
HOÀN THÀNH SẼ BIẾN MẤT'>
Số đào hoa của bánh bao chợt ùa đến như gió xuân, khi làm nhiệm vụ Đồng Thú ở Giang Nam, trấn Vĩnh Ninh, bắt đầu có nhân vật nam chủ động giúp đỡ, bánh bao rất biết ơn, cẩn thận dè dặt nói rất nhiều lời khách sáo. Mà đối phương cũng mon men hỏi tới các vấn đề như là “Quê bạn ở đâu” “Năm nay bao tuổi” “Có bạn trai chưa”
Số lần càng nhiều, bánh bao càng cảm thấy chán ngán, không để ý nhiều tới những nick kiểu này nữa. Cô không hiểu tâm lý của đám con trai này, không biết cách từ chối thẳng thừng, nhưng lễ độ xa cách, độc lập rụt rè lại vô tình tạo nên sức quyến rũ trí mạng của con gái trong game.
Vì vậy, Thù Tiểu Mộc thực sự trở nên nổi như cồn, danh sách bạn tốt của cô từ trống vắng tới đầy ắp, không nhét thêm được ID nào nữa. Lúc trước khung trò chuyện của cô trống không, giờ đây đã tràn đầy mật ngữ màu tím. Muốn đi phó bản, chỉ cần gửi tin đồng loạt, lập nhóm mời sẽ có hàng loạt ID kéo tới. Muốn đi chiến trường, bất kỳ lúc nào cô cũng có thể nhận được lời mời vào đội. Ở đất hoang, dường như cuối cùng cô không còn một kẻ nhạt nhòa chễm chệ tại vị trí số một trên bảng xếp hạng phú gia thiên hạ nữa.
Trong bóng tối càng xuất hiên nhiều kẻ cay nghiệt hơn, mà Bánh bao, cứ như vậy dần dần mắc kẹt vào rặng đá ngầm biệt lập giữa những cơn sóng hãi hùng, chờ được đội thuyền giải cứu, hoặc là sẽ bị sóng gió chôn vùi.
Có một ngày, nhà phát hành game Thiên Hạ nhàn rỗi sinh nông nổi, tổ chức thi Miss gamer. Rất nhiều account nữ bắt đầu chuyên tâm chuẩn bị ảnh, những khuôn mặt ngoài đời thật ẩn sau thứ gọi là ảnh nghệ thuật, cô gái nào cũng có thể là quốc sắc thiên hương, nghiêng nước nghiêng thành.
Em gái Tiểu Lục đương nhiên cũng chuẩn bị tham gia, bắt đầu kêu gọi trên tường của bang hội nhờ mọi người chọn ảnh giùm. Cô ta đăng lên mấy tấm ảnh nghệ thuật, mặc kimono Nhật Bản truyền thống, tóc đen vấn lên, trang điểm lung linh, khuôn mặt đẹp đẽ, nước da trắng hồng, hoàn mĩ không tỳ vết như thể búp bê. Thù Tiểu Mộc từng xem qua những bức ảnh khác của em gái Tiểu Lục trên diễn đàn, đống ảnh này, cô cảm thấy người trang điểm của tiệm chụp ảnh này không phải là trang điểm nữa, mà là dịch dung.
Đúng vậy, dịch dung.
>_<
Tử Điệp cũng chọn ảnh chụp như vậy, vẫn là ảnh nghệ thuật, cô ấy mặc trang phục cung đình thời Đường, lộng lẫy gợi cảm. Cô ấy rất cao, da cũng trắng, đưa lưng về phía bầu trời đêm mênh mông, màn sao dày đặc, đẹp như trong mộng.
Mà xem tiếp ảnh của mấy cô nữa, Bánh bao liền lắc đầu – – Tất cả đều là ảnh nghệ thuật, từng tấm từng tấm, mẹ nó quả nhiên là người đẹp như mây, đánh phấn trắng bốp, sau đó thì hoa hết cả mắt. Bánh bao nghĩ nhà phát hành game Thiên Hạ thì vui rồi, sắc đẹp luôn luôn vũ khí lợi hại hấp dẫn gamer, sau đó chắc là mấy tiệm chụp ảnh cũng vui vẻ. . . = =
Nhưng mà cô không có ảnh nghệ thuật, hơn nữa cũng không thạo Photoshop, bánh bao rất buồn rầu, bánh bao rầu rĩ bàn bạc với Kham Dương Lôi Lôi. Rõ ràng trưởng phòng hiểu biết sâu rộng hơn cô: “Những tấm ảnh này thật sự sẽ chìm thôi, có đẹp hơn nữa thì cũng chìm nghỉm. Nếu thật sự muốn đoạt giải miss, phải học cách đầu tư.” Cô vỗ vai bánh bao: “Yên tâm đi, chuyện này để mình lo cho.”
Hai người vừa bàn bạc xong, ngài bang chủ liền nhận được tin nhắn của đồ nhi nhà mình:
[ Bạn tốt '> Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ: Sư phụ.
[ Bạn tốt '> Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Hử?
[ Bạn tốt '> Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ: [ Chảy nước miếng '> Con muốn giật giải Miss.
[ Bạn tốt '> Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: [ Ngậm miệng '> Sư phụ có tổ chức đâu.
[ Bạn tốt '> Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ: [ Xoay quanh '> Sư phụ, cuối tuần sư phụ đến đại học A được không?
Ngài bang chủ rất vui vẻ:
[ Bạn tốt '> Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Có thể, nhưng dù sao nhóc cũng phải nói cho sư phụ có chuyện gì chứ.
[ Bạn tốt '> Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ: [ Giơ tay '> Tạm thời giữ bí mật, để con có thể trở thành miss. Lúc đó Tiểu Mộc gọi điện thoại cho sư phụ, sư phụ nhất định phải nhớ dành thời gian đó! !
Mà ngài bang chủ cũng không cần chờ điện thoại của đồ nhi, đến cuối tuần, anh đã sắp xếp xong xuôi công việc bên thành phố L, tự động đến đại học A. Lúc nhận được điện thoại của anh, Bánh bao còn đang ở hội Otaku của đại học A, phụ giúp hội trưởng Đỗ Tư Vũ, dùng giấy bóng kính dán lên thanh trường đao. Đỗ Tư Vũ vừa dán vừa tám nhảm với Kham Dương Lôi Lôi. Anh chàng này đã theo đuổi bé Lôi Lôi rất lâu rồi, lần này hiếm lắm đối phương mới chủ động lên tiếng nhờ giúp đỡ, làm sao anh có thể không cuống cuồng chạy theo, dốc hết sức lực được.
Bánh bao nhận được điện thoại thì tim đập loạn như nai con nhảy loạn, cô chạy thẳng đến, trên đường tới cổng trường đã thấy chàng trai cao to kia, niềm vui không ngớt trào dâng trong lòng: “Sư phụ!”
“Ừm,” Anh nhìn cô từ trên cao, xoa đầu cô: “Gọi sư phụ đến làm gì?”
Có lẽ bởi vì dáng anh rất cao, bàn tay anh cũng rất lớn, ngón tay rất dài, da hơi thô ráp, Thù Tiểu Mộc rất muốn đưa tay ra cầm lấy, lên tinh thần vài lần, lại bay hơi sạch, Bánh bao ũ rũ nói: “Sư phụ, Tiểu Mộc nhờ Hội Otaku ở trường làm hai bộ COSPLAY Thiên Hạ, thích khách và Hoang Hỏ