
đang còn dang dở. Có một cái gì đó xẹt nhanh qua trí óc nó…mơ.hồ…Nó không thể nhớ nổi đó la gì. Nó chỉ cảm nhận dc những hình ảnh mờ nhạt ….không ra hinh thù ….Cang cố nhớ, cơn đau càng mãnh liệt . Hình ảnh đó như một cuộn băng bị xoá còn dang dở. Không ro phần đầu hay phần cuối. Nó cảm nhận hinh như trí nhớ nó đã từng bị xoá đi…..gần đây thôi…
Cảm thấy ngột ngạt, nó bước chân vào rừng phong, mong tìm thấy một điều gì mới lạ.
Tại gốc cây phong cổ thụ , có tấm biển đề chữ:
NGHIÊM CẤM VÀO RỪNG PHONG BAN NGÀY. CHỈ CHO PHÉP VÀO BAN ĐÊM VỚI NHÓM TỪ 5 THÀNH VIÊN TRỞ LÊN.
Nó cảm thấy thật nực cười. Sai quá thể. Đi ban đem mới nguy hiểm chứ ban ngày thì hề hấn gì. Nó lắc đầu cười, chân thẳng tiến rừng phong.
Chap 21
Càng vào sâu, khu rừng càng trở nên âm u lạnh lẽo. Lá phong phủ đầy đất. Mùi ẩm mốc bốc lên nồng nặc. Cây tán rộng che kín cả bầu trời, chẳng thể lọt qua một tia nắng nào cả.
Nó ngán ngẩm định bước chân ra thì…..
-A….ưm…ư……ư….chẹp …chẹp…..
Một chuỗi âm thanh lạ vang lên từ sau gốc cây phong già cỗi. Càng lúc nó càng cảm thấy minh là một kẻ tò mò ưa tọc mạch.Nhưng tò mò ….Nó bước chân lại gần nơi phát ra âm thanh. Sững người…..xấu hổ..đan xen…nó đỏ mặt . Trước mặt, một người đàn ông ôm lấy một nữ sinh , đầu đặt lên vai cô gái, cử chỉ rất là thân mật. Hình như nó đang cản trở chuyện tốt của người ta. (ối..giời..ơi…chuyện tốt gì đây…)
Chân nhẹ nhàng bước lùi ra phía sau, chẳng may vấp phải rễ cây trồi lên. Nó ngã phịch xuống
Nghe động , người đàn ông ngoảnh lại. Nó nở nụ cười gượng nhìn đôi tình nhân rồi cứng đơ…..
Cái quái gì thế này. Khuôn mặt cô gái trắng bệch , người đàn ông miệng lấm lem thứ nước màu đen. Một dòng nc màu đen từ cổ cô gái chảy ra. Nó chấn kinh sợ hãi. Không phải là hắn hút máu người đấy chứ. Nó đang nhìn thấy cái gì thế này. Đây ko phải là sự thật, chỉ là mơ thôi phải không. Nó mắt trợn tròn kinh sợ nhìn gã đàn ông. Hắn đã hơn 40 tuổi, cô gái kia mặc đồng phục dãy B, phù hiệu tren áo còn dính đầy thứ nc mau đen,.
Ném cái xác sang bên cạnh, hắn từ từ tiến lại gần nó. Nó sợ hãi, chẳng kịp đứng dậy, chỉ biết trườn mình về phía sau.Nó lắp bắp sợ hãi:
-TRánh xa ta ra…….tránh xa ta ra…….
Ngay lúc này trong đầu nó vang lên những âm thanh ngắt quãng : “ á…á…á….đừng nhìn tôi…..tránh xa tôi ra…..” Nó rùng mình, sống lưng lạnh buốt.
Gã đàn ông càng lúc càng tiến lại ggần nó hơn. Nó bây giờ quá sợ hãi, chẳng thể làm đc gì. Và hoang mang vô cùng, chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Hắn thèm khát cúi người chuẩn bị ngoạm một cú vào cổ nó. Nó hoảng sợ chìm vào hôn mê. Nhưng trước lúc ngất đi, nó cũng kịp nhìn thấy Hắn với một khuôn mặt đầy âu lo. Lòng trải đầy một cảm xúc ấm áp.
Chap 22
Tung cho gã một cú đá. Gã ngã ngửa bật ra khỏi người Kasumi. Hắn thở hồng hộc, mồ hôi túa ra. Gã nằm sõng soài trên mặt đất, đôi mắt rực lửa. Hắn nhếch mép:
– Thèm khát đến mức phải mò vào tận đây sao?? Một lũ vô phép, đồ bỏ đi.
Gã lao người tấn công, Gasun nhanh như cắt xoay người, bàn tay nhẹ nhàng vung ra. Một quả cầu lửa đỏ rực bắn ra và lao về phía gã, vỡ vụn. Trong không khí còn sót lại những mảng bụi màu xám tro. Bước lại gần Kasumi, hắn đưa ngón tay lau nhẹ những giọt nước mắt. ngón tay vân vê, kéo dãn đi những nét sợ hãi trên khuôn mặt. Ngón tay dừng lại ở đôi môi anh đào màu đỏ thắm. Lòng hắn rạo rực. Hình như hắn đã yêu nó rồi. Chưa ai cho hắn một cảm xúc như thế này. hắn cúi đầu hôn nhẹ trên đôi môi.
Bế nó trên tay rời khỏi khu rừng. Nếu chần chừ, tụi vampire E sẽ kéo đến đông hơn. Ôm chặt cơ thể nhỏ bé áp sát vào mình, hắn mới cảm nhận đc nó vẫn tồn tại.
Khi thấy nó bc vào rừng, hắn đã hơi tò mò. Vội vã đuổi theo, chút nữa thôi, hắn đã mất nó mãi mãi.
Vừa bế nó ra khỏi khu rừng thì hắn gặp Takashi và Jujin. Hai kẻ vừa thấy Gasun thì đã định bỏ đi nhưng quan trọng là cô gái nằm trên tay hắn kia. Khi nhận ra đó là ai, thì vội vã chạy lại. Thấy dòng máu đỏ tươi chảy ra từ tay nó, Takashi quắc mắt nhìn Gasun, bàn tay vươn ra mau lẹ nắm chặt lấy cổ áo hắn, miệng gầm gừ:
-Cậu đã làm gì Kasumi. Nói………
Thấy hành động của Takashi, Jujin vội vã kéo tay hắn ra khỏi cổ áo Gasun, miệng ko ngừng khuyên can:
-Cậu bình tĩnh đi nào.
Gasun đứng im, thách thức nhìn Takashi. Chỉ đến khi bàn tay của cậu ta buông ra khỏi cổ áo hắn, hắn mới trừng mắt nhìn lại, nhếch môi cười nửa miệng:
-ĐỒ VÔ DỤNG
Chap 23
Tại phòng y tế
Khi nó tỉnh dậy, Kahanda vội vã chạy lại, ôn tồn hỏi:
– Em thấy trong người thế nào. Em làm anh lo quá.
Nó chẳng chú tâm gì vào câu hỏi, ngơ ngác đưa mắt nhìn xung quanh, một lúc mới hỏi:
– Sao em lại nằm ở đây???? Chuyện gì đã xảy ra.
– Hả?????
Hắn ngạc nhiên hết sức. Lúc nãy vì cuống quá nên hắn chưa kịp xoá kí ức của con bé. Đang lo lắng ko biết nên trả lời những thắc mắc của con bé như thế nào thì…Hay vì hoảng sợ quá nên…….không có khả năng. “ Lẽ nào……Gasun….đã làm việc ấy. Như vậy cậu ta đã biết tất cả””
Quá nguy hiểm. Hắn vơ vội chiếc áo khoác, nhắn nhủ con bé:
– Anh ra ngoài một lát. Takashi và Jujin có lẽ cũng sắp đến. Chú Daine cũng sẽ đến thăm. Em nghỉ đi, chút nữa