
biết, Lãnh Dịch Hạo đang nhắc nhở nàng, không nên ở đây lâu. Vì thế, nàng lao như bay đến bên cạnh Lãnh Dịch Hạo, đỡ lấy cánh tay hắn.
“Phu quân, chàng sao rồi ? Có bị nặng lắm không ?”
“Không……không sao, ta chỉ…… hơi mệt mỏi một chút……”
Hoàng Đế lập tức truyền chỉ:
“Mau truyền Tôn thái y Ngô thái y Trương thái y, lập tức theo Vương gia hồi phủ, những ngày này ở lại Thuận vương phủ xem bệnh cho Vương gia, Vương gia mà gặp vấn đề gì, cứ hỏi tội bọn họ!”
Sau đó, Hoàng Đế quay đầu yêu thương nhìn Lãnh Dịch Hạo:
“Hạo Nhi, trẫm thật sự không nỡ để con đi. Chi bằng như thế này, cuối tháng này là mừng thọ trẫm, con từ nhỏ đến lớn hầu như đều ở biên quan, ngày trở về rất ít, cũng chưa từng bên cạnh trẫm trong ngày mừng thọ nào, con ở đây qua ngày đó đi. Con thấy thế nào ?”
“Vâng thưa phụ hoàng.”
Lãnh Dịch Hạo trong lòng nghĩ: Cuối cùng cũng có thể rời đi, hai mươi mấy ngày mà thôi, chỉ cần cô gái này không gây ra trò gì là có thể thuận lợi rời khỏi kinh thành rồi.
Úc Phi Tuyết trong lòng nghĩ: Tốt quá rồi! Cuối cùng cũng sắp tự do ! Còn có hai mươi mấy ngày, nàng nhất định phải tìm cách đi ra ngoài cáo biệt với nhóm ‘bạn lang bè sói’ của mình, Úc Phi Tuyết sắp được tự do rồi !
Thuận vương phủ
Lãnh Dịch Hạo vừa về đến vương phủ, việc đầu tiên chính là đuổi bọn hạ nhân đi, hắn cần phải bàn bạc cẩn thận với Úc Phi Tuyết về chuyện “động phòng”.
“Nếu lại có người hỏi như vậy, nàng cũng biết phải như thế nào trả lời rồi chứ ?”
“Đương nhiên là biết. Đêm tân hôn, chúng ta vốn ở cùng nhau mà.” – Úc Phi Tuyết không cảm thấy có gì không ổn, chẳng qua là đối với hai chữ động phòng này, vẫn chưa thể hiểu được. Nhưng nàng tuyệt đối sẽ không ngu ngốc mà đi hỏi Lãnh Dịch Hạo.
“Nếu người khác hỏi, thân thể ta yếu ớt, động phòng như thế nào, nàng sẽ trả lời như thế nào ?”
“Ah ? Đúng vậy !” – Thân thể yếu ớt như vậy thì đánh nhau như thế nào ? Nên trả lời như thế nào mới không “phá hủy tự do sau này của nàng” đây?
“Nàng có thể nói, nàng ở bên trên, ta ở bên dưới.” – Lãnh Dịch Hạo cố nín cười nhìn Úc Phi Tuyết, đợi chờ phản ứng của nàng.
“Vì sao ?” – Kỳ quái, đây là cái tư thế gì? Võ công mới sao? Sao nàng lại không biết.
“Người ở trên là người cai trị, kẻ ở dưới là người bị trị. Nàng không thích thì thôi vậy.” – trong ánh mắt sâu thẳm của Lãnh Dịch Hạo hiện lên một tia gian manh.
“Đồng ý đồng ý!” – Nàng ghét nhất bị người khác thao túng, ở trên thì ở trên sợ gì. Có điều –
“Nói như vậy là được rồi chứ ? Người khác sẽ không nghi ngờ chứ ?”
Đúng là bảo bảo ngây thơ!
“Yên tâm đi. Ta yếu đuối thế này, đương nhiên nàng chỉ có thể ở trên.” – Lãnh Dịch Hạo dựa vào ghế, nhíu mày nhìn “bảo bảo ngây thơ” trước mặt, cố nén để không cười to lên.
“Ah. Biết rồi. Nói xong chưa ?” – Nói xong nàng có thể đi được rồi chứ ? Hôm nay tiến cung mệt chết nàng rồi.
“Còn nữa, sau này không được gọi ta là phu quân.”
Nghe nàng ỏn à ỏn ẻn gọi hắn là “phu quân”, hắn khó chịu chết đi được.
“Ai quan tâm!” – Úc Phi Tuyết trợn mắt liếc hắn một cái, bây giờ đúng là không có hơi đâu mà đi tranh cãi với hắn, mặc kệ hắn !
Nhưng mà “nàng ở trên ta ở dưới” là cái thế gì?
Tiếng cười lớn vang lên trong phòng. Lãnh Dịch Hạo cười thiếu chút nữa thì ngã lăn xuống ghế.
Quá thú vị, trong đầu nữ nhân này chứa cái gì vậy?
Chương 18: Một Đêm Thành Danh
Úc Phi Tuyết hoàn toàn không ngờ đươc rằng, một chuyến đi vào hoàng cung lại làm cho nàng trong một ngày trở thành người nổi danh !
Gần như tất cả Vương công nữ quyến đều tới cửa tiếp kiến. Còn có một số người kéo tay nàng xin học tập y thuật, học cách nói chuyện thế nào để Hoàng thượng Hoàng hậu vui, làm thế nào để có được chân tình của tướng công. Thậm chí còn có người kéo tay nàng hỏi một số thủ thuật khuê phòng.
“Vương phi à, Vương gia cơ thể yếu đuối như thế, không biết hai người……cái kia……đêm tân hôn……” – Vương gia suy yếu ngay cả sức bái đường cũng không có, làm sao có thể ** đây ? Vấn đề mà Nghi Thân Vương phi hỏi là nỗi lòng của tất cả nữ nhân.
“Động phòng phải không ?” – Lần này, Úc Phi Tuyết đã có chuẩn bị đầy đủ.
“Ta ở trên chàng ở dưới.”
“Ahh!” – Tiếng hít thở liên tiếp vang lên, như thế cũng được sao ?
Phải biết rằng, trong một thời đại được thống trị bởi nam giới, nữ giới làm sao có cơ hội “ở trên” chứ ! Nhưng mà có lẽ đây cũng là một biện pháp.
Sau đó không lâu, Nghi Thân vương, chú của Lãnh Dịch Hạo, đen mặt tìm đến cửa khiển trách Lãnh Dịch Hạo không nên để Vương phi dạy hư nữ nhân của hắn, lúc này Lãnh Dịch Hạo mới biết được kế hoạch “nàng trên ta dưới” của mình đã bị cái miệng của Úc Phi Tuyết truyền đi khắp nơi. Làm cho nàng trong nháy mắt trở thành một bậc “nữ trung hào kiệt”, thậm chí có không ít nữ nhân muốn noi gương nàng.
Nghi Thân vương vừa đi, Lãnh Dịch Hạo lại một lần nữa cười lớn.
Đúng lúc ấy Lãnh Dịch Tiêu cũng có mặt, hắn còn nghiêm túc hỏi một câu:
“Huynh chắc chắn nữ nhân ngu ngốc kia đúng là Vương phi của huynh chứ ?”
Sau đó ngã lăn xuống đất, ôm bụng cười đến run rẩy toàn thân. Đúng lúc ấy Úc Phi Tuyết đi ngang qua, nghĩ hắn đang lên cơn động kinh nên ra