Phiêu du giang hồ

Phiêu du giang hồ

Tác giả: Hạ Tiểu Mạt

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325282

Bình chọn: 8.00/10/528 lượt.

chống lại quyền lực của quỷ dữ. Thánh đấu sĩ xuất hiện trong bộ truyện tranh Áo giáp vàng, tên gốc là Saint Seiya và Knights of the Zodiac của tác giả Kurumada Masami người Nhật. 294

295 Ai muốn lấy huynh chứ, vì tiền hả? Cho tiền đè chết huynh đi.

“Cảm ơn ý tốt của huynh, nhưng tiểu gia tôi đây không hứng thú.”

Mạch Thiếu Nam mỉm cười, đột nhiên giơ tay ra nắm chặt tay tôi rồi nhìn thẳng vào mắt tôi, tôi nghi hoặc ngước mắt nhìn lại.

Chỉ thấy khóe miệng hắn khẽ nhếch lên một nụ cười thâm tình, ánh mắt đào hoa đó bắn ra hàng vạn tia lửa điện.

“Tiểu Tình, ta đối với nàng là thật lòng mà.”

Xung quanh tựa như có hàng ngàn trái tim màu hồng phấn đang bay lượn đầy trời, con tim tôi lại thổn thức không thôi.

Vù… Phập! Tôi bị trúng rồi… mũi tên tình ái của thần tình yêu Cupid.

Khoảnh khắc đó Mạch Thiếu Nam quyến rũ mê hồn. Tôi đã thực sự cho rằng giây phút ấy mình đã yêu hắn nếu như sau đó hắn không nói một câu: “Chiêu này không cô gái nào có thể chống lại được, lợi hại không?”.

Phụt!

A ha, a ha, a ha ha! Đã nói rồi mà, ai có thể thích được tên nam nhân kiêu căng ngạo mạn này chứ.

Hu hu, tôi hận tên nam nhân nào có ánh mắt đào hoa như thế.

Giây phút đó nhất định là ảo giác, bởi vì Mạch Thiếu Nam lúc này vẫn với khuôn mặt chẳng khác nào hồ ly, sai khiến tôi phải làm cái này, làm cái khác, tóm lại là không bắt tôi mệt chết thì vẫn chưa coi là xong việc. 295

296 Làm ơn đi, bốn huynh đệ Âu Dương, các huynh mau đến nhanh nhanh chút, cứ tình hình này tôi sẽ chết sớm mất!

Nhưng điều tôi không ngờ tới chính là, ngày hôm sau, người mà tôi cho rằng hoàn toàn không có khả năng xuất hiện, đột nhiên lại xuất hiện ngay trước mắt tôi.

Vả lại… không phải một, mà là hai.

Chiều muộn hôm đó, tên đầy tớ đột nhiên bị tiêu chảy nên tôi thay hắn làm người bán hàng, đứng bán bánh trên quầy.

Sau đó, một giọng nói vô cùng thân quen cất lên bên tai: “Cho ta bốn chiếc bánh”.

Tôi lơ ngơ gói bốn chiếc bánh vào túi, vừa cố nhớ ra chủ nhân của giọng nói đó vừa đưa túi bánh ra trước mặt.

Sau đó, lại một giọng nói nữa vang lên: “Cho ta bốn chiếc bánh”. 296

297 Tôi ngẩng đầu lên, trên phố người qua lại tấp nập rộn ràng, hai người kia cùng đứng yên, chăm chú nhìn nhau rồi lại quay ra nhìn tôi.

“Thượng Quan Tình!”

“Tiểu Tình, vương phi yêu quý của ta!”

Phụt, tôi thổ huyết!

Người cần đến thì không đến, tại sao hai tên tiểu tử chết tiệt này lại xuất hiện ở đây cơ chứ!

Giang Tả, Mặc Nguyệt! Thế giới rộng lớn thế này, làm thế nào hai người lại cùng tìm đến chỗ tôi thế hả?

Chết rồi! Nhất định tôi sẽ chết vô cùng thê thảm đây!

Thượng đế ơi, sao ngài không để con làm một cây nấm hương bình thường cơ chứ? 297

Chương 25 P.2

298 Chương 25: Ba tên nam nhân – Một đám cẩu huyết[1'>

[1'> Cẩu huyết: thường dùng để chỉ những tình huống lặp đi lặp lại nhiều lần hay những tình tiết ngớ ngẩn ấu trĩ trong phim hoặc trong tiểu thuyết.

“Người này là ai?”, hai người cùng lên tiếng.

“Nàng và hắn có quan hệ thế nào?”, hai người lại đồng thanh.

Tôi chán nản ôm đầu, Thượng đế ơi, ngài hãy ban cho con một ruộng nấm hương, một ngôi nhà tranh, để con trồng nấm hương rồi muốn làm gì thì làm có được không vậy? Tại sao ngài cứ bắt con phải chịu đựng nhiều phiền phức thế chứ.

“Chuyện là thế này…”

“Nè! Ngươi là ai? Có quan hệ như thế nào với nàng ấy?”, Giang Tả hỏi Mặc Nguyệt.

“Ha ha! Ta là Mặc Nguyệt. Còn có quan hệ thế nào với nàng ấy, không cần nói cho ngươi biết”, Mặc Nguyệt liền phản pháo.

“Hừ! Nàng ấy là vương phi của ta, đương nhiên có quan hệ với ta!”

“Vương phi?”

Rõ ràng hai người này phớt lờ lời nói của tôi…

Trên đường người qua kẻ lại vẫn đông như mắc cửi, thật lòng tôi không muốn huyết án xảy ra, cũng thật lòng không muốn cuộc sống tươi đẹp của mình phải chấm dứt tại nơi này.

Cho nên, tôi đã làm một chuyện cực kỳ ngốc nghếch. Tôi bực mình hét lên: “Mạch Thiếu Nam, ra đây! Tôi muốn mượn chỗ nào đó để nói chuyện!”.

Sau đó… ba tên nam nhân cùng lên bục diễn trò. 298

299 Lúc này, tôi đang ngồi trong phòng, đối diện với bọn họ, bộ dạng chẳng khác một vị đại thẩm là bao, tôi hoàn toàn không hiểu đang xảy ra chuyện gì.

Một sơn tặc vương tử, đối với tôi mà nói vẫn còn có quan hệ tình cảm. Nhưng Mặc Nguyệt đại nhân, chúng ta hình như chỉ có cừu thù, chẳng quan hệ gì cả. Còn Mạch Thiếu Nam, có vẻ giữa chúng ta cũng chỉ là oán hận, sau này cũng còn có thêm chút hợp tác làm ăn.

Nhưng nói cho cùng, hai người vẫn chẳng có quan hệ gì với tôi.

Các vị huynh đài thắc mắc tại sao tôi không hỏi mấy người họ phải không? Tôi hỏi rồi mà.

Tôi hỏi Mặc Nguyệt: “Vấn đề này có vẻ không cần phải báo cáo với huynh nhỉ?”.

Mặc Nguyệt mỉm cười, bóng đen trên mặt càng lúc càng lan rộng: “Cẩn thận ta giết nàng đấy”.

“…”

Tôi hỏi Mạch Thiếu Nam: “Chuyện đâu liên quan gì đến huynh, sao huynh phải tham gia náo nhiệt thế chứ!”.

Mạch Thiếu Nam đáp: “Nàng có đầu óc tính toán như vậy, ta đã quyết định phải lấy nàng, đương nhiên cần hiểu rõ tình sử của nàng. Nhưng, sau này ngoài ta ra, nàng không được trao trái tim cho tên nam nhân nào khác”.

Nói xong còn không q


Duck hunt