
tỉnh dậy.
-bác sỹ nói nếu hôm nay cô ấy ko tỉnh dậy thì sẽ….- GD thở dài nói.
-ko thể.. nhất định cô ấy phải tỉnh. jess àh – leeteuk cầm vai jess lay lay.
bỗng…
-leeteuk àh- jess mở mắt, gọi tên leeteuk.
Chương 11 – End
-jess? anh…. ..anh leeteuk đây-teuk vui mừng.
– em nằm đây bao lâu rồi- jess cườ nhẹ.
-đã 1 tuần rồi.- leeteuk hkóc trong sung sướng.
-em em ko chết sao- jess nói nhỏ.
-em cứ nói bậy. em sao có thể chết dc. mà diêm vương chắc j nhận em.
-ý anh bảo em xuống địa ngục sao. em phải lên thiên đàng chứ- jess cau mày nói.
-uk thì lên thiên dangd. nhưng diêm vương còn ko nhận huống chi là chúa trời.- leeteuk chọc jess.
-á. đau quá- jess đang định nói cái j thì bỗng ôm lấy vết thương.
mọi người hốt hoảng…
-mau đi gọi bác sỹ đi- leeteuk hét lên.
thế là cả bọn cuống cuồng chạy đi tìm bác sỹ.
-nhịp tim của cô ấy không ổn định. nhanh đưa vào phòng cấp cứu- bác sỹ khám xong rồi lại đẩy giường của jess vào cấp cứu.
mọi người ở ngoài lại 1 phen hốt hoảng.
còn trong phòng cấp cứu…
-mau đưa máy trợ tim đây- ông bác ỹ hét lên.
-tít… tít……..- tiếng máy đo tim.
-cô ấy cô ấy…- tiếng ý tá.
-chúng ta đã sử dụng hết cách rồi. mất máu quá nhiều- ông bác sỹ thở dài.
chưa đầy 2 tiếng, cánh phòng cấp cứu bật mở. 1 chiếc giường dc đẩy ra, người nằm đó dc chùm kín mặt.
-thế này..này là sao?- dara ắăp bắp hỏi.
-xin lỗi. chúng tôi đã cố gắng hết sức.- ông bác sỹ già nói.
-các ông làm ăn vậy hả? rõ ràng cô ấy đã tỉnh dậy rồi mà. vì sao lại- leeteuk túm cổ ông bác sỹ nói.
-thôi leeteuk àh- mọi người ra lôi leeteuk ra.
– nhưng cô ấy đã tỉnh rồi mà. vì sao lại như thế này ? jess ơi- ji yeon khóc tức tưởi.
-cô ấy tỉnh dậy cõ lẽ là vi tâm trí của cô ấy vững vàng, chưa muốn đi, muốn gặp lại một ai đó. ông bac sỹ giải thích thêm.
-ko ko thể nào. jess ơi, đừng bỏ anh lại đây. anh sẽ ko bao giờ bắt nạt em nữa. không bao giờ cãi nhau với em nữa. nhưng anh xin em hãy tỉnh lại đi. em ngang ngược lắm mà. không thể ra đi như thế này dc.- leeteuk khóc chạy tới ôm jess.
bỗng…
-thịch thịch thịch…
-bác sỹ. tim cô ấy.. tim cô ấy vẫn đập- leeteuk nói.
-sao sao có thể…- bac sỹ nói rồi lại kéo giường của jess vào phòng cấp cứu.
tất cả mọi người đều có 1 tia hy vọng. dù nó có mong manh thế nào. nhưng họ vẫn cũng hy vọng rằng jess sẽ sống.
2 tiếng nặng nề trôi qua.
cánh cửa lại bật tung lần nữa.
-thật bất ngờ. cô ấy vẫn còn sống- ông bác sỹ zui ze nói vs mọi người.
-thật thật sao- leeteuk nói như người trên mây.
-đúng vậy. rõ ràng lúc đó chúng tôi đã dùng mọi cách nhưng cô ấy vẫn ko tỉnh lại. có lẽ sức mạnh của tình yêu đã làm cho cô ấy tỉnh lại- ông bác sỹ nói.
đi vào tri thức của jessica…
1 mình jessica bc đi ở 1 nơi trắng toát, ko có ai, ko có hướng đi. chỉ có 1 chiếc cổng trắng mở toang như đang đón chờ cô bc vào đó. bỗng…
-ko ko thể nào. jess ơi, đừng bỏ anh lại đây. anh sẽ ko bao giờ bắt nạt em nữa. không bao giờ cãi nhau với em nữa. nhưng anh xin em hãy tỉnh lại đi. em ngang ngược lắm mà. không thể ra đi như thế này dc.- tiếng leeteuk vang vọng vào tai jess.
-lee…leeteuk anh ở đâu- jess quay lại xác định nơi tiếng gọi vang lên.
jess chạy đi, nhưng cô cũng chẳng biết mình chạy về đâu. đến khi gần kiệt sức, thì cô nhìn thấy bóng của leeteuk đang tiến tơi gần mình. jess liên chạy vào vòng tay của leeteuk.
trở lại hiện tại…
-chúng tôi có thể thăm cô ấy dc chứ?- so yeon hỏi.
-dc thôi. nhưng thuốc mê chưa hết. tầm 1 tiếng nữa cô ấy sẽ tỉnh lại thôi.- ông bác sỹ nói rồi đi.
-chị jess sao rồi- so young từ cửa bệnh viện chạy vào.
-em đi đâu từ tối hôm qua vậy?- ji cau mày hỏi.
-thế chị định để nhỏ liên cao chạy xa bay hay sao? em đi xử nó đấy- so young cãi lại.
-thôi htôi. nhưng nó định cao chạy xa bay là sao?- dara hỏi.
-nó định sang nc ngoài, nhưng may sao em điều tra dc. và nó đang ở trại giáo dưỡng. haha- so young nói rồi cười lớn.
-hờ. em chị thay đổi rồi đó hả? chị cứ tưởng em lại đi chém người ta cơ- ji yeon cười nói.
-thiệt ra em cũng định thế. nhưng mà nghĩ lại…- so young làm ra vẻ đang suy nghĩ j đó.
-thì khổ thân người ta chứ j?- dara nói típ.
-ko phải. tại vì nếu chỉ đánh nó thui thì chỉ nằm viện. nhưng mà cho vào trại giáo dưỡng thì nó sẽ bị bọn trong đó cho sống ko bằng chết. 7 năm chứ ít đâu. haha- so young nói đến đay thì cười lớn.
-đúng là em chị mà. ko bao giờ thay đổi.- ji yeon lắc đầu nói.
-thui thui vào chủ đề chính đi. chị jess sao rồi- so young hỏi.
-jess ko sao rồi. 1 tiếng nữa sẽ tỉnh lại.- kim bum nói.
-ồ. mà ủa? anh leeteuk đâu òi- so young hỏi.
-anh ý đang ở trong kia. cõ lẽ 2 người đó cần ko gian riêng.- ki nhún vai nói.
-thui kệ 2 ông bà ý. mình đi chơi đi.- dara đưa ý kiến.
-sax. bà luc snào cũng chơi dc là sao?- so yeon cốc đầu dara nói.
-thì sao chứ? ko lẽ ở đây làm j?- dara vừa xoa đầu vừa nói.
-đợi jess tỉnh dậy chứ sao!- ji nói.
1p
20p
-ui chòy chán quá. đã 1 tiếng chưa sao bà jess chưa tỉnh ?- ke mới ngồi có tý đã than thở.
-khiếp ông mới ngồi tý thui mà đã.- so yeon bĩu môi.
-anh chịu khó ngồi thêm chút nữa đi.- ji yeon nói.
còn so young