Quyến rũ yêu nghiệt thủ trưởng

Quyến rũ yêu nghiệt thủ trưởng

Tác giả: Độc Cô Cầu Yêu

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323613

Bình chọn: 8.5.00/10/361 lượt.

ng chiều, đem nhẫn kim cương từ trong hộp lấy ra, cầm lấy tay cô nói: “Cho nên mới muốn cưới em về nhà. ”

Nhưng anh còn chưa biết chuyện gì mà ~ Nếu anh biết thì anh có còn quyết định sẽ cưới em nữa không? Đào Lộ thầm hỏi trong lòng.

Mắt thấy chiếc nhẫn sắp bị anh đưa đến ngón tay, cô bèn cuống quýt rút tay về rồi co thành nắm đấm, khiến cho Trầm Úy Vũ sửng sốt, khuôn mặt tràn đầy sự hoang mang. Anh không hiểu vì sao anh đã gần như xé lòng ra cho cô xem rồi, vậy mà cô lại chần chừ, cuối cùng biến thành cự tuyệt!

Biết hành động của mình đã làm cho anh không vui, Đào Lộ cúi gằm mặt xuống, không dám nhìn anh nữa, tuy rằng trước đây cô đã từng nhìn thấy vẻ mặt lạnh lùng của anh rồi, nhưng cũng không có nghĩa là cô đã quen thuộc với nó.

“Úy Vũ…Em còn chưa nghĩ đến việc kết hôn với anh…Vì…Vì…Em cảm thấy chuyện này quá nhanh, em vẫn chưa chuẩn bị tâm lý, với lại…Em cũng chỉ mới vừa tốt nghiệp đại học…” Cô lo lắng nắm chặt váy, lớp vải cũng đã trở nên nhăn nhúm.

Cô đã đem những lý do xác đáng nhất để từ chối rồi, chỉ mong anh có thể tin tưởng và cho cô thêm chút thời gian nữa.

Nhưng thật lâu vẫn không nghe thấy anh đáp lại, Đào Lộ càng thêm hoảng hốt, nước mắt đã đảo quanh, đang do dự không biết nên làm gì thì bàn tay nhỏ bé đã bị anh nắm lấy.

Ai ~ Đúng là do anh quá nóng vội, chưa thăm dò ý kiến cô lần nào, không quan tâm đến suy nghĩ của cô, cho nên cô mới bị dọa thành như vậy.

“Không sao, anh sẽ chờ em. ” Trầm Úy Vũ ngồi lại trên ghế, vòng một tay kéo cô vào trong ngực, hôn lên môi cô để dỗ dành.

Hành động dịu dàng này khiến cho lòng cô thêm đau xót, khuôn mặt nhỏ nhắn vùi vào ngực anh, nước mắt tuôn ra như mưa, làm ướt cả áo anh.

Em xin lỗi…Xin lỗi anh…Cô khẽ nói trong lòng, cô có thể cảm nhận được sự buồn bã của anh, nhưng lời xin lỗi lại không thể nói ra khỏi miệng.

Trầm Úy Vũ vỗ nhẹ lên lưng cô, khẽ thở dài một tiếng, đem nhẫn kim cương để lại vào túi áo, chờ một ngày khác lại đưa ra cho cô.

Ý niệm này anh sẽ không bao giờ thay đổi!

Chương 52

Ráng chiều đã hoàn toàn biến mất ở đường chân trời, sắc trời trở nên tối xầm, đèn giao thông ở các ngã tư bắt đầu sáng lên, Đào Lộ và Trầm Úy Vũ thấy vậy liền quay trở về nhà.

Mặc dù Đào Lộ không muốn trở về chút nào, nhưng mẹ đã gọi ba cuộc điện thoại giục cô về, vì vậy cô không thể kiếm ra lý do để chần chừ ngoài đường lâu hơn nữa.

Trầm Úy Vũ ngẫm nghĩ, có phải cô gái nhỏ của anh không vui kể từ khi về Hoa Liên đúng không? Vừa ra khỏi nhà đã kéo anh đi dạo phố, như thể muốn lang thang ngoài đường đến nửa đêm mới về không bằng.

Nhìn từ xa thấy trong nhà đã bật đèn sáng trưng, trông vô cùng ấm áp, nhưng bây giờ đối với Đào Lộ mà nói thì đó như một nơi để tra tấn tinh thần cô vậy, cho nên bước đi của cô lại càng thêm nặng nề.

Kiếp trước, cô chưa từng đưa Trầm Úy Vũ về nhà gặp ba mẹ, thứ nhất là vì cô có phần sợ anh, thứ hai là nghĩ dù sao sau khi kết hôn thì thời gian gặp nhau cũng nhiều, không cần gì phải vội, mà hiện tại mọi việc đã hoàn toàn thay đổi!

Trong lòng buồn bực bước đi, song dù có cố bước chậm đến mấy thì cuối cùng cũng phải về đến nhà, sau khi hít một hơi thật sâu, cô rút chìa khóa ra mở cửa rồi dẫn anh vào nhà.

Ba mẹ Đào Lộ, Đào Tử Tuấn và Diệp Linh Tiệp thấy hai người có vẻ không được vui, sáu người ngồi xuống bàn rồi cùng nhau ăn tối.

Nói thật thì Đào Lộ không hề có tâm trạng ăn uống chút nào, trong lòng luôn nơm nớp lo sợ, động tác nhai cơm cũng cực kỳ chậm.

Đào Tử Tuấn không ngừng khen thủ trưởng của mình trước mặt ba mẹ, nghĩ thầm lần này phải cố gắng giúp muội muội một phen, dù sao cũng đưa về nhà gặp mặt rồi, hôn lễ chắc cũng không còn bao lâu nữa.

Diệp Linh Tiệp ngồi bên cạnh Đào Lộ, thấy cô có vẻ buồn rầu, liền ghé vào tai cô nói thầm: “Tiểu Lộ, ăn không thấy ngon sao? Các em cãi nhau đấy à?”

Đào Lộ lắc đầu, miễn cưỡng nở một nụ cười, nghĩ đến lúc Trầm Úy Vũ cầu hôn mà lòng đau đớn không thôi, tuy rằng sau đó anh vẫn tỏ ra dịu dàng như thường ngày, nhưng cô lại cảm thấy được anh có phần xấu hổ.

Thấy em dâu không muốn nói, Diệp Linh Tiệp cũng không hỏi nữa, với lại trước mặt nhiều người cũng không tiện nói chuyện, liền gắp một miếng thịt gà vào bát Đào Lộ rồi tiếp tục ăn cơm.

Đối với cậu bạn trai mà con gái đưa về, ba Đào Lộ phải nói là vô cùng hài lòng, tuy Trầm Úy Vũ ngồi yên không nói lời nào, khuôn mặt còn xinh đẹp hơn cả phụ nữ làm cho người ta đau đầu, nhưng khi bắt chuyện với Trầm Úy Vũ thì lại cảm thấy cậu này tính cách vững vàng như núi Thái Sơn, cũng thật khiêm tốn nữa, coi như bù lại được phần nào cho gương mặt đẹp kia.

“Chà chà ~ Tôi đã nghĩ rồi mà, con gái chúng ta chắc chắn là đang yêu, bằng không sao lại từ một thằng nhóc con biến thành một cô bé gái rồi, nửa năm trước gặp vẫn còn giống hệt con trai, hiện tại thì đã trở nên xinh đẹp thế này. ” Ba Đào cười toe toét, trong nhà có hai đứa con, Tử Tuấn thì đã kết hôn, còn mỗi Tiểu Lộ là làm cho ông đau đầu suy nghĩ suốt ngày.

“Ba à…” Đào Lộ nghe vậy thì hai má đỏ bừng cả lên, sau đó lại nghe Trầm Úy Vũ phụ họa theo: “Đúng vậy ạ! Lúc mới nhìn thấy Tiểu Lộ c


Pair of Vintage Old School Fru