
quay người lại nháy mắt với Isbel . cô ta lập tức hiểu ý, khẽ ngật đầu . sau đó cùng Tiền Thế Kiệt bước ra khỏi bản làng của tinh linh tộc .
Nhìn thấy Tiền Thế Kiệt và Isbel rời đi , Lioles có chút không lỡ , vội vã quay người chào Melissa . sau đó đuổi theo họ .
“ khoan đã !!” Lioles vừa chạy vừa vẫy tay gọi Tiền Thế Kiệt và Isbel .
Tiền Thế Kiệt quay người lại , nhìn thấy Lioles đuổi theo , có chút bất ngờ . gượng cười nói nhỏ với Isbel : “ anh chàng này , có chút dễ thương đấy chứ !”
Isbel mỉn cười ngật đầu .
Lioles đã chạy tới trước mặt họ , thở dốc nói : “ đợi …. Đợi đã , phù phù … !”
Hít Thở 1 hồi để lấy lại hơi , Lioles ngượng ngùng nói : “ xin lỗi , tôi cũng không ngờ là Melissa lại kiên quyết như thế này !”
Tiền Thế Kiệt gượng cười nhún vai nói : “ không ,tôi phải nói lời xin lỗi mới đúng ! lẽ ra tôi không nên lừa dối anh . cái này …. Thực ra tôi không cố ý đâu , chỉ là …..”
Lioles giơ bàn tay ra ngăn lại Tiền Thế Kiệt nói tiếp : “ thôi , chuyện này bỏ qua đi , tôi hiểu mà . vả lại , cậu cũng đâu có làm hại gì tôi , ngược lại còn cứu tôi 1 mạng nữa chứ . chỉ là ….. tôi không thể thuyết phục được Melissa giữ các cậu lại . nếu như các cậu muốn rời khỏi , để tôi đưa tiễn các cậu ra khỏi khu rừng ….”
Tiền Thế Kiệt vội vã lắc đầu , cười nói : “ không cần đâu , chúng tôi còn nhớ đường rời khỏi nơi này mà . anh cứ yên tâm ở lại làm khách của tinh linh tộc đi . không cần phải lo lắng cho chúng tôi .”
Tiền Thế Kiệt chẳng muốn Lioles đi theo mình , vì lúc này anh ta đang tìm cách âm thầm đột nhập vào trong bản làng của tinh linh lộc . nếu như có Lioles đi theo bên cạnh , e rằng mọi chuyện sẽ hỏng bét .
Nhưng Lioles nhất quyết đòi dẫn họ ra khỏi khu rừng cho bằng được , trước sự nhiệt tình thái quá của hắn . Tiền Thế Kiệt cũng có chút bực bội . bỗng nhiên , trong lòng Tiền Thế Kiệt cảm thấy 1 điều gì đó khác thường , trên môi của Tiền Thế Kiệt lập tức lộ ra 1 nụ cười sắc lạnh , nói : “ anh nhất định phải dẫn chúng tôi ra khỏi khu rừng ư ? được thôi , tôi chịu thua anh rồi đấy , vậy thì làm phiền anh nhé .”
Nói xong , vòng tay khoác lấy vai của Lioles , cùng hắn vừa cười vừa nói bước đi .
Isbel có chút tò mò , sao bỗng nhiên Tiền Thế Kiệt lại thay đổi thái độ nhanh như thế này , nghĩ hoài nghĩ không ra , thở dài 1 tiếng , lặng lẽ bước theo sau lưng họ .
Khi vừa vượt qua dòng sông nhỏ chia cắt giữa bản làng của tinh linh tộc vào khu rừng .
Tiền Thế Kiệt bỗng nhiên ngừng bước , nhìn thẳng vào đôi mắt của Lioles , nhỏ tiếng nói : “ xin lỗi !”
Chương 216
Lioles còn chưa kịp hiểu gì cả , Tiền Thế Kiệt đã đưa tay vòng tới phía sau gáy của hắn , chặt mạnh 1 cái . Lioles chỉ kịp rên lên 1 tiếng , lập tức ngất xỉu tại chỗ .
Nhìn thấy Tiền Thế Kiệt đánh ngất Lioles , Isbel giật mình ,vội vã chạy tới kinh ngạc nói : sao …. Sao anh lại làm thế ?”
Tiền Thế Kiệt không trả lời , đưa mắt nhìn về phía con sông ở phía sau lưng . trong đôi mắt nhấp nháy 1 tia sáng sắc bén , lạnh lạnh nói : “ bước ra đi nào !”
Isbel giật mình , vội vã nhìn về hướng nhìn của Tiền Thế Kiệt . chỉ thấy 1 bóng người mảnh mai từ phía sau đùm cây gần con sông từ từ bước ra .
chính là Melissa !!
chỉ thấy cô ta từ từ bước tới trước mặt Tiền Thế Kiệt và Isbel . trên khuôn mặt của cô ta vẫn giữ vẻ lạnh như băng , hoàn toàn không có chút tình cảm gì cả . đôi lông mày khẽ díu chặt lại .
Isbel rất ngạc nhiên khi nhìn thấy Melissa xuất hiện ở trước mặt mình . lại khẽ đưa mắt liếc nhìn Tiền Thế Kiệt . chỉ thấy anh ta đang mang theo nụ cười đầy tự tin trên môi . thì ra anh ta đã phát hiện ra Melissa đang đi theo mình .
Tiền Thế Kiệt mỉn cười nói : “ thế nào ? cô đi theo chúng tôi là có chủ ý gì đây ?? muốn đưa tiễn chúng ta rời khỏi nơi này ?? hay là muốn ….” Nói tới đây , trong đôi mắt của Tiền Thế Kiệt nhấp nháy 1 tia sáng sắc lạnh : “ hay là muốn hỏi tội chúng tôi ??”
vẻ mặt của Melissa vẫn không có gì biến đổi cả , vẫn lạnh như băng ,díu mày lại nhìn chằm chằm vào Tiền Thế Kiệt , lại liếc nhìn Lioles đang nằm ngất xỉu ở bên cạnh anh ta . bỗng nhiên mở miệng lạnh lạnh nói : “ tộc người ! đúng là 1 lũ tàn nhẫn hiểm ác . không ngờ các ngươi lại tấn công cả đồng loại của mình . trưởng lão nói không sai chút nào , đúng là phải tránh xa tộc người .”
Tiền Thế Kiệt mỉn cười nhún vai nói : “ thế nào ? chẳng lẽ cô đuổi theo chúng tôi chỉ là muốn nói những câu nhảm nhí như thế này thôi sao ??”
Melissa lạnh lạnh nói : “ lẽ ra ta còn định đưa tiễn các ngươi an toàn rời khỏi khu rừng này . nhưng không ngờ ngươi lại tấn công cả Lioles , người bạn của tinh linh tộc . ta sẽ không bao giờ tha thứ cho việc làm vừa rồi của ngươi .”
Câu nói vừa dứt ,trong đôi mắt của cô ta nhấp nháy 1 tia sáng sắc lạnh , 2 bàn tay của cô ta từ từ giơ lên cao . ngẫng cao đầu lên , trong miệng hát lên 1 ca khúc du dương êm tai .người ngoài nghe thấy ca khúc đó , tâm trạng sẽ không kềm được cảm thấy vui tươi thanh thản . giọng hát của cô ta vô cùng nhẹ nhàng dễ nghe , tựa như âm thanh của thiên nhiên , nhu mì trầm bổng , khiến cho người nghe rung động đến tâm can .