
êu làm người ta phát điên”, chuẩn quá!
Madi dường như cũng nhìn ra cái vẻ không bình thường đó của “bạn thân” nên không muốn nhắc tới chuyện của nó nữa mà lại nổi hứng chọc tôi:
– Hôm nay không đi đánh nhau nữa hả BH? Hay lại nghĩ ra trò gì mang tính chất BH nữa rồi?
– Chẳng có trò gì hết, tớ dạo này ở nhà học bài. – Tôi cười giả nai, nói bịp bợm – Không như ĐB đâu, suốt ngày ham chơi không lo học hành!
– Học bài??? – Nó tròn mắt lên ngạc nhiên rồi lại bĩu môi chê – Không tin! BH mãi mãi là BH thôi!!! Không chơi với các cậu nữa, tớ ra thử bán cafe với Liên đây, vui phết!
Nói rồi nó đứng dậy chạy tới chỗ con Liên và tham gia bưng đồ phục vụ khách thật. Đúng là nó luôn muốn tìm cảm giác mới, không chịu ngồi yên bao giờ, đúng kiểu một chú hề vui nhộn. Nó có vẻ rất biết cách quên đi mọi chuyện không vui bằng cách tìm trò khác chơi, như vậy thật tự do. Mà tự do thì không ràng buộc, tức là nó sẽ không chịu an phận làm vật sở hữu của ai? Ack, mà mình suy nghĩ mấy cái thứ sến ơi là sến đó làm cái quái gì nhỉ? Điên!
– Hồi sáng vui không bọn mày? – Madi vừa đi khỏi thì thằng Exdi hỏi bọn tôi, về cái vụ đánh nhau siêu chán mà Badboy mới tham gia, nó ham theo gái nên không đi được.
– Vui lắm! Vui hơn đi chơi với gái nhiều! – Thằng Cường và Thuận không hẹn mà gặp cùng bêu rếu. Bọn này tức vì Exdi “trọng sắc khinh bạn” đây mà!
Thằng Exdi cười khổ, nhìn bâng quơ ra cảnh chung quanh của quán như để bình tâm lại trước khi phát ngôn gây sốc. Ầy, đừng nói là nó tuyên bố bị bệnh nan y gì đó không chữa được chứ? Mãi nó mới phun ra một câu muốn đấm:
– Tao nghĩ là dạo tới tao sẽ không đi chơi trò xử nhau với bọn mày nữa, Madi không thích tao đánh nhau!
“CẠCH!”, thằng Cường nện cái cốc cafe xuống bàn thật mạnh, hất hàm kiểu khinh bỉ:
– Mày đùa tao đấy hả?
Ô hô! Thằng Exdi được cảm hóa đi theo con đường lương thiện từ bao giờ thế? Từ khi được thoát khỏi Ladykiller và lại được tung tăng với em Madi như trước đây hả? Thằng này muốn cái khỉ gì chứ? Muốn bị bọn đàn em coi khinh hay bị một trận nhừ tử? Tôi thì không có vấn đề gì, vì thằng Exdi giống như một gã sói hoang thích tự do, thích chinh phục và cũng khoái chơi mấy trò bỉ ổi, nó sẽ không chịu nổi ở hiền lành đâu, kiểu giống như Chí Phèo lúc say thì không thể không chém giết vậy đó! Nhưng mấy thằng kia thì không ổn!
– Biến khỏi Badboy đi cho khỏe, và đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tao! – Thằng Nam, một kẻ trước giờ chưa từng ủng hộ Exdi liền cạnh khóe kèm một nụ cười mỉa mai.
– Sao cũng được! Tự lo thân mày, nhưng nói trước là có gì mày tự chịu trách nhiệm đấy! – Tôi cười trấn an bọn xung quanh rồi bảo thằng Exdi.
– Đó là chuyện của tao, tao chỉ nói vậy thôi. – Thằng Exdi phun ra một câu đầy ẩn ý.
…
Nó nói thì hay lắm, cái mặt cũng tỏ ra ta đây ngon lành lắm, vậy mà sáng hôm sau lại gọi điện cho tôi, thông báo một tin có khả năng làm tụi đàn em hoang mang:
– Tao với cả thằng đại ca bị chơi lén mày ạ, đến bệnh viện ABC đi!
Đi chết đi, ngay và luôn! Đúng là hai thằng ngu! Khoan đã, vào viện hả? Mà sao giọng nó “khỏe mạnh” thế kia?
Thực ra chuyện đánh lén không phải là “hàng hiếm” trong Badboy, có vậy mới vui. Chỉ có điều là chưa bao giờ một thằng bệnh như tôi lại bị oánh cho tới nỗi vào viện cả, vì tôi luôn tìm được cách thoát thân, sống trên “giang hồ” là phải vậy chứ không lên bàn thờ ăn gà luộc cho khỏe cho rồi! Thế mới nói là hai cái thằng gà kia ngu ơi là ngu…
Nhưng tới bệnh viện rồi tôi mới biết, nằm viện không phải hai thằng mắc dịch si tình kia mà là…Madi. Quá tuyệt! Hai thằng đi chơi với con gái kiểu gì lại để phái yếu lãnh sẹo thế kia? Con bé chưa bao giờ bị ăn đòn khi ở cùng lũ bạn nó, vậy mà giờ…
– Nó thấy có thằng đánh lén thằng Exdi nên xông vào đỡ, kết quả là trúng một đòn vào đầu, ngất luôn! – Con Liên làm màn giải thích ngắn gọn súc tích của người vừa nghe chuyện “mỹ nhân cứu thằng khùng” xong, còn diễn tả rất thực tế bằng việc huơ chân múa tay nữa chớ. Hình như nó đang cố nuốt cơn tức giận và sự lo lắng vào trong.
– Chết chưa? – Tôi nhòm cái cửa phòng bệnh u ám mà hỏi. Kể ra cũng có chút tiếc nuối, dù sao con bé cũng là một đứa hay ho. Nghĩ tào lao thế thôi chứ nó không sao đâu, một gậy thôi mà, người lạc quan như nó cùng lắm chỉ bị…mất trí nhớ.
Nhưng chung quy lại vẫn thấy lo lo, muốn đạp ỗi thằng kia một đạp quá! Mẹ kiếp, hai thằng ngu! Có một đứa con gái cũng không bảo vệ được. Mà khoan, bọn nó làm ăn kiểu gì mà bị đánh lén chứ?
– Mày đừng nói gở! – Thằng Nodi gắt lên, nó bực lắm rồi. Đã ngu mà còn tỏ ra nguy hiểm à mày?
– Nóng thế đại ca? Nó không sao đâu! – Tôi phì cười, xoa dịu bầu không khí căng thẳng mà hai thằng điên kia tạo ra nãy giờ, sau đó lại đổ thêm xăng vào lửa – Ông già nó mà biết chắc bọn mày đi tong!
– Thôi mà! – Con Liên ngăn lại khi thấy thằng Exdi sắp sửa nổ tung ra vì tức.
– Ai làm nó ra thế? – Tôi thôi không xoắn nữa mà chuyển sang chuyện khác, nhìn bọn nó vẻ thông cảm, không khéo Madi thì không sao mà hai thằng này đột tử vì huyết áp cao thì tốn nhang!
– Bọn trường…
Thằng Nodi chưa nói xong thì một chị y tá t