
của Trần thị hay của Thế tử là hắn so với Phong di nương đều lớn hơn, hắn không hiểu được vì sao Trương Tùng phải trợ giúp người không quyền không thế như Phong di nương.
Trương Tùng cũng không giấu giếm,salemsmalldđlqđ thản nhiên đáp – “Nô tài và Phong di nương cùng lớn lên từ nhỏ, hai bên tình đầu ý hợp, tiếc rằng cha mẹ Phong di nương ngại bần yêu phú, chướng mắt nô tài, sau đó lại tìm mọi cách gả Phong di nương vào Phụng Vương phủ làm thị thiếp.”
Ông không thể nào quên được Phong di nương,lqđ vì vậy mà cũng bán mình vào Phụng Vương phủ làm hạ nhân, yên lặng bảo vệ Phong di nương. Sau này, ông được Phụng Vương thưởng thức rồi cất nhắc, trở thành tổng quản.
Vài năm sau, Phong di nương bị Trần thị đưa ra khỏi Vương phủ, Phong di nương không cam lòng, dưới sự yêu cầu của bà, ông đồng ý ngầm giúp đỡ bà bày mưu tính kế mọi chuyện.
Tiễn Mặc Dục xong, Mặc Lan trở lại tẩm phòng, kể cho Dung Tri Hạ nghe chuyện của Trương Tùng.
Sau khi nghe xong nàng thở dài, nói –salemsmalldđlqđ “Không ngờ Trương tổng quản lại là người si tình như vậy, vì Phong di nương, mà không tiếc bán mình làm nô tài, bảo vệ bà ấy nhiều năm như vậy. Phong di nương mặc dù không chiếm được sự sủng ái của phụ vương, nhưng cõi đời này vẫn có người yêu bà như vậy, thì kiếp này cũng đủ rồi.”
Mặc Lan không muốn nhìn thấy nàng hâm mộ kẻ khác như vậy, ôm nàng cam kết – “Ta cũng sẽ bảo vệ nàng, yêu thương nàng,lqđ cưng chiều nàng cả đời, dành cho nàng tất cả những điều tốt đẹp nhất trên cõi đời này, để nàng trở thành nữ tử hạnh phúc nhất trên thế gian” – Nói xong, như muốn chứng minh điều gì đó, hắn lập tức cúi xuống hôn nàng.
Nàng đón nhận nụ hôn của hắn, trong lòng chỉ cảm thấy mềm mại, thấm ra từng luồng ngọt ngào.
Nàng nhìn vào mắt hắn, nhìn thấy hắn trút xuống tình cảm nồng nàn,salemsmalldđlqđ lại nghĩ đến sau này nàng muốn sống cùng nam tử trước mặt này cả đời, thì nhịn không được cảm thấy tràn ngập nhu tình.
Trải qua việc tìm được đường sống trong chỗ chết lúc trước, nàng không muốn mình có bất cứ tiếc nuối nào nữa, vì vậy thẹn thùng e lệ làm ám hiệu.
Mặc Lan vừa mừng vừa sợ, tình triều nồng đậm bắt đầu tuôn ra giữa hai người. Bọn họ cởi quần áo cho đối phương, lqđ hắn thương tiếc khẽ vuốt ve thân thể mềm mại của nàng, dùng đôi môi mềm mại ấm nóng hôn khắp toàn thân da thịt nàng, ánh mắt của hắn vì nàng mà cuồng nhiệt mê loạn, nhưng động tác lại vô cùng dịu dàng.
Gương mặt yêu kiều của Dung Tri Hạ vì hắn mà nhiễm một rặng mây đỏ xinh đẹp, lòng của nàng kịch liệt cổ động, khát cầu tiến thêm một bước kết hợp cùng với hắn.
Huyết dịch của hắn đang thiêu đốt, thân thể của hắn đang nóng lên, hô hấp của hắn vừa dồn dập vừa hưng phấn,salemsmalldđlqđ hắn vô cùng quý trọng mà ôm lấy nàng. Một sát na khi hai người kết hợp kia, dường như hắn cảm nhận được tâm hồn của hai người trong nháy mắt cũng liên kết lại với nhau.
Một cảm giác vô cùng thỏa mãn tràn đầy tâm hai người.
— ——
Phụng Vương phủ cuối cùng cũng yên bình trở lại, hơn nữa người làm còn có thể thường xuyên nhìn thấy bóng dáng Thế tử và Thế tử phi mặn nồng.
Thế tử thương yêu cưng chiều, dịu dàng,lqđ nói năng nhỏ nhẹ với Thế tử phi, ngay cả nhóm tỳ nữ cũng thấy hâm mộ không thôi.
Có lúc có tỳ nữ động tâm tư, định bắt chước Ngọc Hà, tiếp cận Mặc Lan để rồi kế tiếp được nạp làm thiếp, nhưng đã bị Mặc Lan đuổi ra khỏi Vương phủ trước khi Dung Tri Hạ biết chuyện.
Về sau, hắn lại bỏ cũ thay mới tất cả những tỳ nữ không biết thân biết phận thành một nhóm khác đàng hoàng thành thật,salemsmalldđlqđ bởi vì hắn không muốn Dung Tri Hạ ở trong Phụng Vương phủ cảm thấy không thoải mái.
Sau này, hắn chỉ có một thê tử là nàng, sẽ không có bất kỳ cơ thiếp nào nữa.
Ngày hôm đó Mặc Lan trở lại, nhìn thấy Dung Tri Hạ đang may xiêm áo, nhận ra là một bộ quần áo của nam tử, trong lòng nhất thời vui mừng.
“Nương tử đang may xiêm áo cho vi phu sao?”
Dung Tri Hạ lắc đầu một cái –lqđ “Không phải, ta may bộ quần áo này cho cha ta, sắp vào thu rồi, ta muốn gửi mấy bộ quần áo cho cha và đại ca.”
Nói xong, nàng nâng mắt, liếc thấy vẻ thất vọng trên mặt hắn, sửng sốt rồi hỏi – “Chàng muốn sao?”
Hắn không được tự nhiên, cũng không trực tiếp mở miệng nói muốn, salemsmalldđlqđ chỉ yên lặng rót ly trà uống. Hắn cảm thấy hơi bất mãn, vì nàng không may quần áo cho hắn trước mà lại may cho nhạc phụ và đại ca nàng trước. Quần áo treo trong tủ của hắn vẫn chưa có bộ nào là chính tay nàng may cho hắn đâu.
Mấy tháng nay hai người sớm chiều chung sống, Dung Tri Hạ cũng ít nhiều biết được tính tình của hắn, suy nghĩ một chút, kéo tay hắn cười nói –lqđ “Nếu không thì chờ ta may xong của bọn họ, sẽ may tiếp một bộ cho chàng.” – Nàng thấy trong tủ của hắn xiêm áo không ít nên mới suy nghĩ may y phục mùa thu cho cha và đại ca trước.
“Ừ.” – Mặc Lan chỉ khẽ hừ một tiếng, nhưng khóe miệng hơi giương lên đã tiết lộ sự hài lòng của hắn.
“Đúng rồi, theo như lời chàng nói lần trước, có phải nhóm thổ phỉ cướp bóc lương thảo kia sắp xuất hiện hay không?” –salemsmalldđlqđ Nàng nhớ lần trước hắn nói lần đầu tiên lương thảo bị cướ