XtGem Forum catalog
Nước mắt sẽ ngừng rơi

Nước mắt sẽ ngừng rơi

Tác giả: Jandi_Phương

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324923

Bình chọn: 9.5.00/10/492 lượt.

rối tung rồi cuối cùng cũng ghép lại hoàn chỉnh thành một câu chuyện rất chi là éo le, trong cơ say hắn đã “mạo phạm” NH.Từ khi hắn chìm vào giấc ngủ, cô đã đẫm nước mắt mặc lại đồ bắt taxi về nhà.Đt cô rung lên từng hồi, cô biết nhưng cô vẫn cứ khóc cô cần được yên tĩnh đặc biệt là không muốn gặp hắn và nghe giọng hắn bây giờ…Kính koong!!! Tiếng chuông cửa cũng ráo riết réo liên hồi, nhìn qua tấm rèm cửa hắn đứng ngoài đó.Hắn muốn xin lỗi côTít tít!!! Có 1 tin nhắn mới“anh xin lỗi em, anh sẽ chịu trách nhiệm” sao thế này đáng lẽ ra NH phải vui chứ nhưng không cô thấy lòng đau thắt, vậy là anh đến với cô chỉ là vì trách nhiệm ngoài ra chẳng tồn tại một thứ tình cảm nào…thất vọng cô đâu có quyền muốn anh chịu trách nhiệm cũng đâu phải là cô tự nguyện dâng hiến cái ngàn vàng của người con gái, cô dám đòi hỏi gì saoCô cần anh cần tình cảm của anh cơ mà, thân xác anh bên cô mà lòng luôn gần nó làm sao cô có thể sống nổi.“không sao, ở bên mình rồi anh ấy sẽ yêu mình thôi” cô dặn lòng phải tin vào lối suy nghĩ mù mờ đấy.Hôn lễ được cử hành nhanh chóng, 2 ngày nữa hắn sẽ trở thành chú rể tuyệt nhiên cô dâu không phải là nó mà là NH…với thế lực hai nhà chuyện con trẻ lấy nhau lan tỏa trên các mặt báo-xin cho hỏi anh chị yêu nhau đã lâu chưa_phóng viên 1-có Jan nhìn nó không chớp mắt nơm nớp lo sợ nó sẽ sock mà “die” mất nhưng tất cả đều nằm ngoài dự đoán của Jan, nó không hề sock thay vào đó là 1 nụ cười, thầm nhủ “mày diễn đạt thật nhưng sao qua khỏi mắt tao”Ở tiệm váy cưới hắn thay đồ ngồi đợi NH buồn vu vơ, nhớ về nó. Sự thật lúc nói với NH cậu sẽ chịu trách nhiệm cũng chỉ là sĩ diện của một thằng đàn ông, cậu chưa nghĩ tới việc kết hôn ngay lúc này…chỉ vì gia đình hai bên biết chuyện bắt ép cậu đành chấp nhận vì nghĩ cho NH và sai lầm của mình.Rèm được kéo ra, NH rạng ngời trong bộ váy cưới tinh khôi trang điểm hơi đậm đường cong cơ thể tôn vẻ đẹp của một thiếu nữ mới trưởng thành. NH cười rạng rỡ nhìn ra phía hắn, cô rất vui vì hắn nhìn cô và còn cười nhẹ nụ cười đầu tiên mà cô thấy trong thời gian qua…nhưng đâu biết rằng cậu đang nghĩ “nếu nó là người mặc bộ váy cưới này sẽ đẹp biết bao”. Hắn giật mình trước suy nghĩ của mình cười buồn rồi quay đi không đoái hoài gì tới NH, cô hơi sững người ngại ngùng trước những ánh mắt nghi hoặc soi mói người chụp ảnh về tân cô dâu chú rể.Chụp ảnh qua loa khuôn mặt hắn biểu lộ một chút gì gọi là vui mừng-cậu cười lên một chút đi_anh chụp ảnh có vẻ hơi khó chịu, lần đầu tiên anh nhìn thấy người không vui mừng gì trước lễ cưới đặc biệt với một cô dâu xinh đẹp như NHNH nhìn hắn, hắn có vẻ thấy có lỗi mà gượng cười-nếu anh không muốn mình có thể ra về_NH cười buồn quay mặt đi-không saoHắn cố gượng cười nhưng chẳng giống nụ cười là mấy giống “nhăn nhó” hơn, anh chụp ảnh bó tay bèn nói-cậu cứ như lúc nãy còn đẹp hơn_khuôn mặt lanh tanh lại trở về trong không khí gượng gạo không một tiếng động ngoại trừ tiếng “tách…tách” của máy ảnh.Cuối cùng buổi chụp ảnh cũng chấm dứt hắn khẽ thở dài mệt mỏi-anh cùng đi ăn nhé, bữa tối chúng ta chưa ăn_NH nhẹ nhàng nóiHắn gật đầu chiều ý mặc dù trong lòng không muốn, cậu muốn về cậu rất mệt-đến đó đi anh_NH kéo hắn đến một quán ăn bình dân, hắn hơi giật mình vì nơi này hắn đã nhiều lần đến với nó.-cho tụi cháu 2 tô hủ tiếu_Nh nở nụ cười với cô bán hàngHắn nhìn quanh ở đây vẫn vậy không hề thay đổi chỉ riêng một điều không có nó.Hình ảnh của nó cứ bám lấy hắn không thôi, không hiểu sao trong quán ăn bình dân này hắn lại thấy nhớ nó da diết như vậy giờ hắn đã hiểu mình đã sai khi dễ dàng buông tay như vậy…nhưng giờ đã quá muộn rồi. Hắn phải có “trách nhiệm” với NH…từ “trách nhiệm” hắn phải nhắc đi nhắc lại trong tâm trí mãi vì hắn sợ chỉ 1 giây hắn quên đi hắn sẽ bỏ NH mà chạy đến bên nó mất.3 năm không phải thời gian quá dài…nhưng tình cảm cứ dần dần từng chút từng chút một dần xâm chiếm từng ngóc ngách trong trái tim hắn. Đến khi phát hiện ra nó đã bám rễ, muốn đuổi hình ảnh nó đi nhưng điều đó chỉ khiến trái tim hắn nhói đau như giao cắt… Nước mắt sẽ ngừng rơi – Chương 83Cuối cùng thì ngày cưới cũng đến, lễ đường tấp nập kẻ ra người vào-thôi mày đừng đến_giọng lanh lảnh của nhỏ Jan can ngăn nó-họ đã mời thì tao phải tới dự chứ_nó thờ ơ đáp lại. Trước ngày cưới một ngày tức là hôm qua NH đến gặp nó và đưa cho nó thiệp mời“-em mong chị sẽ đến chúc phúc cho em_NH cười hiền đưa thiệp mời cho nó-tôi rất sẵn lòng, gặp cô vào ngày mai_NH đứng lặng người nhìn nó bước đi, NH khóc…cô khóc vì thấy có lỗi với nó, mời nó đến NH không có ý gì khác ngoài việc mong nó tha thứ và muốn nó chúc phúc cho cô, cô ích kỉ cô biết nhưng chỉ ích kỉ 1 lần này nữa thôi “em xin lỗi chị”Thấy nó có vẻ không bình thường như đang suy nghĩ chuyện gì đó, Jan vỗ nhẹ vai-mày đang nghĩ gì vậy-à không…không có gì đâu vào thôi cả Khánh nữa nói bx anh đi kìa_nó vẫn còn tâm trạng để trêu trọc Jan và Khánh, Jan nhéo tay nó lườm nhẹ.Nó giục Jan ra khỏi xe. Khánh nãy giờ vẫn quan sát hai đứa nó không nói lời nào nghe nó nhắc tới mình cũng mỉm cười. Lúc tụi nó bước ra khỏi xe thì cũng là