XtGem Forum catalog
Nụ hôn của sói

Nụ hôn của sói

Tác giả: Diệp Lạc Vô Tâm

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325893

Bình chọn: 9.5.00/10/589 lượt.

tức làm bộ như không có chuyện gì khẽ hôn má hắn: “Anh dậy rồi?” An Dĩ Phong không trả lời, chỉ yên lặng nhìn cô.

“Em có chuyện quan trọng ra ngoài một chút, anh ở lại đợi em.” “Em cùng Thần ca có giao hẹn gì?” Giọng nói hắn hư vô như từ chân trời dội lại, “Vì sao anh một chút cũng không biết?” “Việc đó không quan trọng.” Cô không muốn lừa hắn, nhưng nói thật lại sợ khiến hắn tổn thương, “Đó là chuyện riêng giữa em và anh ta.” “Một là người con gái anh yêu, một là người anh em tốt nhất của anh, hai người giao hẹn chuyện gì với anh không liên quan?” Hắn nhìn cô, đôi mắt trong suốt, “Anh vẫn cảm thấy kì lạ.

Em kiên quyết chia tay như vậy, buổi tối hôm trước còn ăn cơm cùng vị hôn phu, ngày hôm sau lại đột nhiên chạy đến đòi phải làm tình nhân của anh? Những lời này không phải là những lời em có thể nói.

Sau đó, anh lại hỏi Thần ca, phụ nữ có phải dễ thay đổi như vậy không? …

Anh ấy luôn phản đối chuyện anh cùng em, hôm ấy tự nhiên lại nói: Thứ đưa đến cửa thì hãy nhận lấy, chơi xong sẽ phát hiện cô ta cùng những cô gái khác chẳng có gì khác nhau …

Thì ra là như thế này …” Giọng nói hắn lạnh buốt làm trái tim cô cũng dần đóng băng, cô vội vàng giữ lấy cánh tay hắn: “Phong, em yêu anh.

Xin hãy tin em! Em làm tất cả là vì anh, anh sao có thể hoài nghi em?” “Anh tin em! Chính bởi vì anh tin, cho nên anh khẳng định em tìm đến anh vì anh ấy!” “Em …

Em yêu anh, cho dù không hứa hẹn gì với anh ta, em cũng sẽ …” “Nói như vậy, là anh ấy bức em làm tình nhân của anh?” Cô rối loạn, nhất thời lại đem sự thật nói ra.

Thật xấu hổ cho cô làm cảnh sát, năng lực thăm dò trinh sát còn không bằng cả An Dĩ Phong.

Thấy hắn trở lại phòng, lấy áo khoác mặc vào, cô bối rối dựa vào cửa, ngăn trở đường hắn đi: “Anh ta không bức em, là em tự nguyện.” “Có phải tự nguyện hay không, trong lòng em biết rõ.” “Anh tin em, em làm tất cả đều vì anh, em chỉ muốn mau chóng giúp anh thoát khỏi Khi Dã, em muốn cho anh thực sự trở thành lão đại trong giới, em muốn anh có thể thực hiện được giấc mộng của mình.

Em muốn anh sống thật tốt …

Tại sao anh không chịu hiểu những gì em đối với anh?” “Anh biết, nhưng anh không cần em làm những chuyện đó.” Hắn đẩy cô, mở cửa đi ra ngoài, cô cuống lên chạy theo giữ hắn lại.

“Anh không thể đi, người của Khi Dã đang tìm anh khắp nơi.” “Anh biết.” Hắn gỡ tay cô ra, nhợt nhạt đặt một nụ hôn lên trán cô, miệng hắn, giọng nói hắn lạnh như băng: “Hãy tự chăm sóc mình thật tốt, chuyện của anh không cần em lo lắng!” Hắn bước đi, tiếng cửa sập lại kiên định, đã không còn đường cứu vãn.

Cô vội vàng gọi điện cho Hàn Trạc Thần: “An Dĩ Phong đi rồi, anh nhanh phái người đến đón anh ấy.

Ở gần cục cảnh sát.” “Được, cám ơn!” “Anh nhất định phải cứu anh ấy! Nếu anh cần bất cứ thứ gì hãy gọi điện cho tôi.” “Cô yên tâm, trừ khi tôi chết, mạng An Dĩ Phong ai cũng không thể lấy.” Cúp điện thoại với Hàn Trạc Thần, cô lại gọi điện cho ba.

Cho tới bây giờ, cô chưa từng sợ hãi như vậy, tay run bắn, cầm điện thoại không vững, giọng nói hổn hển đứt quãng: “Ba, An Dĩ Phong xảy ra chuyện rồi, ba giúp con cứu anh ấy …

Ba đưa người đến giúp anh ấy, nhất định phải phái nhiều đặc công …

Nhanh lên, càng nhanh càng tốt …”

[PEMINKI'> NỤ HÔN CỦA SÓI (CHƯƠNG 22)

Có những người, sinh ra để làm xã hội đen.

Mặc dù tay họ đầy máu, mặc dù họ gây ra bao nhiêu tội ác, mặc dù họ bị người đuổi giết mỗi ngày, nhưng họ …

vẫn sống! Bởi vì, không phải họ lựa chọn con đường này, mà là con đường này lựa chọn họ …

An Dĩ Phong ngồi trong phòng thẩm vẫn, chiếc còng số 8 lạnh như băng trói lấy bàn tay đầy máu, cả người loang lổ miệng vết thương.

Chính hắn cũng không tin rằng mình còn sống, tất cả trải qua như một giấc mộng.

Hàn Trạc Thần giận dữ nổ súng nhằm thẳng mi tâm Trác Cửu, hai bên điên cuồng xông vào chém giết.

A Tô cho đến chết vẫn ôm lấy thắt lưng hắn, xin hắn chạy đi …

Ngay khi hắn cùng Hàn Trạc Thần vết thương đầy mình, sắp chết dưới tay đối phương thì rất nhiều cảnh sát mang súng vọt vào.

An Dĩ Phong đau đớn che mặt, không còn muốn tiếp tục, càng không thể không nghĩ đến những người anh em vì hắn mà bỏ mạng …

Trong ánh đèn mờ mịt, hương trà thơm ngát xông vào mũi.

Hắn ngẩng đầu, đối mặt với viên cảnh sát uy nghiêm, đạo mạo.

An Dĩ Phong cười khổ.

Được bộ trưởng tự mình thẩm vấn, quả đúng là vinh hạnh của hắn.

“An Dĩ Phong, cậu biết tôi sao?” Hắn gật đầu, “Biết, thưa bộ trưởng!” “Tôi không phải …” Tư Đồ Nạo nghiêm trang nói: “Tôi là ba của Tư Đồ Thuần!” Trong lòng An Dĩ Phong run lên, theo bản năng nhìn xung quanh.

Cửa đã đóng, máy quay cũng không bật.

Hắn cúi đầu.

Nếu trước mặt là một vị bộ trưởng, hắn có thể thẳng lưng đối mặt.

Nhưng nếu là ba của Tư Đồ Thuần, hắn thật sự không dám chống đỡ.

“Tôi nghe người của Khi Dã nói, ai có thể giết cậu cùng Hàn Trạc Thần sẽ là lão đại mới của Khi Dã!” “Vậy sao!” Thực ra hắn muốn nói: “Mạng của tôi thật đáng giá, nếu mạng của tôi có giá trị như vậy, không bằng ông giết tôi đi!” Hắn do dự một chút, quyết định giữ nghiêm túc trước mặt “bố vợ”.

“Tôi không dám nói tôi là người ch