
, chẳng qua là do mình nghĩ nhiều quá đấy thôi.
Hai tay của Hương chống vào người Phong, Hương cố đẩy nhưng anh lại càng siết cô chặt hơn, anh ngửi mùi tóc của Hương, tóc nó mượt mà quá, mà nó gội gì mà thơm thế nhỉ, cơ thể nó thật mềm mại, làn da thì cứ như là em bé ấy, anh cứ ôm diết như vậy nhất quyết không chịu buông.
Hương biết mình không thể thoát nếu mà không nhanh lên mẹ, anh Thái và chị Thảo ra mà trông thấy thì chết, họ lại trêu mình và hiểu lầm mình có quan hệ yêu đương với tên này thì khổ, đành xuống nước xin anh ta tha vậy.
_Anh muốn gì thì nói đi..?? Hương run run giọng hỏi.
Phong hài lòng, nhưng anh không muốn mất cơ hội được ôm Hương như thế này chút nào, nên anh bảo:
_Có thật là tôi mà buông cô ra thì cô sẽ nghe lời tôi chứ…??
_Vâng…!! Hương ngoan ngoãn chả lời.
_Thế là tốt nhưng trước tiên tôi có thể hôn cô chứ…???
Phong cảm nhận được cơ thể Hương đang run trong tay mình, cô ấy chắc là đang sợ, anh tự hỏi mình làm như vậy là có đúng không nhưng nếu không làm thế thì cô ấy sẽ không bao giờ cho mình cơ hội, mà như vậy thì chuyện này bao giờ mới kết thúc.
_ Không… không … không thể được…!! Hương lắp bắp.
Phong biết tại sao nhưng anh vẫn cứ truy cho đến cùng.
_Tại sao..??
Hương nuốt đau khổ vào lòng và bảo:
_Tôi… tôi đã có chồng rồi..!!
_À…!!
Phong à lên một tiếng, anh khoái chí xem ra con nhỏ chung tình hơn anh tưởng, nhưng mà nó nghĩ anh là ai, anh phải cho nó biết cái cảm giác ghen tức khi nó đi với thằng đàn ông khác là gì..!
_Cô đừng có nói dối, mẹ Thu của cô, rồi Thái nữa đều nói là cô vẫn còn chưa kết hôn, nay lại mọc ra một ông chồng là sao…??
Hương khổ quá, mắt lại rơm rớm nước, kiểu này thì cô lại khóc đến nơi, sao mình dấu được họ lâu như thế mà mới gặp anh ta có mấy buổi mình đã khai hết ra như thế nhỉ, đúng là ác quỷ mà.
_Sao còn không nói mau, hay là cô thích tôi ôm suốt như thế này..??Phong vừa dọa vừa quát.
Hương nấc lên rồi bảo:
_Tôi.. tôi nói thật mà, tôi đã kết hôn rồi..!!
Anh lấy tay mình đẩy Hương ra, nắm cứng vào hai cánh tay cô, anh muốn cô đối diện với mình mà chả lời.
Nhưng Hương thì sợ, không dám ngẩng mặt lên nên cúi gằm mặt xuống.
Phong một tay giữ Hương vì sợ cô chạy mất, một tay nâng cằm cô lên và bảo:
_Em có nói hay không, em thích anh ta à…??
Giọng nói của anh ngọt ngào quá, giống hệt cái hôm Hương bị ngã cầu thang, cô tròn xoe mắt nhìn, còn chưa nói được gì thì…
_ Ưm….!!
Anh ôm chặt lấy Hương vào lòng, môi anh đặt lên môi cô, anh hôn mà như người ta đang chiếm một cái gì đó, Hương cảm nhận môi mình bỏng dát, Hương sợ quá, cô không hiểu là mình đang rơi vào tình huống nào, cả người cô như đang trôi theo dòng nước, nó bồng bềnh, cô nghĩ là mình đã bị say sóng, còn Phong cũng chẳng hơn gì, anh cũng có cảm giác như thế, anh cảm thấy mình như tan chảy trong nụ hôn của cô.
Sau nụ hôn kéo dài, Phong buông Hương ra và nhìn cô say đắm, anh bảo:
_Từ bây giờ em sẽ làm bạn gái của anh chứ..???
Mà e ơi, học y dược lâu lắm, cũng khoảng 5 hay 6 năm j cơ mà, sao truyện diễn ra mới có chưa đầy 1 năm kể từ khi Hương lấy chồng, rùi chồng Hương đi phẫu thuật…. mà Hương đã ra trường là sao nhỉ? Giải thích nhé. Dù sao thì truyện cũng hay mà
Hương nghe Phong hỏi mình với cái giọng ngọt ngào ấy làm cho cô mở to mắt ra nhìn, tim cô đập nhanh hơn, cô nghĩ mình đã bắt đầu chú ý tới anh ta rồi, nụ hôn vẫn còn chưa tan, nó vẫn còn đọng trên môi cô, người cô run rẩy, nhưng cô có thích ai đi chăng nữa, không phải là đã quá muộn rồi sao, vì cô đã có chồng, nó như một bức tường ngăn cách vậy, lấy gì để phá nó bây giờ.
Hương thấy Phong nhìn mình như muốn ôm cô thêm vào một lần nữa, Hương sợ, sợ mình không làm chủ được trái tim mình, sợ mình làm cho anh hy vọng hão huyền và hơn nữa cô không muốn mang tiếng là kẻ lăng loàn, có chồng rồi mà vẫn mê trai, hít lấy một hơi dài, Hương trở về là con người lạnh lùng như trước đây, Hương bảo:
_Em xin lỗi nhưng mà không thể được…!!
Phong cười xem ra có tiển triển đấy, ít ra cô ấy đã xưng “em” với anh, nhưng mà cô ấy từ chối mình vì Huy à, ha ha, được lắm cô ta cũng biết điều đấy, nhưng mà mình muốn thử với con người mới như thế này, mình sẽ làm được gì với cô ta, mình sẽ làm cho cô ấy yêu mình, rồi mọi chuyện sẽ qua đi và hy vọng cô ấy không bị xốc khi biết mình là ông chồng hờ của cô ấy.
Phong vẫn nắm chặt tay Hương không buông, Hương đã cố mấy lần mà không có hiệu quả nên cô đành bỏ cuộc, cô không ngờ hôm nay mình lại rơi vào tình trạng này, nhưng anh Tuấn có bao giờ làm như thế này với cô đâu, anh ấy vừa dịu dàng, lại biết điều đâu có như tên ác quỷ này, hắn mà muốn làm gì thì làm cho bằng được, hắn có biết là đang dồn cô vào thế bí không nhỉ, hét lên thì không xong, mẹ mà ra thấy cái cảnh này, bà lại tưởng mình yêu cái tên này thật thì khổ, mình phải làm sao bây giờ.
_Tôi xin anh đấy, buông tôi ra cho tôi đi, anh Tuấn có bao giờ làm như thế này với tôi đâu…!!
Hương vừa dứt lời thì trong mắt Phong có hai đốm lửa, anh nhìn cô đầy tức giận và bảo:
_ Hắn đã chạm vào người cô à…???
Hương nghe giọng anh nói mà run, cô k