Polaroid
Someday My Prince Will Come

Someday My Prince Will Come

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324160

Bình chọn: 10.00/10/416 lượt.

hát biểu. Hix, hắn ta lên phát biểu mà cứ như là đi thi Hoa hậu (nam ) hay đi diễn liveshow vậy.Đám con gái xung quanh nó thì cứ hét toáng lên :”Anh Yamada đang nhìn mình”, “Không, anh ấy nhìn mình cơ “,…làm nó nhức cả đầu. Nó ngẩng mặt lên, chỉnh chỉnh cặp kiếng cận để nhin rõ hơn (mà nó có bị cận đâu cơ chứ :P ). Dù có một cái bệnh kì lạ là không ưa những tên hot boy nhưng Amy cũng phải công nhận là hắn cực kì đẹp trai. Hắn cao, có lẽ là khoảng 1m86 ( nếu đầu óc toán học của nó không lầm),làn da ngâm đen, thân hình rắn rỏi ẩn dưới chiếc áo đồng phục, đôi mắt màu xanh lá cây chứa đựng một điều bí mật nào đó, gương mặt lạnh lùng và vô cảm, mái tóc màu nâu bồng bềnh nhưng lại có một giọng nói ấm áp và truyền cảm. Amy không thích những người quá hoàn hảo, không phải là vì nó ghen tị (nếu hok tính khoảng bị “điên” thì nó cũng là một cô gái hoàn hảo)mà vì đối với nó, những người quá hoàn hảo thì luôn che giấu một bí mật.

Sau buổi khai giảng,Amy đi tham quan xung quanh học viên Như Hoa. Dù nó thật sự không hài lòng khi vào học ở trường này, nhưng dù sao đi nữa thì nó cũng sẽ gắn bó khoảng thời gian 3 năm quý báu của mình ở đây và tất nhi6n nó không muốn đi lạc ngay trong buổi học đầu tiên.Mọi người đã về gần hết, chỉ còn một số người ở lại vì có cùng hoàn cảnh như nó, số còn lại thì đang truy tìm Prince Yamada. À, đây rồi, lớp 10A2. Nó khẽ đẩy cánh cửa bước vào. Phòng học khá rộng rãi, cái bàn GV thì to tổ chảng ( cỡ bằng cái giường ấy ). Nó ngồi xuống một cái bàn gần cuối, một chỗ chẳng có gì là nổi bật – phù hợp với Amy bây giờ. Chợt, nó nghe tiếng kêu meo meo nho nhỏ. Nó tò mò đến gần chỗ phát ra tiếng động ấy. Amy gần như hét toáng lên khi nhìn thấy một chú mèo con lông trắng đang chơi đùa với cuộn len. Amy bế chú mèo lên “Ui, dễ thương wá “.Nó gỡ sợi dây buộc tóc màu hồng ra, cột lên cổ của chú mèo, mặc kệ mái tóc dài đang bay nhẹ trong gió. “Chị sẽ gỏi em là Prince ha !”- Nó nói rồi hôn chú mèo, à hôn Prince chứ. Bỗng tiếng chuông điện thoại vang lên. Amy bắt máy :”Alô…”.”Thưa tiểu thư Amy, xe đã đến cổng sau của học viện Như Hoa rồi ạ!”.”Uhm, đợi một chút, tôi ra ngay”

Nó nhìn Prince đầy vẻ luyến tiếc :”Chị phải về rồi, hok ở chơi với cưng được, hix, làm sao ngày mai chị tìm được em bây giờ “. Ah, phải rồi. Nó chạy nhanh mà không thèm để ý đến việc mọi đồ hóa trang trên gương mặt nó đã rớt đâu mất tiêu ròy.Nó tìm được một chỗ tuyệt vời, nơi mà nó chọn làm “căn cứ bí mật” – một bồn nước nhỏ xinh đẹp với tượng thần Cupid, một cây hoa anh đào to lớn, những thảm cỏ xanh mượt,mà nơi đây lại có ít người qua lại, thật tuyệt vời. Nó đặt Prince vào bụi cây, xé một ít vải từ chiếc váy của mình để lót cho Prince nằm (iu mèo thấy sợ )rồi bế Prince lên và hôn tạm biệt. Chợt nó nhìn đồng hồ và chay vội ra cổng sau, không quên để lại cho Prince một cái nhìn luyến tiếc.

Amy không hề hay rằng có một người đã nhìn thấy tất cà mọi viêc, kể cả gương mặt không hóa trang của nó nữa………

Chap 3 :

~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~

– Bãi giữ xe học viện Như Hoa :Yamada chạy vào một cách vội vã, nhảy lên chiếc xe thể thao màu xanh lá của mình rồi phóng xe đi nhanh trong tiếng kêu “thảm thiết” đầy thương tâm của bọn con gái đã mai phục sẵn “Prince…”(tội nghịp )

Nới lỏng cà-vạt của bộ đồng phục, Yamdada phóng xe đuổi theo chiếc xe hơi của Amy. Vừa lái xe trong đầu hắn ta có hàng đống câu hỏi không lời giải đáp :”Tại sao cô ta lại làm như vậy ?”, “cô ta làm như vậy vì mục đích gì ?” Blahblah… Bây giờ, hắn ta đang phóng xe đuổi theo chiếc xe của một cô gái, hành động mà đối với 1 hot boy của học viện quý tộc Như Hoa – Prince Yamada thì có hơi mất phong độ thật nhưng tất cả chỉ vì hắn ta quá tò mò ( nhìu chiện đây muh’ ). Chợt nhớ đến gương mặt nhỏ, “Công nhận nhỏ cũng dễ thương, lúc nhỏ chơi với con mèo, nhìn mặt nhỏ thiệt là con nít…”(con nít quỷ đấy anh ạ )rồi tự lẩm bẩm : “Hix, mình đang khen ai dễ thương thế này, không được, không được ” kèm theo điệu bộ lắc đầu nguầy nguậy (làm mọi người nhìn anh đầy tiếc rẻ, “tội nghịp, đẹp trai mà điên ”

Chiếc xe dừng lại trước cổng ngôi biệt thự Nadeshiko.

“Đây chẳng phải là biệt thự của tập đoàn Hyuga sao ?”

Khi chiếc xe khuất bóng vào trong ngôi biệt thự, anh Yamada nhà ta mới hết sững sờ. Rồi ngay lập tức, hắn gọi điện cho 1 người nào đó, nói bằng cái giọng ra lệnh :”Điều tra cho tôi về Amy Hyuga, cho anh thời gian là 15′ ”

hix, cho ng’ ta thời gian 15′ mà chỉ 10′ sau hắn đã về đến biệt thự Royal (phóng xe kinh wa’ cảnh sát bắt hắn đi ) Cũng may là xấp tài liệu về tiểu thư Amy đang nằm chình ình trong phòng hắn, nếu hok thì…

-Amy, remember me ? (Là seo đây ??? )

Reng.. Reng…

“Cô chủ dậy đi ạ !” Blah….

Dụi mắt như một chú mèo con, Amy lồm cồm bò dậy. Lại một cái điệp khúc quen thuộc và nó lại cải trang như hôm qua nhưng hôm nay nó không đi xe hơi nữa. Dù nói là thế nhưng khoảng cách từ nhà nó đến trường chẳng gần chút nào cả, mà nó lại không biết chạy xe đạp, xe máy thì càng không. Thế nên bây giờ nó đang đi bộ tới trường mà lòng thì than thân trách phận. Amy đúng là một người thiếu c