
The President’s Lover (Người tình của Tổng Thống)
Tác giả: JESSIEvilbabylivE
Thể loại: Truyện dài tập
Lượt xem: 3210982
Bình chọn: 9.5.00/10/1098 lượt.
ìn cô. Cùng lúc này, Jessica cũng quên mất cả hai đang…….tay trong tay.-Khi mưa tạnh……con đường ẩm ướt……những chiếc lá bám lên mặt đường. Bầu trời xanh trong dịu mát. Luôn là khung cảnh em thích còn gì?! – Yoona mỉm cười nhìn Jessica. CHAP 32 (2)Jessica chăm chú nghe Yoona nói rồi bất giác cô ngẩng cả người……cô đưa cái nhìn về con đường trước mặt rồi đảo mắt mình hướng xuống đôi tay họ vô tình đan vào nhau.Jessica khẽ rụt tay lại. Trong suy nghĩ của cô việc vô tình nắm tay, chẳng lớn lao gì:-Cũng câu nói đó…….có vợ rồi mà được như Yoong thì đúng là không có mấy ai. Vẫn lưu tâm đến sở thích hồi trẻ dại của em.Yoona cũng quên mất là cô đang nắm tay Jessica, nhưng rồi cũng bình tâm lại:-Em là……bạn thân thiết nhất của Yoong mà. Chưa kể ngày xưa mình yêu nhau là vậy. – Yoona nhún vai – Chuyện nhỏ xíu này có là gì. (Chẳng phải lưu tâm gì cả đâu, chỉ là Yoong chả bao giờ quên cái gì về em)Jessica cười tươi rồi cả hai bắt đầu thả bộ trên con đường dài, cơn mưa chỉ vừa dứt nên đường vẫn còn thưa thớt người. Chưa kể đây là con đường ngày thường vốn dĩ không đông đúc. Vì vậy đây là nơi lý tưởng cho những ai muốn hẹn hò.-Dating Street……. – Jessica nói nhẹ như gió thoảng – Em vốn dĩ rất thích con đường này. Nhưng mãi lo công việc nên quên mất……Hôm nào phải bảo Yuri cùng đi. – Jessica tự cười với chính mình.“Hôm nào phải bảo Yuri cùng đi” .Yoona thoáng thấy khó chịu và không hài lòng nhưng tuyệt nhiên không thể hiện ra. Đảo mắt nhìn Jessica……Yoona thoáng nở nụ cười…… “Kwon Yuri mãi mãi cũng chỉ là người đến sau…….”. Được một lúc thì Yoona và Jessica cũng đi đến gần cuối đường. Alex thì luôn lái xe theo sau họ một đoạn.-Mình đi ăn gì em nhé?! – Yoona đề nghị – Đến giờ cơm chiều rồi đó?!-Không biết còn nghĩ Yoong lên kế hoạch từ trước ấy. – Jessica chọc ghẹo – Chính khách rất bận rộn…..lại dành cả buổi chiều đưa em đi vòng vòng Seoul?! Có âm mưu gì không đây?-Có chứ. – Yoona khẳng định – Đi đến cuối ngày em sẽ biết thôi. Yoong sẽ đưa em đi “ăn” hết cái Seoul này luôn. – Yoona bật cười thành tiếng.Yoona nói rồi mở cửa xe cho Jessica. Cô đi lại ngang mặt Yoona thì đột nhiên cô thấy phía trước mặt mình cảnh vật mờ ảo. Jessica lắc nhẹ đầu….nhưng cũng không khá hơn. Cô đưa tay chạm vào cánh tay Yoona làm điểm tựa. Nhưng mọi thứ tối dần trong mắt cô.-Sica…..em làm sao vậy? – Yoona dùng hai tay đỡ lấy Jessica.-Em……. – Jessica khó khăn nói rồi cô ngã khụy trong vòng tay của Yoona.-SICA…..SICA…..JESSICA….. – Yoona chật vật giữ lấy Jessica không ngã ra đường. Cô giữ chặt cô ấy và chầm chậm ngồi xuống – Sao thế này……??!...………………..Fany nghe xong điện thoại thì cô lập tức khóa cửa nhà, xuống tầng hầm lái xe thật nhanh thật nhanh đến bệnh viện. “Chào em…..” Câu nói lập đi lập lại trong tâm trí Fany. Giờ đây cái đèn đỏ chẳng thể ngăn nỗi cô. Bất chấp tất cả, bằng mọi thủ đoạn, Fany phải đến bệnh viện nhanh nhất có thể. Vỏn vẹn không bao lâu Fany đã đứng ngay cửa phòng bệnh. Hít một hơi thật sâu, cô xoay nắm cửa khẽ khàng bước vào.Fany có lầm không, cái người vốn dĩ nằm bất động, giờ ở đó đang nhìn cô, dịu dàng nhìn cô. Là Tae của cô. Ngỡ ngàng lắm, bồi hồi lắm, nghẹn ngào lắm. Mũi cô cay cay, mắt cô bọng nước, chân cô run rẩy, bàn tay vô thức trở nên dư thừa. Môi mím chặt, cô không biết nên làm gì tiếp sau. CHAP 32 (3)Phải chật vật lắm Fany mới ngồi vào chếc ghế cạnh giường bệnh, khi mà cái nhìn của cô không phút giây nào thôi nhìn Taeyeon. Taeyeon chầm chậm đưa tay mình lên chạm vào khuôn mặt thân quen, bàn tay cô khẽ run và có một chút chần chừ, cô sợ Fany ngồi đây, chỉ là giấc mơ của riêng cô. Kí ức khi cô hôn vào tay cô ấy thay lời từ biệt, thoáng đong đầy. Cô cười dịu dàng rồi gạt đi những giọt nước mắt chực rơi của Fany. Từ bao giờ Taeyeon rơi nước mắt mất rồi. Nụ cười cô mặn đắng khóe môi……-Tae nhớ em. Nhớ em nhiều……rất nhiều. Em có biết không? – Taeyeon dịu dàng nói.-Em biết….. – Fany nắm lấy bàn tay Taeyeon đang đặt trên mặt cô – Em xin lỗi….xin lỗi. – Nói rồi Fany không gượng nỗi, cô khóc nức nở, gục lên người Taeyeon.Taeyeon lắc nhẹ đầu để bản thân thôi khóc nữa. Cô mỉm cười vuốt lấy mái tóc Fany, luồn tay mình vào mái tóc rối đó. Bao nhiêu những tổn thương, rạn nức giữa cô và Fany dường như tan biến đâu mất. Những nức nẻ trong tim đã thôi dày xéo. Những rạn vỡ đâu đó đã thôi cựa mình. Những chất vấn đã chìm vào lãng quên. Tất cả tan theo bọt sóng…..-Ngoan nào……Tae ở ngay đây thôi. Tae đã chẳng nói là……mình sẽ không bao giờ bỏ rơi em sao?! – Fany ngẩng mặt lên nhìn người cô yêu không nói một lời – Em khóc…..Tae đau lòng lắm, em biết mà? – Dùng hai tay mình Taeyeon lau nước mắt cho Fany.Fany mím chặt môi nhìn khuôn mặt Taeyeon lo lắng và để mặc cô ấy lau nước mắt cho mình. Như một con mèo nhỏ xinh, cô ủy mị trong vòng tay người mình yêu:-Em…..cứ nghĩ chúng ta sẽ rời xa mãi mãi. Tae sẽ đi không một lời từ biệt.Taeyeon cười hiền lắng nghe lời thú nhận của người yêu:-Em có lạnh không?! – Taeyeon nắm chặt lấy tay Fany – Vào đông rồi, Tae thì chăn êm nệm ấm ở đây. Em thì nhọc nhằn công việc……nhìn em xanh xao lắm.-Giờ em không sao r