
Muốn anh sờ em không?”
“Ưm…Muốn…Muốn…Thích quá…” Diệp Linh Tiệp thổ lộ hết những khao khát nhớ nhung suốt mấy hôm nay của mình, mở hai chân ra chờ được anh vuốt ve.
Đào Tử Tuấn chiều theo ý cô, ngón tay vén quần lót ngăn cản của cô xuống, trực tiếp sờ vào đóa hoa ẩm ướt, càng vuốt ve thì mật dịch bên trong càng chảy ra nhiều hơn.
Thấy anh chàng đeo kính này lại thật sự làm theo từng câu từng chữ như vậy, nói sờ là nhất quyết chỉ sờ thôi, làm cho cô ngứa ngáy không chịu nổi, bèn mềm mại yêu cầu: “Đào Tử…Ưm…Cắm ngón tay vào đi mà…Em muốn…”
Thật ra không phải là Đào Tử Tuấn chỉ muốn cọ xát bên ngoài thôi đâu, mà là do vách thịt non mềm bên ngoài của cô khi sờ vào rất sướng tay, khiến cho anh không kìm được mà xoa tới xoa lui. Tuy nhiên vừa nghe thấy cô nói, anh lập tức không nói hai lời mà đưa ngón tay vào bên trong, bởi vì chỉ cần cô muốn thì anh nhất định sẽ chiều.
Hoa kính nhỏ hẹp bị dị vật đưa vào, cảm giác tê dại đột ngột xông tới khiến cô thở hắt ra tiếng, tay nhỏ bé bám chặt lấy vai anh, hai chân như sắp nhũn ra tới nơi.
Bên trong tiểu huyệt rất ấm áp, co rút ép chặt ngón tay anh, sự đụng chạm này khiến cho côn thịt của anh trở nên căng trướng, anh thầm nghĩ nếu như đưa vào trong cơ thể cô thì chắc sẽ rất sung sướng!
Nghĩ xong, Đào Tử Tuấn bắt đầu đẩy nhanh tốc độ ma xát của ngón tay, khiến cho mật dịch chảy đầy ra lòng bàn tay anh.
Ngay tại lúc tình cảm đang đến mức đỉnh điểm thì cửa phòng thay đồ lại truyền tới tiếng gõ cửa, sau đó là một giọng nam nhẹ nhàng nói: “Tử Tuấn, sao lâu vậy…”
Diệp Linh Tiệp lúc này như vừa bị một khẩu súng bắn thẳng vào đầu khiến cho cô không thể suy nghĩ được gì, chỉ còn biết kêu thầm một từ trong lòng với thật nhiều dấu chấm than theo sau: A!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Chương 79: Ngoại Truyện 12
Lúc trong đầu Diệp Linh Tiệp xuất hiện rất nhiều dấu chấm than thì miệng cũng đồng thời kêu “A…. ” một tiếng, tay vội vàng che kín lại cổ áo vừa mới bị Đào Tử Tuấn cởi phanh ra.
Đào Tử Tuấn đang đứng quay lưng về phía cửa phòng thay quần áo, trên đầu còn nghe thấy tiếng kêu của cô, lúc này mới nhận ra tình thế không ổn, cơ thể lập tức cứng đờ cả lại.
Trầm Úy Vũ mở hé cửa ra, lại không ngờ trong không gian bé xíu thế này mà có thể tràn ngập cảnh xuân như vậy, đương sự cũng đang bất ngờ đến ngây ngẩn cả người, may là anh chỉ nhìn thấy mỗi khuôn mặt nhỏ nhắn của cô gái kia đang tựa vào vai Đào Tử Tuấn mà thôi, còn từ cổ cô trở xuống thì đã bị cơ thể của Đào Tử Tuấn che lại rồi.
“Tử Tuấn…A…Xin lỗi!” Trầm Úy Vũ sợ run người đến hơn mười giây sau mới định thần lại được, vội vàng xấu hổ đóng cửa lại.
Tiểu Mễ và Tiểu Nhàn còn chưa kịp chạy tới xem thì cửa phòng thay đồ đã bị đóng lại, mà anh chàng xinh đẹp kia còn đang đứng trước cửa, bèn tò mò hỏi: “Có chuyện gì vậy ạ?”
Trầm Úy Vũ không biết nên trả lời thế nào cho phải, chẳng lẽ nói là đồng nghiệp của các cô và cấp dưới của tôi đang “làm” ở bên trong? Hay là nói cô nam quả nữ ở chung một chỗ, xảy ra chuyện gì thì các cô cũng đoán được rồi đấy?
Nhưng mà lần trước ở quán cà phê anh cũng đã hỏi qua Đào Tử Tuấn về cô gái kia, lúc đó cậu ta còn bĩu môi nói bọn họ không có quan hệ gì, sau đó anh còn nhắc đi nhắc lại với Đào Tử Tuấn là khi nào có bạn gái thì nhất định không được giấu anh.
Cái loại quan hệ xúc động nhất thời, lửa cháy không thể dập tắt được này làm cho anh thật sự không biết nên giải thích thế nào.
Cuối cùng anh liền thản nhiên nhếch môi cười, nói: “Ừm…Chắc vì tôi đi vào đột ngột nên làm đồng nghiệp của các cô giật mình té ngã ý mà ~ Không có gì đâu, chuyện nhỏ thôi. ” Nói xong Trầm Úy Vũ đi đến salon ngồi, cầm lấy một cuốn tạp chí rồi giở ra đọc, tựa hồ không muốn quan tâm đến phản ứng của hai cô gái kia.
Diệp Linh Tiệp thề, đời này cô chưa từng mất mặt như lúc này bao giờ!
Tự nhiên lại không hề quan tâm đến hoàn cảnh mà đi quyến rũ đàn ông, hơn nữa lại còn là một người đàn ông không có hứng thú với phụ nữ nữa chứ! Nhưng cũng phải công nhận là sức hút của cô quá lớn đi, đến cả gay cũng bị cô cảm hóa, nguyện ý phá lệ thưởng thức hương vị phụ nữ một lần!
Nhưng…nhưng…nhưng…Đây không phải là vấn đề trọng điểm! Trọng điểm là cô bỗng dưng lại biến thành tiểu tam để cho người ta phỉ nhổ!
Cô không thể quên được vẻ mặt khiếp sợ của Trầm Úy Vũ khi nhìn thấy bọn họ, khi định thần lại anh ta chỉ thản nhiên nói một câu xin lỗi rồi rũ mắt quay người bước đi.
Quả nhiên, anh chàng xinh đẹp kia rất yêu Đào Tử Tuấn! Nếu không thì sao lúc bắt gian anh ta còn bày ra dáng vẻ ấm ức đáng thương như vậy chứ, chắc chắn là đang sợ bị Đào Tử Tuấn vứt bỏ rồi!
(Tác giả: Người đẹp Diệp à, trí tưởng tượng của cô phong phú thật đấy! Ngay cả ma quỷ nghe xong cũng không nhịn được cười!)
Diệp Linh Tiệp và Đào Tử Tuấn vội vàng chỉnh lại quần áo, lúc này bên trong phòng thay đồ trở nên yên tĩnh một cách đáng sợ.
Đào Tử Tuấn cố gắng hòa hoãn lại lửa dục trong lòng, thầm hối hận về sự nôn nóng xúc động của mình, anh không nên cùng cô làm chuyện đó ở đây, càng không nên từ quan hệ bạn bè tốt mà thăng cấp lên mức cao hơn nhanh như vậy.
Dạng