
ngọc long nhìn rất bền chắc ầm ầm đổ xuống đất.
Cánh cửa này theo năm tháng đã không còn đáng tin, trăm ngàn ngày, nó lẳng lặng đứng ở chỗ này, bất kể người nào đi vào, cũng là do bốn người nhẹ nhàng nầng lên chốt mở cánh cửa, chỉ sợ có điều hao tổn.
Đế Tuấn thô lỗ, kết thúc năm tháng trấn thủ Đại Tuyết Sơn của nó.
“Hắc, tiểu Cửu à, nhìn thấy ngươi thật cao hứng.” Giọng nam trầm thấp ở phía sau cửa truyền tới, giọng khẽ run hình như là đang cực lực đè nén cái gì, dĩ nhiên không phải chỉ có kích động không thôi.
Đế Tuấn cười khổ đỡ Mộ Lăng Không dậy, “Phụ hoàng, ngài thật là hăng hái, có nhà không trở về, không quan tâm Mạc Thương quốc, lại có thể núp sau cửa Đại Tuyết Sơn nhìn sống đông cung…”
Ở phía sau cửa ngồi xếp bằng, tóc dài xõa xuống trên vai, sau khi cạo bỏ râu ria lộ ra mặt oa nhi giống Đế Tuấn như đúc, cũng chính là người làm cho mọi người rối lên người ngã ngựa đổ vì mất tích cha-Linh Đế.
Rời khỏi hoàng cung, thói quen treo lên bộ mặt không giận tự uy của hắn cũng sớm thu lại không còn bóng dáng, dáng vẻ tự tiếu phi tiếu rất giống với Đế Tuấn, trừ bỏ dấu vết lưu lại qua năm tháng trên da, hai cha con này cơ hồ đoạt danh hiệu giống nhau như đúc.
Mộ Lăng Không vội vàng làm lễ, sắc mặt đỏ rực, ngay ca bên tai cũng nhuộm màu.
Quần áo Linh Đế không chỉnh tề, nàng nào dám nhìn chằm chằm, cuống quít đem ánh mắt rời đi nơi khác.
Đối diện trước mặt, một đôi nam nữ lấy tư thái nguyên thủy nhất mập mờ dây dưa, động tác cũng không bởi vì có người xông vào mà dừng lại, ngược lại biểu diễn càng thêm xuất thần.
“Ah? Thủy Đinh Đông? ?” Nàng đã cảm thấy quen thuộc sao? Nhìn kỹ, đúng là có biết.
Q.4 – Chương 443: Thần Dược Đoàn Tụ, Nhìn Ngươi Cũng Không Từ (3).
“Ah? Thủy Đinh Đông? ?” Nàng đã cảm thấy quen thuộc sao? Nhìn kỹ, đúng là có biết, không phải là tiểu nha đầu muốn đánh lén nàng ngược lại bị Đế Tuấn chém đứt một cánh tay sau lại liền hôn mê bất tỉnh sao.
Nàng cư nhiên giống như Huyền Minh, đã trốn được kiếp dìm nước ngày đó, lần nữa trở lại Đại Tuyết Sơn.
Cụt tay khó mà nối lại, nhưng xem ra cũng không có ảnh hưởng đến cái gì, thân thể tất lộ, lửa nóng quấn quít si mê, đem tuyển tú thiếu niên
đè ở phía dưới, trằn trọc hầu hạ, liều chết dây dưa.
Tình cảnh này đúng là đủ nóng bỏng.
Mộ Lăng Không chỉ liếc một cái, cũng không dám tiếp tục nhìn xuống.
Thủy Đinh Đông là hạng người như thế nào, trong lòng nàng cũng nắm được vài phần.
Hôm nay thấy nàng tới, đối phương lại còn không biết thu lại, như vậy tám phần là bị người hạ mị dược chơi đùa.
Linh Đế cùng Đế Tuấn đều ở đây, nàng không tiện nhiều chuyện, chỉ đành hướng sau lưng phu quân né tránh, đem toàn bộ lực chú ý đều đặt ngoài cửa.
“Phụ hoàng, sắc trời còn sớm, ngài là xem xong đoạn này? Hãy lập tức đi cùng hài nhi.” Bên kia, Đế Tuấn bày ra một bộ tư thái nho nhac lễ độ chèn ép phụ thân, hắn căn bản quên mất giờ phút này còn đang trong hiểm cảnh, nguy hiểm bên trong Thổ Thần Điện vẫn chưa giải trừ, không thể nói lúc nào thì, trong đại điện trống rỗng sẽ chen đầy người.
“Tiểu Cửu à, trẫm hiện tại không thể động đậy, một canh giờ trước uống nửa ly trà do nha đầu kia đưa tới, bên trong thả bí dược đoàn tụ đặc chế của Đại Tuyết Sơn.” Linh Đế lắc đầu cười khổ, hắn bây giờ như tên đã lên cung, miễn cưỡng mới giữ được một chút trấn tĩnh.
Vừa rồi vẫn còn vắt trán suy nghĩ làm sao kết thúc chuyện này, thấy Đế Tuấn cùng Mộ Lăng Không xuất hiện, tâm tình của hắn hơi buông lỏng, dược tính cường đại này lại lập tức xâm nhập tới, mãnh liệt hơn mấy phần.
“Bị người hạ độc còn có thế trấn định như thường, phụ hoàng, võ công của người khi nào thì tinh tiến đến có thể ức chế huyết mạch lưu thông để chống lại dược tính?”
Q.4 – Chương 444: Thần Dược Đoàn Tụ, Nhìn Ngươi Cũng Không Từ (4).
“Bị người hạ độc còn có thế trấn định như thường, phụ hoàng, võ công của người khi nào thì tinh tiến đến có thể ức chế huyết mạch lưu thông để chống lại dược tính?” Nửa ngồi xổm xuống, Đế Tuấn đem hai ngón tay đặt trên cổ tay nóng bỏng của Linh Đế, quả nhiên nhận thấy được từng cỗ một hơi thở khác thường đang đấu đá lung tung trong cơ thể hắn.
Trng dự đoán có chống cự nghịch lưu nhưng không có xuất hiện.
Linh Đế vẫn như cũ là Linh Đế, một chút xíu võ công, miễn cưỡng coi như có thể cường thân kiện thể, nhiều hơn nữa cũng không có gì.
Nói một cách khác, hắn cũng không phải dựa vào nội lực bên trong để ức chế thần dược đoàn tụ.
“Phụ hoàng, ý chí của người đủ mạnh nha? Nhi tử bội phục. ”
Nếu hiện tại Linh Đế còn có tinh thần, thế nào cũng phải như trước tát cho một cái nhưng không thể, con đồ bất hiếu chờ đến cơ hội liền trêu trọc cha, có thể nhẫn nại nhưng không thể nhẫ nhục.
Đây đã trở thành phương thức chung sống quen thuộc từ nhiều năm trước của Đế Tuấn và phụ thân, trên căn bản, cũng đừng hy vọng hắn sẽ nói ra lời hay, “Thời điểm người ở trong hoàng cung cũng chưa từng ‘ Nhẫn ‘, đến Đại Tuyết Sơn ngược lại trở nên dè dặt, xem ra nơi này đúng là có thể rửa sạch tâm linh địch nhân, từ từ loại bỏ tạp niệm (*).”
* loại bỏ các ý nghĩ đen tối của con người.