Nụ hôn ngoài ý muốn

Nụ hôn ngoài ý muốn

Tác giả: Lâm Uyên Ngư Nhi

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 321814

Bình chọn: 7.00/10/181 lượt.

nh thâm ý thiết của hai người như thế, liền len lén chạy ra ngoài, còn nhân tiện nhẹ nhàng đóng cửa lại.

Cố Tính từ từ đến gần, cô gái sắp lấy chồng, trên mặt trắng nõn mềm mại hơi ửng hồng, đôi mắt xinh đẹp thẹn thùng, môi đỏ chu khẽ mỉm cười, thấy thế nhịp tim của anh liền đập nhanh không dứt.

Cảm thấy được ánh mắt nóng rực của anh, Mộc Tử Mạt khẽ cúi đầu, ngay sau đó, lại bị anh dùng tay nâng lên, đầu ngón tay của anh mang theo nhiệt độ đặc hữu thuộc về anh, ấm áp vuốt ve cằm của cô, cô quả thật không dám nhìn anh.

Sau đó, môi ấm áp liền bị che kín, Mộc Tử Mạt vội vàng đẩy anh một cái, “Này, em vừa mới bôi son môi. . . . . .” Tiếng nói còn dư lại cũng bị hôn vào trong miệng của anh.

Nếu không phải bên ngoài còn có nhiều người chờ như vậy, Cố Tính thật sự muốn thực hiện trước quyền lợi thuộc về anh, nhưng đến hơi thở cuối cùng lý trí lại ép buộc anh ngừng lại, vươn tay giúp cô vuốt lại áo cưới hơi nhầu, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại của cô giống như quả táo đỏ, lại không nhịn được ở phía trên khe khẽ cắn một cái, lúc này mới cúi đầu ở bên tai cô nói, “Chờ anh.”

Mộc Tử Mạt khẽ gật đầu một cái, đưa mắt nhìn bóng dáng màu trắng của anh rời đi.

Em sẽ chờ anh, lấy em làm vợ của anh. Em sẽ chờ, trở thành độc nhất vô nhị trong cuộc đời của anh.

Có mấy vị phù dâu “Bảo vệ hộ tống”, còn có chú rể “Yêu vợ như mạng” tầng tầng tỉ mỉ che chở, trong tiệc rượu lễ cưới Mộc Tử Mạt trên căn bản không có bị ép uống bao nhiêu rượu.

Giờ phút này, cô mặc áo ngủ vừa mới thay, ngồi ở trên giường lớn trắng tinh hoàn mĩ, đầu giường dán thật chữ song hỷ to hồng, nghe từng trận tiếng nước chảy từ trong phòng tắm truyền tới, trong đầu rõ ràng hiện lên thời điểm tiến hành hôn lễ, ba dắt tay cô, sau đó trịnh trọng giao cô cho Cố Tính. Một khắc kia, cô chưa từng có khẩn trương như vậy. Bởi vì, trong một khắc kia, cô mới thật sự cảm nhận được, ba của cô, giờ phút này giao ra là cái gì, là con gái mà ông để ở trong lòng hai mươi bốn năm, ngã bệnh sẽ thương, đông lạnh gặp cũng sẽ đau.

Khi đó, tay của cô khẽ rụt về, lại bị ông nắm chặt.

Mộc Tử Mạt nghĩ, ba nhất định xem thấu tâm tư của cô, nhưng ông không cho phép cô lùi bước, Cố Tính liền đứng ở trước mặt của cô, đưa tay đến.

Trước mặt nhiều người như vậy, ba nhỏ giọng nói với cô một câu, sau đó quả quyết đặt tay cô lên trên tay Cố Tính. . . . . .

Một câu nói kia, là lời nói cảm động nhất mà Mộc Tử Mạt nghe được từ ba của cô, đến nay, vẫn còn uyển chuyển vang vọng ở đáy lòng của cô, một khắc kia, ba của cô nhẹ nhàng nói với cô, “Ba biết rõ con gái của ba vẫn luôn rất dũng cảm, con là kiêu ngạo lớn nhất đời này của ba.”

Kiêu ngạo. Hai chữ này cô mong bao lâu? Từ lần được khen ngợi đầu tiên, hay là từ lúc cầm tờ giấy khen đầu tiên. . . . . . Cô không nhớ rõ, thế nhưng lần này, cô lại chân chân thiết thiết nghe được nó từ trong miệng người ba mà chính mình một lòng luôn tôn kính nói ra, chuyện này đối với cô mà nói, là trân quý biết bao, một câu khó mà nói ra được!

“Nghĩ cái gì mà nhập thần như thế?” Lúc này Mộc Tử Mạt mới lấy lại tinh thần, cảm thấy bên cạnh giường lún xuống, cô vừa ngẩng đầu, đã nhìn thấy Cố Tính, anh vươn tay vò rối tóc dài cô mới vừa sấy khô.

Lúc này Mộc Tử Mạt mới cảm thấy có chút khẩn trương, anh ngồi gần như vậy, rõ ràng có thể nghe thấy hơi thở của anh, có thể là mới vừa tắm xong, trên người còn tỏa ra khí nóng, nong nóng dán vào làn da như tuyết lộ bên ngoài của cô.

Đột nhiên ý thức được, bọn họ đã gần như vậy, có lẽ chờ một chút, bọn họ còn có thể gần hơn. . . . . .

Quả nhiên, Cố Tính cúi đầu, nhẹ nhàng hôn xuống môi của cô, Mộc Tử Mạt lập tức cả kinh, loáng thoáng cảm thấy có chuyện sẽ xảy ra, môi của anh dịu dàng ngậm cánh môi mềm mại đỏ tươi của cô, dường như cảm thấy không đủ, đầu lưỡi ấm áp cạy hàm răng của cô ra, dịu dàng mút lấy cái lười mềm mại ngọt ngào của cô. . . . . .

Nụ hôn này không giông với bất kỳ nụ hôn nào trước kia.

Mộc Tử Mạt khẽ mở mắt ra, nhìn thấy trong con ngươi tối tăm như mực của anh hình như dính vào sắc thái xa lạ, sau đó, dây áo tắm liền bị kéo ra. . . . . .

Cô gái phía dưới, mái tóc đen suôn dài như thác nước, cơ thể nõn nà, con mắt như nước mùa thu, đôi môi bởi vì anh hôn mà vô cùng đỏ tươi, toàn thân cũng nổi lên màu hồng nhàn nhạt.

Cố Tính nằm ở tai của cô, giọng nói trầm thấp, “Thiểu Thiểu, em thật đẹp.”

Sau đó. . . . . .

Ở một khắc cô chịu đựng đau đớn kia, anh cùng nắm chặt mười ngón tay với cô, hứa lời hứa thành khẩn nhất, cùng nhau hoàn thành lột xác quan trọng nhất trong cuộc đời.

Cô, rốt cuộc hoàn toàn thuộc về anh, anh, rốt cuộc thực sự trở thành người của cô.

Đây tất cả, tốt đẹp đến khiến lòng người say mê.

Buổi sáng hôm sau hai người cùng thức dậy rất muộn.

Mộc Tử Mạt lấy tay sờ sờ không biết là vật gì che ở bên hông của mình, siết chặt khiến cô thật không thoải mái, mò mẫm mới biết là một bàn tay ấm áp, hình như nghĩ tới điều gì, cô xoay người, dựa sát vào người bên cạnh, nhất thời lại nghe thấy anh hình như hít vào một ngụm khí lạnh.

“Làm sao vậy?”

Cố Tính không nói gì, nhưng là ôm cô càng ch


XtGem Forum catalog