
Quán trà tình yêu của Tiễn Tiểu Háo
Tác giả: Nhất Sinh Bán Nhàn
Thể loại: Truyện dài tập
Lượt xem: 324464
Bình chọn: 7.5.00/10/446 lượt.
Edit: PhiTiu.
Lời nói đầu:
Đây là bộ bách hợp mình cảm thấy rất tâm đắc nhưng lại rất ít người đọc và bàn luận nó nên lần này mình quyết tâm edit mặc dù trình độ edit còn chưa bằng ai.
Mong rằng sau khi Quán Trà Tình Yêu Của Tiễn Tiểu Háo được edit hoàn chỉnh các độc giả có thể chia sẻ cảm nhận cá nhân về tác phẩm cũng như editor.
Chỉ vì đam mê không vì lợi nhuận hay bất kì mục đích nào khác.
Có một số thuật ngữ mình vẫn giữ nguyên để không làm mất đi chất bách hợp tiểu thuyết, thay vào đó mình sẽ đánh dấu * các bạn ráng chịu khó kéo xuống coi chú thích nhé J
Thân.
Câu chuyện chính thức bắt đầu…
CHƯƠNG 1: GẶP NHAU Ở QUÁN TRÀ
Có một số thuật ngữ mình vẫn giữ nguyên để không làm mất đi chất bách hợp tiểu thuyết, thay vào đó mình sẽ đánh dấu * các bạn ráng chịu khó kéo xuống coi chú thích nhé J
1. Gặp Nhau ở Quán Trà
Ở một quán trà tao nhã, bên cạnh quầy thu ngân một cái đầu nho nhỏ nhô lên, lộ ra đôi mắt đang tích cực di chuyển nhìn quét một vòng hai tầng quán trà, cuối cùng đem ánh mắt dừng lại ở gương mặt xinh đẹp của nữ nhân đang ngồi dựa vào song cửa sổ. Nữ nhân bộ dạng thật là động lòng người, dáng người S line, mái tóc màu hạt dẻ thỉnh thoảng phiếm quang, Tiễn Tiểu Háo oai oai đầu, nhìn tóc của nàng thì thào lẩm bẩm một mình” Dùng phiêu nhu, thật tự tin, chả hiểu sao nàng không đi đóng quảng cáo dầu gội nhỉ……” Nói xong, Tiễn Tiểu Háo một lần nữa hướng mắt về phía nàng, chỉ thấy ánh mắt nàng lúc này híp lại khóe miệng mỉm cười, nửa người trên chống cằm tựa vào ở bàn, trên bàn trà bày biện một cái bánh kem nhỏ. Mặt trên còn cắm một ngọn nến.
Nàng mừng sinh nhật một mình sao? Tiễn Tiểu Háo cảm thấy nữ nhân có khí chất giống miêu này có chút đáng thương. Cái bánh kem kia lúc ẩn lúc hiện trước mắt Tiễn Tiểu Háo, rốt cục Tiễn Tiểu Háo ngồi không yên, đem khuôn mặt phì nộn mang vẻ trẻ con của mình lộ ra, mân hé miệng đứng lên đi về phía mỹ nữ.
“Tiểu thư, bản quán trà không thể mang rượu và điểm tâm của nơi khác vào, vì thế cái bánh kem này, em thu chị 100 được rồi.” Ngồi xuống đối diện mỹ nữ, Tiễn Tiểu Háo nâng cằm nhìn nàng cười mị mị nói. Lúc này trong đầu nàng đã hiện ra hình ảnh ” Mao Chủ Tịch”* màu đỏ.
Đúng vậy, Tiễn Tiểu Háo chính là lão bản của quán trà, đây là một quán trà hiện đại phổ biến khắp nơi đâu cũng có thể thấy, tuy Tiễn Tiểu Háo đã cố gắng khơi dậy nét cổ đại cho quán, vì vậy nàng đã đi mua rất nhiều cái điêu, còn có hoàng hoa lê mộc bàn trà, thậm chí ngay cả ghế đều là gỗ, nhưng vì Tiễn Tiểu Háo bản chất yêu tiền nên quán trà đến nay rốt cục vẫn chưa thể toát ra nét cổ đại, đương nhiên, nó bề ngoài thoạt nhìn vẫn là thực từ xưa, nhưng thực chất nó tựa như một cái quán lai tạp kỳ quái, bên trong cái gì đều có bán, không hề toát ra sự tao nhã mà một quán trà nên có, Tiễn Tiểu Háo luôn tiếp khách với phương châm “khách hàng là thượng đế”, thượng đế muốn cái gì nàng đều có thể thỏa mãn, từ điểm tâm cho tới cây tăm, đương nhiên điều kiện tiên quyết là thượng đế phải có rất nhiều ” Mao Chủ Tịch”.
“Hửm? Tiểu muội muội, em nói xem quán trà này tại sao không cho mang bánh ngọt vào a?” Sở Cố Hoài hé miệng cười, đôi mắt híp lại cũng bắt đầu mở ra, sau đó dùng đôi mắt nâu bất động thanh sắc đánh giá Tiễn Tiểu Háo, Sở Cố Hoài thấy cô gái ngồi đối diện thoạt nhìn còn chưa tới 20,mặt mang vẻ trẻ con phì nộn, đôi mắt thật to, tóc tùy ý cột thành đuôi ngựa, trên tay còn đeo một chuỗi màu đỏ giống như san hô châu đồ vật này nọ. Thật đúng là một cái tiểu nữ sinh, lúc mình bằng tuổi nàng cũng không được như vậy, Sở Cố Hoài thầm nghĩ. Bỗng nhiên sinh ra ý tưởng muốn trêu chọc tiểu hài tử này.
“Có thể mang vào nhưng phải trả tiền.” Tiễn Tiểu Háo cười mị mị nói. Đôi mắt to tròn luôn ngắm vào cái bánh kem trên bàn trà, hình như là vị trà xanh, nàng rất muốn ăn.
“Hử? Nhưng mà hiện tại chị không mang nhiều tiền như vậy, làm sao bây giờ?” Sở Cố Hoài nói xong vuốt nhẹ mái tóc dài xả bên hông, bộ dáng thoải mái không giống người không mang đủ tiền nào.
“A, không, không mang đủ tiền? Kia…… Vậy em thu 50 thôi a.” Tiễn Tiểu Háo nghiêng nghiêng cái đầu có chút do dự nói. Hồng hồng hé ra” Mao Chủ Tịch” lập tức tan thành mây khói.
Một nửa giá tiền, nàng có chút buồn rầu nghĩ tới.
“Nhưng hiện giờ trên người chị một phân tiền cũng không có.” Sở Cố Hoài mân hé miệng nói.
“A, kia, chị, cái kia, trà……” Tiễn Tiểu Háo nhìn chằm chằm trên bàn trà lắp bắp nói, đau lòng muốn chết, đây chính là loại trà thượng hạng nha, một cành một lá sơ chế cổ trượng mao tiêm,hơn tám trăm một cân đâu!
“Hahaha…… Tiểu muội muội, em thật đáng yêu, bất quá lát nữa chị còn có việc, không thể cùng em đùa, hẹn gặp lại.” Sở Cố Hoài nhìn bộ dáng buồn rầu của Tiễn Tiểu Háo nhịn không được bật cười, từ trong ví tiền lấy ra một trăm đồng nhét vào trong tay Tiễn Tiểu Háo, hướng nàng suý một cái mị nhãn.
“Đây, cho em, coi như tính tiểu phí.”
Nói xong, nàng liền đưa Tiễn Tiểu Háo hai trăm đồng, sau đó một thân tao nhã đứng lên đi về phía cửa. Tiễn Tiểu Háo ngây ngốc nhìn bóng dáng Sở Cố Hoài, trong đầu chỉ còn lại một câu” Nữ nhân này, thực