gom mảnh thủy tinh, do dọn bằng tay nên một mảnh vỡ ghim vào tay nó, giật mình, nó rụt tay lại … máu nhỏ từng giọt xuống nhà … đỏ đậm …
– Cô tường mình là ai chứ? Để yên đó và bấm lẹ … con gái như cô… qua đêm tại nhà … một thằng con trai … hư hỏng thật đấy …
Hắn nói nhũng lời nặng nề nhất với nó hắn ko muốn nó ở đây để rồi chứng kiến được điều đó, sẽ có lúc cơn đau này lên đến đỉnh điểm, hắn đã từng bị… nên hiểu rõ … hắn ko muốn nó thương hại mình … hay chứng kiến được 1 điều mà bản thân hắn ko muốn nó thấu được …
Jun chợt nằm vã ra giường, mồ hôi túa ra ngày càng nhanh … tay hắn bấu chặt vào tấm drap giường , cắn chặt môi dưới đến túa máu … có lẽ cơn đau đã phát tán mạnh …
Hắn có vẻ đau đớn tuy thế hắn lại ko hề rên la, cứ cắn chặt một mình chịu đựng … có phải trong cuộc sống hàng ngày … hắn cũng như thế …cho dù đau hay tổn thương đến mấy vẫn chọn cách im lặng … giữ riêng cho bản thân mình … ko muốn ai biết đến sự tồn tại của nó … Mặt hắn lạnh nhưng chưa bao giờ nó thấy mắt hắn buồn … trong đó chỉ tồn tại những mảng băng khó tan …
Là nó ko thấy được hay vì hắn che giấu quá kĩ ??? Kĩ đến mức ẩn sâu trong đó là một cảnh quan vô hồn …
” Tổn thương đến mức ko biết mình tổn thương … Nỗi đau tôi xin được giữ cho riêng mình …
”
Cứ lau mồ hôi cho hắn mãi cũng ko phải cách … băng bó thì cũng băng cả rồi … áo mới cũng bị hắn làm cho ướt đẫm bởi những giọt mồ hôi … Hắn gượng ngồi dậy, tựa lưng vào thành giường… tay cứ ôm lấy bả vai… có lẽ đó là chỗ đau nhất …
Nó ngồi lên giường, đối diện với hắn … ko để cho hắn kịp nói thêm gì nó đã làm một hành động táo bạo đến mức khiến hắn sững lại … nó ghì mạnh cổ áo hắn về phía mình, theo đã áắn chúi về phái nó,
” khóa môi
” thành công … Việc này chắc có lẽ có tác dụng … hắn ko còn thở gấp nữa … nhịp thở bắt đầu ổn định …
Môi hắn ấm, đầu lưỡi cũng rất ấm …
Môi nó lạnh, đầu lưỡi cũng rất lạnh …
Cả hai thứ đối lập hòa vào nhau như 2 thái cực … có được coi là phép bù trừ ko ???
Người hắn vẫn còn đau, đau buốt … nỗi đau chưa lúc nào là giảm nhưng tại sao … hắn lại cảm thấy mọi thứ như biến mất ??? Ào !!!
Cảm nhận được mọi thứ có vẻ ổn nó rời môi hắn đi … phớt nhẹ qua như 1 làn gió … Nó quay mặt đi, có lẽ hành đông nó còn nhanh hơn cả lí trí …
– Mặt đỏ … First kiss ??? – hắn mỉm cười hứng thú .
Đúng thật đây là first kiss của nó… nhưng nó chả quan tâm đến vấn đề này … Nếu như làm như thế để giúp hắn vơi đi một phần thì cũng đáng thôi … Mà nó cũng ko ngờ là có lúc bản thân mình lại
” lố lăng
” như thế …
– Cô đúng là bad girl !!! Thế mà cũng được … – hắn nói khích.
– Bad nhưng ko buông thả … – nó.
– Như thế là buông thả! Nếu ko, tại sao lại lấy nụ hôn đầu ra mà kiss bừa bãi như thế? Nghe nói … – hắn cố tình kéo dài chữ – con gái chỉ trao nụ hôn đầu cho người mình yêu. Hay là … em phải lòng tôi rồi? – hắn nhìn thẳng vào mặt nó, cười 1 nụ cười khó nắm bắt, mang một chút ý trêu đùa …
– Ngủ đi !!! – nó nói một câu ko ăn nhập đến vấn đề của hắn.
– Về đi!- hắn.
– Ko- nó.
Hắn chợt thấy buồn ngủ đến lạ … sao kì thế nhỉ ???
– Ly nước ban nãy có thuốc ngủ, giờ này, thuốc ngấm rồi! – nó
– Cô dám!- hắn.
– Lúc này thuốc ngủ dùng là có hiệu quả nhất! Ngủ đi, ít ra nó giúp anh qua được đêm nay!!!
Nói rồi nó mở cửa ra ngoài, chắc là ra chơi với Gun rồi! Giờ hắn muốn chạy lại,
“đá
” nó một cái ra ngoài cũng ko đủ sức nữa… Nó cũng
“chơi chiêu
” thế!!!
Chương 14 – 4
Chap 14.4:
Vừa thấy nó đẩy cửa bước ra, con Gun đang nằm đấy bổng ngẩng đầu dậy … Đứng nhìn 1 lúc, nó khụy chân xuống, vuốt nhẹ đầu con Gun.
– Ngủ rồi!
Gun có vẻ hiểu vấn đề nó đang đề cập vì ngay sau đó, con chó đã đứng lên, vẫy nhẹ đuôi vài cái rồi chạy vào phòng Jun.
.
Nó tiến về hồ bơi, thả chân xuống dưới dòng nước lạnh, điều đó làm nó khuấy khỏa đến lạ…
Xem nào, lần đầu tiên nó thực sự chứng kiến được con người thứ hai của hắn là tại đây… Xung quanh hắn quả thật có rất nhiều điều mà nó ko ngờ tới, tính ra là nó còn biết được những chuyện mà những người khác ko bao giờ biết đến… Vậy có được coi là niềm vinh hạnh ko nhở???
Chợt nghĩ về nụ cười ban nãy của hắn … sao hình ảnh đó chưa chịu biến mất khỏi trí nhớ của nó chứ? Cái đó có gì đáng phải quan tâm đâu! Nhưng nó thật ko nghĩ là hắn lại sở hữu 1 nụ cười đẹp đến thế … Vì hắn quá lạnh lùng, ko bao giờ hé môi cười một – nụ- cười – thật- sự nên dù
” fan
” hắn ko ít nhưng họ vẫn có chút e dè, nếu