Sau Khi Hôn Nhân Tan Vỡ

Sau Khi Hôn Nhân Tan Vỡ

Tác giả: Hân Hân Hướng Vinh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325785

Bình chọn: 9.00/10/578 lượt.

úy của trẻ nhỏ.

Mắt Hàn Dẫn Tố nóng lên, đẩy cửa xe ra liền chạy vội vào suýt nữa va vào bậc thang. Nếu không có Phương Chấn Đông ở phía sau níu cô lại không chừng đã bị ngã lăn rồi.

Dì giúp việc mở cửa, Hàn Dẫn Tố hơi gật đầu liền vọt vào. Giờ là tháng chạp nên hiếm khi có tiết trời tốt như thế này, mặt trời vừa chiếu xuống sân nhỏ của Phương gia tạo nên một vầng sáng ấm áp, bên xe nôi là trông không, Tiểu Manh Manh được bọc bởi tấm khăn màu lam nhạt được bà Phương ôm vào trong ngực. Bà Phương một tay bế cháu một tay cầm đồ chơi lắc lắc, tiếng chuông kêu lên khiến cô bé cười híp mắt.

Giống như ý thức được mẹ tồn tại cái đầu nhỏ liền vặn vẹo uốn éo như gấp gáp quay về phía Hàn Dẫn Tố kêu lên. Bà Phương không khỏi cười dí nhẹ vào trán cháu:

“Đúng là tiểu quỷ, biết mẹ tới liền quên ngay bà nội!”

Ôm cháu lại, ánh mắt quét qua người con dâu không khỏi nhíu mày:

“Con gầy không ít đấy, mau vào thôi! Tiểu Manh Manh của chúng ta ra ngoài chơi một lát rồi, giờ vào bú sữa mẹ nào, chờ mẹ ôm cháu nha!”

Hàn Dẫn Tố tắm xong thay quần áo xong thì xuống đã thấy tiểu nha đầu nằm trong ngực bảo mẫu ngủ thiếp đi. Cô cẩn thận ôm lấy con vào ngực, cẩn thận quan sát thật lâu không rời. Bà Phương không khỏi lắc đầu nhỏ giọng nói:

“Yên tâm, đứa trẻ này ngoan lắm, ăn ngon ngủ cũng ngoan!”

Hàn Dẫn Tố giao con cho bảo mẫu, kéo tay Bà Phương nhỏ giọng nói:

“Mẹ, cám ơn mẹ, con con còn nhỏ con chỉ lo mẹ mệt!”

Bà Phương xì cười:

“Thôi, lời này con xem mẹ là người ngoài rồi. Nha đầu Manh Manh này vô cùng hoạt bát, cha chồng con sau khi tan việc liền ôm riết lấy, mẹ muốn ôm cũng không cho. Chỉ thừa dịp ông ấy làm việc mới trộm ôm được một chút thôi. Mà còn có bảo mẫu nữa mẹ sao có thể mệt được. Mấy hôm nay con lo tang sự mệt mỏi nên ăn chút gì đó đi rồi lên ngủ một giấc mới đúng. Mới vừa ở cữ xong thân thể vẫn chưa phục hồi không nên làm qua loa.”

Hàn Dẫn Tố lúc đầu thật không nghĩ tới Nhị lão Phương Gia lại là những vị hiểu chuyện như vậy. Đối với chuyện Hàn Gia liên tiếp gặp chuyện không may cô cũng có chút thấp thỏm trong lòng, dù sao người ta cưới vợ về cho con chứ ai vui lòng rước chuyện phiền toái về. Nhưng ông bà Phương lẫn Phương Chấn Đông và Phương Nam đều không nói một câu, thậm chí chuyện xấu xa như chuyện của Hàn Dĩnh còn giấu cô, phần săn sóc này cô không biết nên đền đáp sao cho phải.

Buổi tối cô nói với Chấn Đông mấy câu, Phương Chấn Đông nhướng mày đưa tay túm lấy cô vào trong lòng ngực mình:

“Em lại suy nghĩ lung tung gì đó? Nơi này là nhà của em, em là vợ anh mà còn muốn rạch ròi như thế sao? Xem ra em thiếu được dạy dỗ rồi!”

Miệng nói xong thì người đã đè cô xuống giường, bàn tay thuần thục thoát nhanh y phục của cô. Hàn Dẫn Tố còn chưa phục hồi tinh thần lại thì hai chân đã bị tách ra và “trọng kiếm” nhanh chóng mà đi vào khiến hai người đồng thời thở dốc một tiếng.

Phương Chấn Đông giữ lấy khuôn mặt cô bịt miệng nuốt vào tiếng cô vợ nhỏ đang cố cự tuyệt, phía dưới mạnh mẽ tiến lùi, tốc độ cùng với lực đã đến cực hạn khiến cho lý trí của Hàn Dẫn Tố trong nháy mắt bị bay hết ra ngoài…..

Phương Chấn Đông cũng nhịn sắp chết rồi, vợ anh mang thai rồi sinh con, ở cữ làm xong thì cha vợ lại xảy ra chuyện nên hơn ba tháng rồi chưa được ăn mặn, hôm nay được “khai trai” cho nên bất chấp tất cả.

Phương Chấn Đông biết lấy tính ngượng ngùng của vợ nếu anh mềm lòng nhất định không được tận hứng. Đối phó với tính tính quái gở này phải trực tiếp tấn công để cho cô không còn ngọ nguậy được nữa.

Nhưng thân thể vợ anh hình như càng ngày càng đầy đặn, hơn nữa ngực còn rỉ sữa ra:

“Á. . . . . . đau. . . . . .”

Hàn Dẫn Tố rầm rì hai tiếng kêu đau, vốn là sữa cô không nhiều lắm, khi Tiểu Manh Manh ra đời phải uống sữa bột bù, nửa tháng nay làm tang sự cho cha, sữa đã sớm mất, không biết tại sao lại tự nhiên lại trở về. Bàn tay cứng rắn của Phương Chấn Đông vừa đụng liền vừa ngứa lại vừa đau hòa lẫn với kích tình có một loại tư vị không nói nên lời.

Phương Chấn Đông cúi xuống nhìn đỉnh anh đào rồi ngậm lấy mà hút khiến cho cả người Hàn Dẫn Tố không ngừng run rẩy, bàn tay nhỏ bé không ngừng siết lấy lưng anh, nhắm chặt hai mắt, ngửa đầu lên, hàm răng cắn chặt môi dưới cất tiếng rên rỉ nức nở. Nhìn bộ dạng động tình như vậy khiến cho dục hỏa của Phương Chấn Đông càng cháy hừng hực.

Thân thể vừa nhấc lui ra ngoài lại phát hiện đôi chân mảnh khảnh trắng noãn như ngọc của vợ đã gắt gao quấn lấy chân anh, anh vừa lui cô đã bất mãn kêu lên.

Phương Chấn Đông không khỏi cười thầm một tiếng đem vợ anh nằm úp xuống, hai tay giữ chặt lấy hông mềm mại mạnh mẽ đi vào chỗ sâu nhất…..

Hàn Dẫn Tố vốn là người phụ nữ khá cổ hủ, hơn nữa chuyện vợ chồng dù đã kết hôn với Trịnh Vĩ hai năm, nhiều lần Trịnh Vĩ muốn chơi hoa chiêu nhưng đều bị cô đỏ mặt kiên quyết cự tuyệt. Cảm giác thật là xấu hổ, tốt nhất là đừng làm, ngay cả cô cũng nghĩ là do mình lãnh đạm. Sau lại lấy Phương Chấn Đông, chuyện này xảy ra một cách tự nhiên Hàn Dẫn Tố mới phát hiện hóa ra không phải do mình lãnh đạm, cũng thích chuyện như vậy, cũng ỡm ờ theo anh giày vò.


XtGem Forum catalog