XtGem Forum catalog
The President’s Lover (Người tình của Tổng Thống)

The President’s Lover (Người tình của Tổng Thống)

Tác giả: JESSIEvilbabylivE

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3211262

Bình chọn: 7.00/10/1126 lượt.

gần bàn ăn – Nhìn xem, Tae thấy thế nào?Taeyeon ngỡ ngàng nhìn vào những gì Sulli chỉ, rồi cô mở tròn mắt nhìn cô ấy:-Cái này…… – Taeyeon ngập ngừng – Tất cả là do một tay em chuẩn bị hết sao?-Vâng….. – Sulli gật đầu mỉm cười rồi cô hát – Happy birthday to you……happy birthday to you. Happy birthday…..Happy birthday. Happy birthday to Taeyeonnn….Nghe bài hát mừng sinh nhật Taeyeon càng thêm ngỡ gàng, giây phút này cô vẫn ngỡ rằng mình còn đứng ngoài cửa và chưa bước vào:-Tae….. – Taeyeon không biết nói thế nào khi cô vẫn còn ngạc nhiên quá đỗi, rồi cô cười tươi – Cảm ơn em, cảm ơn em.-Nào Tae ước đi rồi thổi nến. – Sulli kéo Taeyeon lại gần chiếc bánh sinh nhật và thúc giục.Như thế này rồi thì Taeyeon cũng chẳng biết làm gì hơn là nghe theo Sulli, ngập ngừng cô chắp tay nhắm mắt cầu nguyện:“Hy vọng…..Sulli…..cô ấy sẽ tìm được tình yêu thật sự, ai đó trên thế giới này xin hãy yêu thương cô ấy thay con. Hãy bù đắp những tổn thương, thiệt thòi cô ấy phải chịu trong suốt thời gian kết hôn với con. Và cầu cho người con gái con yêu…..Tiffany…..sẽ được hạnh phúc, bình an và luôn tươi cười. Xin hãy mang đến những gì tốt đẹp nhất cho hai cô gái này……”Taeyeon mở mắt và thổi nến trong tiếng vỗ tay của Sulli. Sau đó họ ngồi vào bàn và thưởng thức món bánh kem cùng nhau. Được một lúc, Sulli nói:-Em xin lỗi…….Cũng vì em mà chúng ta phải ăn sinh nhật muộn.Taeyeon ngẩng mặt lên nghe thì hiểu ngay Sulli đang tự trách về buổi tiệc sinh nhật không thành dạo trước:-Đừng nhắc chuyện đó nữa……. – Taeyeon ăn tiếp một thìa bánh kem, rồi chậm rãi cô nói – Chuyện ngoài ý muốn thôi. Tae không trách em, cũng không để tâm. Quên hẳn đi.Sulli mỉm cười:-Đây là lần cuối, em hứa.-Tốt. – Taeyeon khẽ cười rồi ăn tiếp phần bánh của mình.Sulli không nói gì tiếp, cô lẳng lặng lấy ra một hộp quà nhỏ sau lưng mình và đặt lên bàn, đẩy nó lại gần tay của Taeyeon:-Quà sinh nhật.Có vẻ như Sulli càng chu đáo, càng thể hiện tình cảm của cô ấy, càng khiến tâm trạng của Taeyeon tuột dốc không phanh. Cô ngập ngừng nhìn Sulli rồi hướng mắt nhìn món quà được gói một cách khéo léo và tỉ mỉ “Sao thế này…..?? Em làm Tae thấy khó xử quá đây….. – Cô ngập ngừng đưa tay chạm nhẹ vào gói quà – Dù có là gì, thì cũng là tâm ý của cô ấy, nếu mình cự tuyệt thì……Không, mình không thể vô tình như thế…..tuy không nói nhưng mình biết cô ấy đã chuẩn bị từ rất lâu. Sao em lại khờ quá như thế…..em yêu thương quá một người chỉ biết làm đau em. – Nhẹ giấu một tiếng thở dài, cô cầm món quà lên.”-Tae mở ra xem có thích không? – Sulli mỉm cười vui vẻ hướng cái nhìn mong chờ.Từ tốn Taeyeon mở chiếc hộp mini đựng quà ra:-Nơ áo?Sulli đi vòng qua Taeyeon, rồi cầm lấy chiếc nơ áo, dịu dàng ướm thử vào cổ áo của cô ấy:-Là nơ màu xanh. – Sulli chỉnh chu lại cổ áo của Taeyeon – Xinh quá Tae nhỉ?Taeyeon nhìn xuống cổ áo của mình vuốt nhẹ cái nơ và mỉm cười: CHAP 36 (4)-Cảm ơn em về cái nơ. Em luôn có mắt thẩm mĩ nhỉ.-Không cần cám ơn em suốt như thế đâu. Chuyện bé tí….. – Sulli trở lại chổ ngồi của cô.-Thật sự……Tae không biết thể hiện sự xúc động và biết ơn vì buổi tiệc sinh nhật nhỏ này của em như thế nào. – Taeyeon nhìn Sulli nói – Tất cả những gì em làm vì Tae, Tae sẽ luôn trân trọng. Nhưng……xin em chỉ duy nhất một chuyện đừng làm. Đó là đặt hy vọng ở Tae….. – Cô buông hẳn cải thìa bánh kem trong tay mình, buồn bã nói – Ân tình này……Tae không cách nào trả lại em. Tae xin lỗi.-Tại sao vậy, Taeyeon? – Sulli nói như thì thầm.-Em luôn biết câu trả lời mà…… – Taeyeon nhẹ nhàng đáp.-Em không muốn nhắc đến chút nào…… – Sulli nói mắt không nhìn Taeyeon.-Em sẽ dây dưa cả một đời thế này sao? – Taeyeon nhướng mày nói.Sulli nở nụ cười với bản thân cô:-Nhớ hoài rồi cũng nhạt. Nhói hoài rồi cũng quen……. – Sulli nhìn Taeyeon – Tae như một cơn gió, có thể ở bất kì nơi đâu, mãi miết len qua từng lớp áo, hay hòa vào hơi thở của em…..Nhưng chẳng bao giờ dừng lại vì em.-Gió trời sao em có thể níu giữ……sao mà nắm lấy? Duyên giữa hai đứa mình níu lại bằng gì đây? Thế nên ra đi hay ở lại, đôi lúc cũng là một mà thôi.Giống như việc bản thân đang ở một nơi mà lòng hướng về khoảng trời khác thì cho dù không dời chân đi. Tự khắc chúng ta cũng đã không thuộc về chốn hiện tại nữa rồi.-Cam tâm. – Sulli tư lự buông nhẹ hẫng hai từ ấy – Em chính là không thể cam tâm buông bỏ, cam tâm ngừng đau đớn, nuối tiếc……. – Chậm rãi đứng lên rời đi, nhưng cô dừng lại, vẫn xoay lưng về phía Taeyeon cô tiếp – Tae dù có bảo không yêu em, hay nói những lời khiến em đau. Nhưng chúng ta đâu chỉ có bao nhiêu đó? Khoảng thời gian làm vợ chồng….nào phải nói bỏ là bỏ được. Chẳng phải Tae cũng nghĩ như vậy sao? – Cô xoay lại nhìn Taeyeon – Em không bao giờ để Tae và cô ấy toại nguyện…… – Rồi cô xoay bước rời đi.Yêu một người không yêu mình. Tựa như đâm sâu con dao vào tim. Để yên thì đau đớn nhưng rút ra thì máu chảy không ngừng…..Taeyeon nhìn xuống đĩa bánh kem ăn dở, nhìn cái nơi đeo ở cổ áo, cô cười – nụ cười nửa miệng bâng quơ “Tại sao em lại tự xây dựng thành trì, trong chính trái tim em? Chừng nào em còn tự giam em như thế……thì hai ta