
đừng nói như vậy.” Kể từ sau khi trở lại Đại Đô, nàng cơ hồ không có cơ hội nào gặp huynh đệ của Đế Tuấn, đám công chúa, hoàng tử cũng bị ngăn cách ở ngoài Mộ Lăng Không, cho dù bọn họ có lòng bái kiến, cũng bị Đế Tuấn bên kia ngăn lại, duy trì quan hệ vô cùng xa cách.
Giống như Thái Nhất xông thẳng cung Tê Phượng như vậy, thành công đến trước mặt nàng, cùng nhau dùng bữa, thật không thấy nhiều.
“Cửu tẩu, tẩu và Cửu ca rất có tướng vợ chồng, thật đúng là ông trời tác hợp cho, đây là nhân duyên đã định——”
Thái Nhất lời còn chưa dứt, chợt chỉ nghe thấy một tiếng vang thật lớn ở bên ngoài, cửa cung mờ ảo bị người nào đó đá văng.
Bên môi hắn lập tức nở nụ cười thản nhiên, che giấu cực tốt, ngay cả Mộ Lăng Không ngồi ở chính diện cũng không phát hiện biến hóa của hắn.
Đế Tuấn còn mặc long bào, cực kỳ tức giận chạy vào, tìm đến vị trí của Thái Nhất , lập tức tiến lên níu lấy cổ áo, “Tiểu tử thúi, trở lại không trực tiếp chạy trở về phủ đệ của ngươi, tới cung Tê Phượng làm cái gì?”
“Cửu tẩu, cứu mạng, Cửu ca muốn mưu sát đệ đệ ruột.” Thái Nhất che cổ họng, bộ dạng thực sự khó thở.
Mộ Lăng Không sững sờ, theo bản năng tiến lên, “Phu quân, mau buông tay ra, đây là đệ đệ ruột của chàng nha, chàng sắp ghìm đệ ấy tới chết rồi.”
“Lăng Không, nàng cách xa hắn một chút, chớ dính vào tiểu tử này, tắm cũng tắm không sạch sẽ.” Đẩy tay của nàng ra, Đế Tuấn níu lấy Thập nhị hoàng tử đi tới phòng ngoài, ấn ngồi ở trên ghế, trên mặt trẻ con viết đầy cảnh cáo, “Tiểu tử, về sau cách xa vợ ta một chút, nếu không gương mặt tuấn tú này của ngươi phải cẩn thận.”
“Cửu tẩu, cứu ta, mau cứu cứu ta. . .” Thái Nhất mới không để ý tới Đế Tuấn, căng cổ hô to gọi nhỏ, giống như quạ đen trở mình, tay chân loạn quạng.
Q.4 – Chương 341: Ca Ca Con Nít Pk Đệ Đệ Yêu Nghiệt (1)
Đế Tuấn vỗ quạt một cái nói “Nếu ngươi tiếp tục kêu, trước ta đi tìm vớ bịt miệng ngươi lại.”
Thái Nhất lập tức im lặng, thật lâu, mới đi tới gần, dùng âm lượng nhỏ để hai người có thể nghe được hỏi “Ngươi thực sự nghiêm túc sao?”
“Vô nghĩa.” Dựa vào cái gì không thừa nhận hả, ai rảnh rỗi không có việc gì làm bắt ngươi cưới vợ, loại chuyện sinh con này đây phải nói đùa .
“Ờ, ta hiểu rồi.” Cái đầu trọc của Thái Nhất đung đưa.
“Ngươi hiểu được cái gì? Ta cảnh cáo ngươi, đừng tìm rút ra.” Thật muốn trong biển người gào thét, gần một năm không gặp, Thái Nhất vẫn như cũ, để cho hắn nhìn thấy, liền muốn động thủ.
“Cửu ca, kiếp số của ngươi tới rồi, ba mươi năm khó có được gặp mặt một lần, khụ khụ.” Hắn kỳ quái cười, đuôi mắt chăm chú nhìn Mộ Lăng Không đi đến, lập tức đưa thân thể ngẩng mặt về phía sau, mang theo tiếng kêu khóc “Cửu ca. . . Cửu ca. . . Ta là vội về chịu tang, không phải muốn cùng ngươi tranh giành ngôi vị hoàng đế, ngươi có cái gì không yên tâm chứ, không thì, ngươi buông, ta đi, ta hiện tại bước đi, quay về Thiếu Thất sơn quy quy củ củ làm hòa thượng đi, từ nay về sau sẽ không tiếp tục xuất hiện ở trước mặt làm chướng mắt ngươi.”
Đế Tuấn tát hắn, mặt con nít gió nổi lên dữ dội —— ngay sau đó, nở nụ cười, hồn nhiên như vậy, đáng yêu như vậy, làm cho tâm tình người ta nhịn không được buông lỏng “Ngươi đi theo ta, huynh đệ chúng ta đi ra ngoài nói chuyện.”
Thái Nhất cùng hắn lớn lên từ nhỏ, tính cách Đế Tuấn là dạng gì, không có ai so với hắn rõ ràng hơn, tự nhiên sẽ không ngu ngốc tin tưởng.
Mới vừa có cơ hội đạt được tự do, lập tức như tên trộm lẻn đến bên người Mộ Lăng Không, dùng thân mình cao lớn của mình ngăn lại thân thể nhỏ bé của nàng “Cửu tẩu, ngươi cứu Thập nhị đệ với, Cửu ca mới vừa nói muốn đánh ta, ô ô ô, mẫu phi ta chết sớm, công phu học cũng không tốt, khắp nơi chịu khi dễ.”
Đế Tuấn thuận tay kéo một cái, nắm vào khoảng không, để Thái Nhất chạy trốn thành công.
Tiểu tử tốt, võ công lại tăng lên rất nhiều, xem ra đại hoàn đan Thiếu Thất sơn hắn ăn không ít, có lẽ không có việc gì lại chạy đến phòng thuốc làm con chuột, dọn sạch đồ vật này nọ của người ta.
Q.4 – Chương 342: Ca Ca Con Nít Pk Đệ Đệ Yêu Nghiệt (2)
Thực mệt, hắn giả bộ nhu nhược vẻ mặt đáng thương đến bên người Mộ Lăng Không tranh thủ đồng tình.
“Ngươi lại đây. . . Chuyện này của nam nhân, đừng đi quấy nhiễu vợ ta.” Con ngươi đen lúng liếng như có cái gì đó lóe ra, Đế Tuấn chậm rãi đi trước, hướng về phía Thái Nhất vẫy tay một cái.
“Trưởng tẩu như mẹ, mẫu phi ta cũng không còn, Cửu tẩu phải quản.” Âm thnah cực kỳ ủy khuất, đáng tiếc Mộ Lăng Không đưa lưng về phía hắn nên không nhìn thấy Thái Nhất le lưởi nhăn mặt, nháy mắt làm bộ dáng tức giận.
Nhưng mà trogn lòng nàng bỗng nhiên mền nhũn.
Bởi vì nàng cũng là bé gái mồ côi, từ nhỏ dựa vào chính mình ngoan cường tiếp tục sống, không có cha mẹ che chở, nhớ lại thời thơ ấu tất cả đều là gian khổ, mỗi ngày đều ở cùng tử thần đánh vật, hơi không cẩn thận, than ôi cái mạng nhỏ.
Có lẽ nàng không quản chuyện của hai huynh đệ bọn họ.
Nhưng cũng không thể trơ mắt nhìn Đế Tuấn đi khi dễ người.
Kia, tuy rằng nhìn thế nào, cũng giống một thiếu niên mười mấy tuổi tức giận đuổi theo nam tử hai mươi mấy tuổi, làm ca