XtGem Forum catalog
Phu quân trắng mịn là con sói

Phu quân trắng mịn là con sói

Tác giả: Độ Hàn

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325550

Bình chọn: 10.00/10/555 lượt.

hiểu.

Núi Thiếu Thất nuôi ra ‘nhân tài’ này như thế nào?

Hơn nữa, hòa thượng hoàn tục, không phải có một vài trình tự nhất định phải đi sao, ít nhất phải hiểu rõ sư môn, sau khi được sự cho phép, mới có thể cắt đứt duyên cùng phật.

Giống như hắn nói đi là đi, liền một lần bắt chuyện cũng hòa thượng cũng không có, nàng thật sự chưa nghe qua.

Không tự chủ, nàng lại bắt đầu lo cho hắn.

Tiêu Trúc như thế, hẳn là bí quá hoá liều, hợi bị lặng lẽ.

Nếu là tương lai, bị hòa thượng khác phát hiện, sợ là thoát không được một cuộc trách phạt.

Nói thế nào, hắn đều vì nàng mới làm như vậy, nàng nghĩ rất nhiều, cảm động trong lòng ngày càng tăng lên, vốn không ghét Tiêu Trúc, bây giờ nhìn hắn càng ngày càng thuận mắt.

Nụ cười của hắn, mang theo chút hồn nhiên, không vì việc đời, “Lăng Không, ta cũng vì ngươi mới nói ra những lời này, bởi vì đều xuất phát từ tâm của ta, cho nên lúc nói không cảm thấy khó khăn.”

Khuôn mặt của nàng bỗng nhiên ửng hồng, mồ hôi rỉ ra trong lòng bàn tay, rất nhanh ươn ướt một mảnh.

Nàng hắng giọng một cái, kéo về một tia thần trí, ép buộc đem sự chú ý của mình đặt trên quần áo của hắn, hỏi nghiêm túc :”Tiêu Trúc, tại sao ngươi lại giả trang thành như vậy….Bảnh bao, trời ơi, trên đường lớn, dưới ánh mặt trời, người đi đường sẽ không mở mắt đi được đâu, hừ, cũng không sợ tìm đến cường đạo cướp bóc sao, đem ngươi làm dê béo, kéo thêm rắc rối.”

Q.1 – Chương 26: Trong Tay Nàng Nắm Một Thứ Làm Cho Người Thành Tài Phú

Thủ thế cầm dao cắt cá, thật phục hắn, một thân phong cách của hắn hoàn toàn không phù hợp với võ công cao cường, nàng lại muốn than thở.

Gần đây mua bán không dễ, động một chút là động phải cao thủ tuyệt đỉnh, lấy tiền vàng, chỉ ăn uống sống qua ngày mà phải mạo hiểm tính mạng, thật không đáng.

“Trang phục của ta kỳ quái sao?” Tiêu Trúc không hiểu cúi đầu, tự nhủ, “Thật ra ta không biết cách ăn mặc, Lăng Không tạm thời không muốn giúp ta, hết cách, chỉ còn nhờ chủ quán thu xếp một tay, ta đưa hắn ngân phiếu, bảo hắn làm, sau đó hắn lấy quần áo này cho ta, còn phối hợp mấy cái này, hy vọng lần sau ta đến, giúp đỡ buôn bán của hắn.”

Cái trán xinh đẹp, có ba đường hắc tuyến, nàng không thể tin vào tai của mình, chủ quán may quần áo còn bán cả ngọc, bảo thạch? Phối hợp cũng không tồi, nhưng sao từ trước nàng chưa bao giờ gặp qua.

Vừa nghĩ, nàng thử dò xét, “Ngươi cho người ta bao nhiêu bạc?”

Hai tay hắn hơi buông, :”Lăng Không, trên người của ta chỉ mang ít bạc vụn, an bài hôn sự, cơ hồ cũng xài hết, hết cách rồi, chỉ còn cách giao ngân phiếu thôi.”

Dứt lời, hắn móc ra một chồng lớn, ngổn ngang, cuộn tùy ý lại, hướng về phía tay của nàng, như trút được gánh nặng, “Được rồi, ngươi cũng sắp thành nương tử của ta rồi, nam ngoại nữ nội, bạc nên do ngươi giữ, giao cho ngươi trước mấy ngày cũng tốt.”

Nàng lật từng tờ.

Phiếu hoàng kim một vạn lượng, ba tờ, phiếu bạc trắng một vạn lượng, ba mươi tờ, phiếu hoàng kim một ngàn lượng, mười tờ, phiếu bạc trắng một ngàn lượng, hơn 100 tờ, tờ nhỏ nhất là ngân phiếu một trăm lượng, chất đống một chỗ, trong tay nàng nắm một khoản mà khiến bất cứ ai cũng trở thành tài phú.

Q.1 – Chương 27: Hòa Thượng Bây Giờ Có Nhiều Tiền Như Vậy Sao?

Này coi như chủ quán lấy một trăm lượng, cũng được thỏa mãn, không trách được bán y phục còn đính thêm đồ trang sức như vậy, tám phần lấy tâm bất an, nhờ vào sự phối hợp rồi bán, để chứng minh hắn không cố ý gạt bạc của Tiêu Trúc.

“Tiêu Trúc, hòa thượng bây giờ có nhiều tiền như vậy sao?” Nàng chỉ cảm thấy cổ họng khô khốc, nói ra thanh âm cũng khàn khàn kỳ cục.

Hắn ta thì vuốt đầu trọc, vẻ mặt xin lỗi, ”Lăng Không, trước tiên chúng ta nên tiết kiệm một chút, ngươi yên tâm, đợi ổn định lại, vi phu lập tức đi tìm việc làm, tuyệt sẽ không để cho núi lở, khiến nương tử lo lắng.”

Năng lực lý giải của tiểu hòa thượng cùng người thường quả nhiên không giống nhau.

Rõ ràng ý tứ của nàng không phải là như vậy.

Mộ Lăng Không thở dài một hơi, ngừng ngay cái ý niệm hỏi.

Thôi, bí ẩn trên người của hắn một cái lại một cái, làm nàng bị kinh sợ sắp chết lặng rồi, đến tương lai, khi thành thân nàng phải thành lập bàn tra hỏi rồi.

Hiện tại nha, đại lễ chưa, dù sao vẫn muốn giữ cố niệm nghiêm mặt, đừng làm cho hắn cho là mình vì những thứ này, mới bằng lòng cùng hắn thành thân.

… …… …….

Ngày cử hành đám cưới hôm ấy, cả phố cũng chìm đắm trong sự ồn ào náo nhiệt.

Mặc dù bách tích không rõ nhà nào đón dâu, cũng không biết nhà nào rước dâu, nhưng người chạy đến xem náo nhiệt lại không ít.

Có tiền có thể sai khiến quỷ, hoặc ngay cả thần cũng mời được.

Hắn cũng không biết đập bao nhiêu bạc, lưu thủy yến tịch, từng đợt từng đợt, gà vịt thịt cá, hương thơm rượi ngon, chỉ cần đưa mặt vào viện, rồi ngồi xuống, không cần nói cái gì, bao ăn đảm bảo đủ.

Lễ mừng năm mới của người nghèo mới có thể ăn một miếng thịt, có chuyện tốt như vây, còn không giành ghế tốt chen vào bên trong, thậm chí không chiếm được vị trí tốt còn đánh người.

Lúc này, một đám gia đinh to lớn chạy tới, đem tất cả người gây chuyện ném ra ngoài.