Tàn bạo khốc nương tử

Tàn bạo khốc nương tử

Tác giả: Thượng quan sở sở

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322205

Bình chọn: 9.5.00/10/220 lượt.

g, lãnh tĩnh nói, “Đỗ Thanh Sương, ta muốn mạng cả nhà ngươi.”

Đỗ Thanh Sương cười nhạt, “Nết ta giết các ngươi thì ai biết ta làm?”

Bạch Mạn Điệp không khóc, chỉ lãnh tĩnh đáp, “Ngươi đúng là đồ điên.”

Phương Chấn Hiên đỡ lấy cây cột, khó khăn lắm mới đứng dậy được, “Đỗ Thanh Sương, không được làm hại nàng, ngươi muốn đối với ta thế nào cũng được.”

Đỗ Thanh Sương nhìn hắn, đột nhiên cười rộ lên, cười càng lúc càng lớn, càng thêm điên dại, giống như dạ quỷ trong đêm đen.

Đỗ Thanh Sương túm lấy tóc Bạch Mạn Điệp, cười tàn nhẫn, “Ngươi không muốn ta làm hại ả, ta càng muốn làm.”

Bạch Mạn Điệp thản nhiên nhìn Đỗ Thanh Sương, trên mặt không có một chút biểu tình. “Giết đi, ngươi cứ giết ta, không được tổn thương Phương đại ca, ngươi yêu hắn, không nên làm hại hắn.”

“Không được, người ngươi hận chính là ta, không phải nàng.”

Ngay trong tình thế nguy cấp, hai người bọn họ vẫn che chở cho nhau, khiến Đỗ Thanh Sương càng thêm phẫn nộ, trong đôi mắt hiện lên một mạt hàn quang, chậm rãi đưa tay lên cổ Bạch Mạn Điệp, nheo mắt lại, từ từ gia tăng lực đạo.

Phương Chấn Hiên rất muốn xông tới, nhưng lại sợ kinh động đến Đỗ Thanh Sương, “Đỗ Thanh Sương, thả nàng ra.”

Đỗ Thanh Sương cười lạnh, “Đừng gấp, ngươi sẽ nhanh chóng gặp lại ả thôi.”

Bạch Mạn Điệp hung hăng trừng mắt nhìn Đỗ Thanh Sương, “Đỗ Thanh Sương, sẽ có ngày ngươi gặp báo ứng.”

Đỗ Thanh Sương phóng ra một âm thanh ôn nhu, trào phúng nói, “Ta biết, ngươi giết nhiều người như vậy, hôm nay rốt cuộc cũng gặp báo ứng.”

Bạch Mạn Điệp nhất thời nghẹn lời.

Đỗ Thanh Sương cười càng thêm hung ác, Bạch Mạn Điệp nhịn không được, dùng sức đá một cước, Đỗ Thanh Sương căn bản không ngờ Bạch Mạn Điệp lại sử dụng phương pháp vô lại như vậy, chân rất đau, nhịn không được phải buông bàn tay đang ở trên cổ Bạch Mạn Điệp. Vừa buông tay ra, một mảnh lá cây đã bay tới, ở trên mặt Đỗ Thanh Sương sượt qua một cái. Trên khuôn mặt hoàn mỹ không tỳ vết bây giờ lại xuất hiện một đường rất sâu.

Ai nấy còn chưa kịp phản ứng, đã thấy một cái bóng đen lóe lên, nhanh chóng điểm lục đạo của Đỗ Thanh Sương.

Hách y kia không để ý gì đến Đỗ Thanh Sương, thân ảnh quỳ xuống trước mặt Bạch Mạn Điệp, “Ám Dạ cứu giá chậm trễ, công chúa thứ tội.” Ám Dạ? Là tả hộ pháp của Đoạn đại ca?

“Đứng lên.” Bạch Mạn Điệp trong thanh âm không giấu được vui mừng, “Đại ca đâu?”

“Hồi công chúa, vương đã quay về Minh cung rồi.”

“Ám Dạ đại ca, đến xem thương thế của Phương đại ca thế nào.” Đã đến nước này, đừng nhiều lời vô ích.

Phương Chấn Hiên mắt thấy có người đến cứu Bạch Mạn Điệp, thở dài một hơi, nhìn Ám Dạ nói, “Bảo vệ tốt cho nàng.” Vừa nói xong, lập tức ngã trên mặt đất bất tỉnh.

Ám Dạ lập tức lấy ra một viên thuốc nhét vào miệng Phương Chấn Hiên, đồng thời phong tỏa lục đạo.

Đỗ Thanh Sương híp mắt, không biết chết sống hỏi, “Ngươi là người của Minh cung?”

Bạch Mạn Điệp ưỡn ngực, “Bản công chúa là muội muội của Minh Vương, Minh cung tiểu công chúa, thế nào?”

“Chẳng sao cả.” Đỗ Thanh Sương ngoài miệng làm ra ương ngạnh, nhưng trong lòng lại sợ hãi vô cùng, nàng không chỉ chọc tới Vô Ảnh La Sát, còn chọc tới toàn bộ Minh cung, lấy sự tàn nhẫn của Minh cung…

Ám Dạ cởi dây trói trên người Bạch Mạn Điệp, đồng thời giải huyệt đạo, “Công chúa, tính sao với ả?”

Bạch Mạn Điệp cười nhạt, “Trên mặt ả vạch hai mươi vết đao, phế toàn bộ võ công. Được rồi, chặt đứt tay chân, cho ả ở đây chờ chết.” Bạch Mạn Điệp luôn không phải người tàn nhẫn, có điều cũng không dễ bị người ta ăn hiếp. Nếu như có người tàn nhẫn với nàng, nàng sẽ trả lại gấp bội.

Bạch Mạn Điệp lợi bổ thêm một câu, “Cởi sạch y phục ra.” Muốn cùng Bạch Mạn Điệp so xem ai tàn nhẫn hơn? Đỗ Thanh Sương còn kém xa lắm.

Ám Dạ đầu đổ mồ hôi lạnh, vị tiểu công chúa này quả nhiên tàn nhẫn, thảo nào có thể giao hảo được với vương, căn bản là cùng một hạng người.

Đến mức kẻ luôn cố gắng trấn tĩnh như Đỗ Thanh Sương cũng bị phương thức trả thù của nàng hù sợ, mặt xám như tro, “Ngươi không có nhân tính.”

“Đúng, ta không có nhân tính. Ngươi không phải sớm biết rồi sao? Lần trước ngươi câu dẫn lão công ta, muốn chen vào ly gián quan hệ giữa chúng ta, ta đã tha cho ngươi một lần rồi. Thế nhưng như vậy, ngươi lại được nước làm tới, chúng ta đem thù cũ nợ mới ra tính hết một lượt. Ngươi là võ lâm đệ nhất mỹ nhân thì sao? Ta muốn phá hủy ngươi.” Bạch Mạn Điệp khinh rẻ nhìn Đỗ Thanh Sương, “Ngươi đừng quên, Phương đại ca cũng là võ lâm đệ nhị mỹ nam, ngươi lại đi hủy dung mạo hắn. hắn là một trong thập đại cao thủ, ngươi lại muốn hắn phế bỏ võ công, Bất luận tính toán thế nào, đều là ngươi có lợi. Ngươi có tin là ta hủy dung mạo ngươi, cởi sạch y phục của ngươi đem ngươi bỏ trên đường lớn. Có lẽ còn tìm một trăm tên khất cái tới cưỡng bức ngươi. Ngươi có tin ta tìm hai vị muội muội tới đối phó ngươi? Hai muội muội ta chiêu người khác còn hơn cả ta.”

Đỗ Thanh Sương bị lời nàng nói sợ đến ngẩn người.

Ban đầu vốn định hành hạ Bạch Mạn Điệp cùng Phương Chấn Hiên, sau đó giết chết rồi tự sát, ai ngờ là giữa đường lại nhảy ra một hộ vệ. Nàng không những k


Lamborghini Huracán LP 610-4 t