Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Tây Du Ký – Ngô Thừa Ân

Tây Du Ký – Ngô Thừa Ân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3210291

Bình chọn: 8.00/10/1029 lượt.

ôi bốc mà hưởi thử .

Bát Giới cười rằng:

– Anh bốc gió đặng mà hưởi, tôi nghĩ cũng lạ lùng!

Hành Giả nói:

– Ta có phép bốc gió, tại em không biết nên cười .

Nói rồi liền bốc thinh không mà hưởi, rồi nói rằng:

– Gió này tanh lắm không phải gió thường, một là cọp hùm, hai là yêu quỷ .

Nói vừa dứt tiếng, xảy thấy cọp trên chót núi nhảy xuống đón đường.

Tam Tạng thất kinh nhào xuống ngựa.

Bát Giới để gói xuống, xách đinh ba xốc tới hét rằng:

– Ðố mi chạy đi đâu cho khỏi?

Nói rồi vác cào cỏ đập đùa, cọp tràng khỏi rồi đứng dậy, hai tay cào ngực cổi lốp mà nói rằng:

– Ta là tướng tiên phuông của Huỳnh Phong đại vương, gọi là Tiền Lộ Hổ, nay vâng lệnh Ðại vương đi bắt ít đứa phàm phu về uống rượu. Ngươi là Hòa Thượng xứ nào đi tới, mà dám đánh với ta?

Bát Giới nói:

– Chúng ta là sãi thánh, ở nước Ðại Ðường, qua thỉnh kinh bên Tây độ. Không phải là kẻ tục người phàm, ngươi tránh đường kẻo thầy ta giựt mình, thì ta dung tính mạng .

Tiền Lộ Hổ nhảy quào mặt Bát Giới, rồi chạy riết một hơi.

Bát Giới rượt theo bén gót.

Tiền Lộ Hổ nhảy lên chót núi, lấy cặp đồng đao ra cự với Bát Giới, hai đàng đánh với nhau tại mé núi, sức cũng cầm đồng.

Tôn Hành Giả đỡ Tam Tạng dậy mà nói rằng:

– Xin thầy đừng sợ, coi Bát Giới đánh với yêu tinh .

Giây lâu lại nói:

– Xin thầy ngồi đây không hề chi, để tôi tiếp với Bát Giới mà giết con yêu này thì đi mới đặng .

Tam Tạng ngồi run en phát rét, lầm thầm niệm tâm kinh mà chịu.

Khi ấy Bát Giới thấy Hành Giả tiếp mình, thì càng mạnh hơn nữa.

Tiền Lộ Hổ cự không lại, chạy xuống chân non thấy Bát Giới và Hành Giả đuổi một. Tiền Lộ Hổ hãi kinh, túng dụng kế Kim thiền thoát xác.

Nhào một cái hiện ra hình cọp, cổi lốt cọp để trên thạch bàn.

Còn hình thiệt hóa gió yêu bay về động cũ, ngó thấy Tam Tạng ngồi bên đường cái mà niệm tâm kinh, nhân tiện nổi giông, bắt thầy về động.

Nói về Huỳnh Phong đại vương thấy Tiên phuông về động, dâng ông sãi mà thưa rằng:

– Tiểu tướng đi tuần khắp núi gặp Ðường Tăng đi thỉnh kinh, nên bắt đem nạp cho Ðại vương uống rượu .

Huỳnh Phong nghe nói kinh hãi hỏi rằng:

– Ta khi trước có nghe người ta thuật chuyện Ðường Tăng là Tam Tạng pháp sư, có người học trò là Tôn Hành Giả, thần thông quảng đại. Ngươi làm sao mà bắt đặng người?

Tiền Lộ Hổ thưa rằng:

– Ðường Tăng có hai người học trò, người đánh trước cầm đinh ba, người tiếp sau cầm thiết bảng, tôi bại tẩu hai người ấy đuổi nà, tôi dụng kế Kim thiền thoát xác, đi quanh bắt Hòa Thượng về đây .

Huỳnh Phong nói:

– Khoan ăn thịt Ðường Tăng, e hai người học trò đòi thầy làm dữ. Hãy buộc tại cây trụ Ðịnh phong sau vườn kiểng, chừng nào không ai đòi hỏi sẽ ăn thịt chẳng chầy . Tiểu yêu vâng lời đem Tam Tạng buộc sau vườn.

Nói về Hành Giả và Bát Giới rượt theo tới chân non, thấy hùm gấm nằm trên bàn thạch.

Hành Giả đập một bảng đã tức dội bàn tay.

Bát Giới đập một đinh ba, lúc chín răng vào da cọp dở lên nhẹ hỏng, coi ra là lốt cọp thì Hành Giả la:

– Không xong, mắc kế, mắc kế!

Bát Giới hỏi:

– Kế gì?

Hành Giả nói:

– Ấy là kế Kim thiền thoát xác, chúng ta trở về mà giữ gìn sư phụ, kẻo để nó bắt đi . Nói rồi về kiếm không thấy Tam Tạng, Hành Giả hét lớn rằng:

– Nó đã bắt thầy rồi biết tính làm sao cho đặng? Suy đi xét lại, cũng ở tại núi này, anh em mình đi kiếm thử .

Khi ấy Hành Giả trèo non lặn suối, đạp sỏi tuôn rừng, kiếm một hồi lâu, thấy động ở kề chân núi, trước cửa động đề sáu chữ lớn: Huỳnh Phong lãnh, Huỳnh Phong động. Hành Giả cầm thiết bảng cả kêu rằng:

– Yêu quái, trả thầy ta cho mau mau, kẻo ta phá ổ .

Tiểu yêu vào báo rằng:

– Thưa đại vương, ngoài cửa động có ông hòa thượng, mặt tợ Thiên Lôi, cầm cây thiết bảng quá to, biểu trả thầy cho mau; bằng lâu thì phá động .

Huỳnh Phong kinh hãi, đòi tiên phuông đến mà quở rằng:

– Ta biểu ngươi đi kiếm heo rừng, trâu núi, chó sói, nai chà, sao ngươi đi bắt thầy chùa, cho chúng nó đòi phá động, bây giờ mới tính làm sao?

Tiền Lộ Hổ thưa rằng:

– Xin đại vương đừng lo. Ðể tôi bắt sống họ Tôn, đặng ăn thịt luôn thể .

Nói rồi dẫn tiểu yêu ra động, gióng trống phất cờ.

Tiền Lộ Hổ xách cặp đồng dao, hét lớn ràng:

– Mi là hòa thượng giộc ở đâu, dám đến đây mà làm dữ?

Hành Giả nổi giận mà mắng rằng:

– Mi là loài thú bị lột da, dám bắt thầy ta về động! Ðã không chịu trả, còn muốn hành hung. Ðố mi chạy đi đâu cho khỏi .

Nói rồi đập một bảng.

Tiền Lộ Hổ đở liền, hai người đánh một hồi, tiên phuông sút miếng, song đã khoe tài với chủ động, nên chẳng dám trở vào, liền chạy lên trên núi.

Hành Giả rượt theo.

Còn Bát Giới đi kiếm không đặng động nào, liền trở về giữ ngựa.

Xảy nghe gió ùn ùn thổi tới, ngó lại thấy Hành Giả đương rượt yêu.

Bát Giới bỏ ngựa, vác đinh ba chận đầu, đập Tiền lLộ Hổ một đinh ba, chín răng lút vào mình mà chết.

Có bài thơ khen Bát Giới như vầy:

Ðã mấy năm rồi chịu phép công,

Ăn chay niệm Phật hết làm hung

Lòng thành từ lúc theo Tam Tạng,

Mới có phen này lập chút công.

Hành Giả xem thấy, mừng rỡ ngợi khen .

Bát Giới hỏi:

– Sư huynh kiếm ra mối hay không?

Hành Giả nói:

– Nó đã bắt thầy nạp cho chủ