Tây Du Ký – Ngô Thừa Ân

Tây Du Ký – Ngô Thừa Ân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3210451

Bình chọn: 9.5.00/10/1045 lượt.

vân hay lắm. Nhảy một cái tới 10 muôm 8 ngàn dặm đường. Giá bảy ngàn dặm mà bao xa, nhảy vừa vừa cũng tới .

Bát Giới nói:

– Anh nhảy xa như vậy, thì cỏng thầy nhảy đại qua sông. Công hơi đâu đánh với con yêu cho mệt?

Hành Giả nói:

– Ngươi cũng biết đằng vân, sao chẳng cỏng thầy mà bay thử? Thầy là thai phàm xác thịt. Nặng hơn hòn núi Thái sơn. Chúng ta cỏng rồi đằng vân sao nổi? Lời xưa nói: Dầu đở Thái sơn như hột cải, khó đem phàm tục khỏi vòng trần. Những phép thâu đường, phép dời núi, ta đều biết hết. Bởi vì phần thầy phải chịu hoạn nạn, đi xứ này cho đến xứ kia. Anh em mình tuy bảo hộ thầy, chớ thế khổ não cho thầy cũng không đặng. Dầu cho anh em mình đến Tây Phương cầu khẩn. Phật cũng không phát kinh. Vì cớ này:

Bằng thỉnh đặng như chơi, thì coi ra không quý.

Phải để cho thầy dày công cực khổ, mới thỉnh đặng kinh .

Bát Giới nghe nói liền dạ.

Thầy trò ăn cơm đở đói rồi ngủ tại mé sông phía Ðông.

Rạng ngày Tam Tạng hỏi rằng:

– Ngộ Không, bửa nay ngươi tính làm sao đó?

Hành Giả thưa rằng:

– Tôi không biết tính làm sao, phải sai Bát Giới ra đánh nửa .

Nói rồi biểu Bát Giới rằng:

– Sư đệ phải đi một chuyến nữa. Ta không nóng nảy đâu. Ðợi dẫn nó lên bờ cho xa, ta chận phía mé sông thì bắt đặng .

Bát Giới vâng lời, vác đinh ba nhảy xuống.

Con quái ấy giá gậy mà nói rằng:

– Ngươi đừng xông tới, coi gậy ta đây nè?

Bát Giới đưa đinh ba ra đở, rồi nói rằng:

– Cây gậy tang của mi đó, hay chi lắm mà khoe?

Con quái ấy nói:

– Mi không biết gốc tích cây bửu trượng của ta, hãy nghe cho rõ .

Nói rồi ca rằng:

Nhành quế cung trăng thành khí giới,

Ðặt tên bửu trượng trừ yêu quái,

Ngươi Ngô Cang đốn rất cân phân,

Thợ Lỗ Ban làm không trễ nải

Muốn nhỏ muốn to ý nhiệm mầu,

Biến dài biến vắn người kinh hãi

Có đâu vô dụng thể Ðinh ba,

Cào cỏ xong rồi vung liếp cải.

Bát Giới nghe ca mắc cở, cười và nói rằng:

– Ðồ chết bụi, khéo nói lẻ. Thứ cào cỏ vung liếp cải thây nó, e đập nhằm một cái, chảy máu theo chín lỗ chân răng .

Con quái ấy nổi xung, giơ gậy liền đập.

Ấy là:

Bát Giới Sa Tăng chưa kết nghĩa,

Ðinh ba bảo trượng lại làm quen.

Hai người đánh đặng ba mươi hiệp, sức cũng cầm đồng, Bát Giới trá bại chạy lên bờ, con quái ấy đuổi theo gần tới mé.

Bát Giới nói:

– Mi giỏi lên đất liền đánh thử sức mới biết thấp cao?

Con quái ấy nói:

– Mi gạt ta lên bờ, cho có người trợ lực. Mi giỏi thì xuống mặt nước mà đánh với ta! Thiệt con quái ấy khôn lắm, không chịu lên bờ, cứ đứng dưới sông nói dằn quay với Bát Giới.

Khi ấy Hành Giả thấy con quái ấy khôn quá, không chịu lên bờ.

Liền tính kế rằng:

– Ðể mình làm như diều xớt gà, ắt là bắt nó đặng .

Tính rồi nhảy lên không trung, bay xuống mà nắm đầu tóc.

Con quái đang cải lẩy với Bát Giới nghe tiếng gió gần mình, ngước mặt ngó lên thấy Hành Giả trên mây bay xuống.

Con quái thất kinh hồn vía lặn tuốt xuống sông.

Hành Giả nhảy xuống đất, đứng lơ láo rồi nói rằng:

– Em ôi, con quái ấy khôn quá, không chịu khỏi nước, anh em ta biết tính làm sao? Bát Giới nói:

– Khó chịu lắm! Khó chịu lắm! Tôi rán đã hết hơi mẹ đẻ, mà đánh cũng cầm đồng. Có xuống nữa cũng vô ích .

Nói rồi hai người về bạch tự sự với thầy.

Tam Tạng nghe nói châu mày mà than rằng:

– Gay trở như vầy, biết làm sao mà qua sông này cho đặng?

Hành Giả thưa rằng:

– Xin thầy đừng phiền não. Bát Giới bảo hộ thầy, đừng tranh đua với nó. Ðể ta qua Nam Hải đi thỉnh Quan Âm .

Bát Giới nói:

– Phải, phải. Anh gặp Bồ Tát bạch giùm cho tôi rằng: Ngộ Năng cám ơn thầy điều độ, nay đà theo sư phụ đi thỉnh kinh .

Tam Tạng dặn rằng:

– Ngươi đi thỉnh Bồ tát, rồi trở lại cho mau, kẻo nhọc lòng ta trông đợi .

Khi ấy Hành Giả dùng phép Cân đẩu vân, bay qua Nam Hải. Nửa giờ đến núi Phổ đà, vào rừng Tử trước, cậy Du thần vào bạch với Quan Âm.

Nhằm lúc Phật Bà đương xem sen dựa mé ao với Bỗng Châu long nữ, nghe báo, liền về ngự tòa sen.

Ðòi Hành Giả vào hỏi rằng:

– Ngươi đến có chuyện chi?

Hành Giả bạch rằng:

– Thầy tôi đến xóm Cao lão, thâu đặng một người đệ tử gọi là Trư Ngộ Năng. Lại đặt hiệu là Bát Giới. Nay đi khỏi Huỳnh Phong lãnh, lại tới Lưu Sa hà. Sông ấy nước yêu sâu 3.000 dặm đàng. Bề ngang tới 800 dặm, không thuyền đò chi hết, thầy tôi khó nổi qua sông. Vả lại có thủy quái làm hung. Ngộ Năng đánh ba lần cầm cự. Nên đến cầu Bồ Tát, đưa thầy tôi qua khỏi sông Lưu Sa .

Quan Âm nói:

– Cũng tại con khỉ này hay làm phách, không nói chuyện thỉnh kinh đó chăng?

Hành Giả bạch rằng:

– Ngộ Năng đánh với nó dưới sông, chuyện ấy chắc không nói tới. Tôi dốc bắt cho đặng nó, mà biểu đưa thầy tôi qua sông .

Quan Âm nói:

-Con quái ấy là Quyện Liêm tướng quân phải đọa, đà thọ phép với ta. Biểu ở đó mà chờ Ðường Tăng tới nơi, sẽ theo làm đệ tử. Phải ngươi nói việc thỉnh kinh cho rõ, thì nó sẽ quy y .

Nói rồi kêu Huệ Ngạn đến.

Quan Âm lấy cái bầu đở trong tay áo, đưa cho Huệ Ngạn mà dặn rằng:

– Ngươi đi với Ngộ Không đến mé sông Lưu Sa, kêu bớ Ngộ Tịnh thì nó đi lên. Trước đem nó tới quy y với Ðường Tăng, rồi biểu nó lấy chín cái sọ người ta kết dính nhau vuông vức, để trái bầu chính giữa


Disneyland 1972 Love the old s