XtGem Forum catalog
Tao ghét mày

Tao ghét mày

Tác giả: KuroTuski

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322553

Bình chọn: 8.00/10/255 lượt.

ó cậu bạn kia đi cùng. Còn Hoàng thì đã lên ôtô về nhà. Nó sánh bước cùng Dương, chậm rãi về nhà trọ.

_ Mai nè!_ Dương ngập ngừng lên tiếng

_Huh?_Giọng nó vẫn còn hào hứng dư âm của ngày hội. Và cũng là chuyện tình cảm của Huy và nhỏ Vy. Thế là ngày mai có chuyện để tám rồi.

_ Bữa nay mày rất xinh._ Nó ngớ mặt ra nhìn cậu bạn_ Tao nói thật đấy, không khen đểu đâu._Dương nhìn cái bộ dạng nó mà bất giác phì cười. Mái tóc buộc lệch của nó đã bị xổ ra. Dương vuốt tóc lại cho nó khiến nó ngượng ngùng rụt cổ lại

_ Cảm ơn mày. Thật sự thì mày không lạnh lùng đâu._ Nó cười thật tươi đáp trả lại. Nó và Dương đã về đến nhà. Trước khi bước vào phòng, Dương còn nói nhỏ với nó

_ Mày rất đặc biệt, Lệ Mai à.

Nó ngớ người ra, chưa kịp phản ứng thì Dương đã bước vô phòng, đóng của lại. Nó gãi đầu, sau đó thì cười, và lại gãi đầu. Thật tình nó chả hiểu đặc biệt là sao. Và thật sự thì nó cũng chưa hề thích một cậu bạn khác bao giờ. Bên phòng B5, một chàng trai đang nằm trên giường, mỉm cười rồi ngủ thiếp đi. Chàng trai mơ thấy cô gái cũng nghĩ về mình như mình nghĩ tới cô ấy. Nhưng sự thật thì bên B6, cô gái ấy đã quấn chăn ngáy khò khò từ lâu, và oái oăm nhất là cô ấy đang mơ về món bánh kem ở ngày hội.

Chương 7: Cảm Xúc Kỳ Lạ

Ngày hôm sau đi học thật là vui. Bạn bè vẫn không ngớt lời khen nhau về tối hôm qua. Nó vui lắm, nhưng sáng nay nó hơi mệt. Chắc tại tối quá thức khuya quá. Mà sáng nay nó cũng đã ăn uống gì đâu. Nó nhức đầu nhưng vẫn cố chịu đựng. Nó ghét phải nhìn thấy cái bản mặt người khác lo lắng cho nó. Dù không bik có ai lo cho nó không nữa. Tiểt đầu tiên, tiết Toán. Thầy giáo bước vào lớp. Vẫn cái dáng mập mập quen thuộc

_ Các em lấy giấy ra làm bài 15’

_ Thôi thầy ơi_ Lớp nó bắt đầu mè nheo, lần nào cũng thế

_ Câu đầu tiên_ Thầy bắt đầu đọc, giả vờ không nghe thấy. Lớp nó cuống cuồng xé giấy. Tiếng rẹt rẹt làm nó thấy khó chịu. Đề bài có 3 câu. Hai câu đầu khá dễ đối với nó. Câu 3 dành cho học sinh giỏi nên hơi khó, nhưng câu này chỉ có 1 điểm nên nhiều đứa làm xong hai câu đầu đã bỏ bút nộp bài luôn. Nó nhăn nhó, nhìn khuôn mặt thấy tội. Nó không có vấn đề gì với bài số 3 này. Sở dĩ nó khổ sở vậy là vì nó nhức đầu quá. Khó mà tập trung suy nghĩ được. Hoàng ngồi bên cạnh cũng đã làm xong từ lâu. Nhìn thấy nó khổ sở vậy, Hoàng thấy hơi nhoi nhói.

_Hết giờ, các em bỏ bút xuống. Lệ Mai và Dương đi thu bài cho thầy.

Nó đứng dậy đi thu bài, thu đến bàn thứ tư bất chợt nó thấy trời đất như tối sầm lại. Nó ngã khuỵu, ngất xỉu trước bao nhiêu con mắt lo lắng của tụi bạn

_ Lệ Mai, mày sao vậy?_ Tiếng Hoàng hét lên.

_ Một bạn đưa Mai xuống phòng y tế đi._ Thầy giáo chỉ đạo rất nhanh, không một chút suy nghĩ. Có lẽ trường hợp học sinh không làm được bài rồi ngất xỉu với thầy là quá đỗi bình thường.

_ Để em. _Không cần để ai phân công, Hoàng nhanh chóng bế nó rồi chạy vù ra khỏi lớp. Thân hình nhỏ bé của nó thì chả thành vấn đề so với chiều cao 1m 67 của Hoàng.

_ Một bạn nữa đi kèm với bạn đi

_ Em đi cho_ Huyền cất tiếng rồi chạy theo hai đứa nó.

_ Chà, hầu như năm nào cũng có trường hợp học sinh ngất xỉu thế này. Chắc tại do áp lực bài khó đây mà._ Thầy chép miệng

_Thưa thầy, Lệ Mai không thế đâu ạ. Bạn ấy ngất xỉu vì chưa ăn sáng chứ không phải áp lực đâu._ Dương đột nhiên lên tiếng bênh vực

_ Đúng đó thầy. Lệ Mai tuyệt đối không như vậy đâu._ Huy cũng hùa theo. Rồi sau đó là cả lớp.

_Để thầy xem bài của Lệ Mai xem sao. Mà nè, lớp mình những ai làm được câu 3?_ Thầy chợt hỏi. Sau đó thì có đúng một người giơ tay. Tất nhiên đó là Dương rồi. Lớp phó học tập mà. Thầy bước về chỗ bàn giáo viên, mở xấp bài ra tìm bài của nó. Thầy nhìn lướt qua hai câu đầu. Đáp số đúng. Câu thứ ba, thầy nhìn khá kĩ và lâu. Thầy không tin vào mắt mình. Đáp số vẫn đúng. Nhưng bài toán được giải bằng cách mà chính thầy cũng không nghĩ ra.

_ Dương, em giải bài 3 như thế nào?_ Thầy nghiêm mặt, trên trán thầy xuất hiện những nếp nhăn

_ Dạ em làm theo cách thông thường là………

_ À, cái đó thì không sao. Lớp này, bạn Lệ Mai có một cách giải rất ngắn, rất hay và độc đáo. Vận dụng những kiến thức đã học rất tốt._ Sau đó thầy viết lại bài đó cho cả lớp xem và ai cũng trầm trồ khen Lệ Mai. Thầy mỉm cười hiền từ, lấy bút đỏ viết con 10 vào bài của nó rồi thêm lời phê” Thầy thật sự ngạc nhiên về bài 3 đấy Lệ Mai”. Và tất nhiên là chưa ai biết thầy phê cái gì.

Ở phòng y tế, bác sĩ ở đó đang đỡ nó lên giường bệnh. Cô vội vàng làm những động tác sơ cứu đơn giản. Sau đó, nó từ từ tỉnh lại. Huyền đang đỡ nó, nhìn sang phía Hoàng. Cô bé khẽ mỉm cười khi thấy khuôn mặt lo lắng của Hoàng và đôi tay vẫn nắm chặt tay nó.

“ Tỉnh lại đi mà Mai. Mày đừng làm tao lo lắng thế chứ!” Những suy nghĩ chợt thoáng qua trong đầu Hoàng. Lúc đó, Hoàng mới nhận ra tay mình nắm chặt tay nó. Tim Hoàng đập nhanh, một cảm giác như có luồng điện chạy qua người. Hoàng thật sự lo lắng cho nó. Một cảm giác thật kì lạ mà Hoàng chưa hề có trước đó. Đây là cái gì đây?

_ Cô bé tỉnh rồi hả?_ Tiếng của bác sĩ vang lên

_ ……… Đây là đâu?_ Nó ngơ ngác hỏi, Hoàng và H