
tin tưởng được nữa.
“Đúng đúng, tuyệt đối cho ngươi sẽ vừa lòng!”
Nhìn thấy vẻ mặt chắc như đinh đóng cột của mỹ nhân, Tiêu Tiêu cũng yên lòng: “Được rồi, thân thể đó ta có thể trụ lại trong bao lâu?”
“Hai năm.”
Dài như vậy? Tiêu Tiêu lo lắng hỏi lại: “Ngươi thật không có gạt ta? Tuyệt đối là cái thân thể bình thường?”
“Dạ dạ, không có lừa ngươi, tuyệt đối không có.” Nữ nhân này làm sao còn chưa gật đầu chứ.
“Quên đi.” Tiêu Tiêu thở dài: “Hi vọng đúng như ngươi nói, hết thảy đều bình thường. Đi thôi, đi thôi, mau sống lại đi.”
Sau khi Tiêu Tiêu cất bước, mỹ nhân nhanh chóng biến trở lại là một mỹ nam tử trưởng thành. Aizz… vẫn còn năm mươi bảy năm sáu tháng trên dương thế, bao giờ mới tu luyện hết con đường này đây.
Chương 09 -10
Chương 9
Một tiếng thét chói tai vang lên…
Tiêu Tiêu kinh hoàng, ” Ngươi gọi ta là gì?”
“Phu nhân.” Tiểu tỳ cúi đầu đáp.
Phu nhân, phu nhân! Không ngờ lần này nàng đã trở thành phụ nữ có chồng! Tiêu Tiêu cuối cùng cũng hiểu được: “Người bình thường” mà cái tên gạt người kia nói nghĩa là gì, một cô nương có chồng đương nhiên là một nữ nhân bình thường!!!
Chậm đã! Tiêu Tiêu trong lòng tràn đầy căng thẳng: “Ngươi lấy cái gương lại đây.”
Nhắm mắt lại, thở thật sâu, Tiêu Tiêu lúc này mới chậm rãi nhìn vào gương mặt trong tấm gương soi kia. Ồ? Trẻ quá, hẳn là chưa đến mười tám tuổi, nhỏ như vậy đã bị gọi là phu nhân.
Tiêu Tiêu kì quái hỏi: “Ta năm nay bao nhiêu tuổi?”
Tiểu tỳ ngẩng đầu ngắm ngắm nàng rồi đáp: “Mười sáu ạ.”
Ngất… Cái thân xác này vẫn còn là trẻ vị thành niên a. Thực tàn nhẫn, đây quả thực chính là giết hại mầm non của quốc gia mà.
“Này… chồng ta, không phải, phu quân của ta có thường xuyên tới đây không?” Tốt nhất đừng đến, bằng không nàng thật không biết đối mặt với hắn như thế nào đây.
“…Phu nhân hai ngày trước vừa mới thành thân.”
Tiểu tỳ lại ngắm nhìn Tiêu Tiêu một hồi, trong lòng bắt đầu lo lắng không thôi cho tiền đồ của mình, nàng làm sao mà lại xui xẻo như vậy, tự nhiên bị phái tới chăm sóc vị tân phu nhân này.
Mà phu nhân vốn đang là một cô nương vô cùng yếu ớt, yểu điệu, sau khi rớt xuống hồ làm sao thần trí lại trở thành không bình thường thế này chứ.
Aizz… Tiêu Tiêu cảm thấy đau đầu không thôi, mới vừa thành thân sao, xong rồi, chồng nàng nhất định có thể sẽ thường xuyên đến thăm, nàng phải làm thế nào mới được đây.
Chủ tớ hai người đều thở dài thảm thiết trong bụng, đều âm thầm lo lắng cho tương lai của mình.
“Muội muội, muội có thể tỉnh lại, tỷ tỷ ta đây cũng bớt áy náy nha.” Bỗng nhiên có một mùi hương bay tới, Tiêu Tiêu thình lình hắt hơi một cái. Khốn kiếp thật, còn muốn làm ô nhiễm cả gian phòng của nàng nữa.
“Ngươi là…”
Nữ nhân nọ khanh khách cười khẽ: “Muội muội yêu quý của ta thật là hay nói giỡn nha, chẳng lẽ là còn giận việc hôm qua sao? Tỷ tỷ không phải cố ý đẩy muội xuống nước, chỉ là là không cẩn thận mà thôi, hi vọng muội muội có thể hiểu cho tỷ tỷ.”
Tốt, thì ra là đến sủa bậy! Hôm qua đẩy chủ nhân của thân thể này rớt xuống nước, xem ra là muốn ra oai phủ đầu đây: “Muội đương nhiên hiểu, là tỷ tỷ nghĩ nhiều thôi, muội làm sao có thể tức giận được chứ, dù sao thì tỷ cũng là tỷ tỷ của muội mà.”
Nữ nhân nọ bật cười, cười đến mức run rẩy hết cả người, khiến cho trời long đất lở, thật đáng sợ: “Vậy là tốt rồi, tỷ tỷ không quấy rầy muội nghỉ ngơi nữa, tỷ tỷ đi đây.”
Tiêu Tiêu nhìn nàng ta xoay mông đi, vừa đong vừa đưa ra cửa, nhịn không được thấp giọng giễu cợt: “Thật giống như một con gà mẹ.”
Tiểu tỳ nghe vậy, buột miệng phì cười, trí tưởng tượng của phu nhân cũng thật phong phú nha. Chủ tớ hai người rốt cục đã lộ ra được nụ cười đầu tiên.
Chờ đến tối, Tiêu Tiêu lại bắt đầu hồi hộp căng thẳng, không biết liệu tên nam nhân kia có tới hay không, nàng nên dùng thái độ gì đối đáp với hắn mới đúng đây. Không biết có nên giả bộ si ngốc để hắn phất tay áo rời đi hay không nữa. Sau đó từ nay về sau, hắn sẽ không bao giờ… tiến đến phòng này nữa. Aizz… nghĩ đến thật phiền phức a.
Đang lúc Tiêu Tiêu đầu óc điên đảo nghĩ đông nghĩ tây, cửa phòng cuối cùng cũng vang lên một tiếng động, kẻ đang tiến vào khiến nàng kinh hãi không thôi…
Hình Thất!
Không thể nào, chẳng lẽ chồng nàng là Hình Thất?! Tên này so với nữ nhân ban sáng còn đáng sợ hơn, nàng làm sao mà đi tới đâu cũng đụng phải tên gian nhân này vậy, vận khí quả thực là quá không tốt đi!!!
Hình Thất vừa vào cửa, còn chưa ngẩng đầu nhìn qua Tiêu Tiêu đã mở miệng: “Thoát y.”.
Cái gì, thoát y? Tiêu Tiêu vội vàng che ngực, ra sức nắm chắc áo, nàng không cởi, chết cũng không cởi!
Hình Thất sau một lúc lâu không thấy có động tĩnh gì mới ngẩng đầu lên nhìn nàng, thấy bộ dạng như phòng trộm kia của Tiêu Tiêu thì không khỏi nhíu mày: “Còn không qua đây.”
Không qua, chính xác là không qua!
Hình Thất không kiên nhẫn được nữa, tự cởi áo khoác của mình rồi vắt lên trên kệ.
Tiêu Tiêu thở phào, thì ra là hiểu nhầm, nguyên lai là phải giúp hắn cởi áo a. Nhưng chưa đợi hơi thở của nàng ổn định trở lại, Hình Thấ