
Thiên hạ hoan ca
Tác giả: Kiều Gia Tiểu Kiều
Thể loại: Truyện dài tập
Lượt xem: 324915
Bình chọn: 9.5.00/10/491 lượt.
ù tìm một tuyệt thế linh sủng.
Nhất cử lưỡng tiện.
Lúc trước hắn cũng có lòng vì Tiêu Bảo Thù thu phục một con linh sủng, nhưng tuyệt không phải Trọng Minh loại này cấp bậc thượng cổ thần thú. Cần phải biết, người có thể làm thượng cổ thần thú cúi đầu xưng thần ở trong lục giới chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, hắn quả thật không biết sư phụ tính toán điều gì nhưng cũng không thể làm gì khác hơn là theo kế sách của hắn, giao phó Mộc trưởng lão bố trí hết thảy.
Mấy đêm nay ban, hắn thường âm thầm quan sát Tiêu Bảo Thù.
Tâm ý của nàng, Lang Hoa trên dưới không người nào không biết, bàn luận xôn xao, tuy là hắn muốn coi thường cũng không thể coi thường.
Mỗi lần thấy nàng ngồi ở dưới mái nhà cong khổ sở chờ mình, một nơi trong lòng hắn sẽ trở nên dị thường mềm mại, tựa hồ có một gốc cỏ dại lặng lẽ ở dưới đất chui lên, mặc cho hắn cố gắng thiêu cháy nó nhưng là thủy chung trừ không được.
Mình, thật sự bị nàng làm cho động lòng sao?
Hân Liệt xoa xoa thái dương, cười khổ một tiếng.
**Trên đường lẻn về Tam Trọng Thiên, Truy Huyên ôm Tiểu Bạch, Yêu Nhiêu thỉnh thoảng kéo tai nó, hai người cũng tò mò trêu đùa Hỏa Thố, Tiêu Bảo Thù ngược lại im lặng không nói gì.“Uy, ngươi đang nghĩ gì thế?”Truy Huyên hỏi.“Không có, không có gì.” Tiêu Bảo Thù lấy lại tinh thần, nói nhỏ một câu, “Hôm nay, làm phiền các ngươi nhiều rồi.”“Bệnh thần kinh.”Truy Huyên liếc mắt, không để ý nàng, quay đầu lại tiếp tục trêu chọc Tiểu Bạch.Bảo Thù khóe miệng co quắp, lời này, nàng thật ra là nói với Yêu Nhiêu, dù sao các nàng bình thường không có giao tình, Yêu Nhiêu so với mình nhập môn muộn hơn, công khóa cũng giỏi nhất trong lớp, đáng lý là không cùng lớp nàng mới phải.Thông minh như hồ ly, tự nhiên hiểu ý của nàng, nàng thản nhiên cười, vui vẻ nháy mắt mấy cái: “Là sủng vật của ta đả thương Trọng Minh, nói thế nào, ta cũng có trách nhiệm. Hơn nữa, hồ ly bọn ta đặc biệt thích cùng động vật đơn thuần kết giao bằng hữu, bởi vì các nàng đặc biệt dễ gạt.”Tiêu Bảo Thù sờ sờ lỗ mũi, cười hắc hắc mấy tiếng: “Vậy thì tốt, chúng ta nhất định có thể thành bạn tốt .”
Yêu Nhiêu bật cười, ngón tay xanh nhạt đẩy nhẹ lên trán nàng.
Tiêu Bảo Thù chợt nhớ tới một chuyện, hiếu kỳ hỏi: “Các ngươi làm sao biết ta ở chỗ đại sư huynh?”
Truy Huyên giải thích: “Ta vốn muốn đi tìm Dạ Vi sư huynh cầu cứu, bởi vì cảm thấy ngươi bình thường cùng huynh ấy giao tình cũng không tệ lắm, nhưng Yêu Nhiêu không chịu, nói Dạ Vi dù thế nào cũng là chủ quản giới luật nhất điện đứng đầu, cũng không thể dẫn đầu phá giới đi. Lưa Hoan sư huynh khẳng định đã xuống chân núi tìm nữ nhân, đại sư huynh lại không dám đi, cho nên đi tìm Thương Kiệt sư huynh.”
“Đúng thế, là Thương Kiệt sư huynh nói cho chúng ta biết, ngươi có thể ở Vô Vọng Điện nên bọn ta tới.” Yêu Nhiêu bổ sung.
“A?” Tiêu Bảo Thù sửng sốt “Thương Kiệt sư huynh làm sao biết ta ở Vô Vọng Điện ?”
Truy Huyên vượt lên trước nhìn nàng có chút hả hê nói: “Chuyện này còn phải hỏi sao, cả Lang Hoa Sơn đã sớm truyền ra! Đều nói ngươi Tiêu Bảo Thù thèm thuồng Hân Liệt thái tử thèm thuồng đến phát điên mà thành ma, chỉ vì muốn từ xa nhìn hắn một cái, trắng đêm đứng dưới mái nhà cong chờ đợi mặt trời mọc, phong tuyết làm chứng, chuyện kia đã sớm nhật nguyệt sáng tỏ!”
Tiêu Bảo Thù nghe như sét đánh bên tai! Hồi lâu sau, lệ rơi đầy mặt, ngửa mặt lên trời than.
Thật sự là tiếng người đáng sợ! Thật sự là ba người thành hổ! Ô ô ô, nàng đâu còn mặt mũi nào mà đi gặp Dạ Vi tỏ tình a. .
Chương 9: Thích Ai?
Trong đêm đó, Bảo Thù đã quyết định hai điều trọng đại.
Thứ nhất, đại kế tỏ tình tạm thời dừng lại, chờ thèm thuồng sự kiện lắng xuống hẵng nói.
Thứ hai, nàng muốn nghiêm túc học pháp thuật để không cô phụ tấm lòng dạy dỗ của đại sư huynh.
Có Trọng Minh cùng Hỏa Thố cùng bồi luyện, hơn nữa khi đi học cũng thường xuyên nhờ hồ ly chỉ điểm, Bảo Thù tu luyện tiến triển rất nhanh. Hơn nữa, nàng ngạc nhiên phát hiện những tâm pháp chú ngữ trước đây khi được hai vị sư huynh truyền thụ thì ở trong đầu quay loạn lên, hôm nay một chữ cũng không thiếu in vào trong tâm trí nàng vô cùng trật tự.
Điểm này nàng nghĩ mãi cũng không hiểu tại sao.
Điểm yếu nhất của nàng chính là trí nhớ, trước đây nàng rất nhanh quên, khi ở nhà, nàng cả ngày hỗn hỗn độn độn, vui thì ăn buồn thì ngủ, nhưng kể từ khi tới Lang Hoa, nàng không chỉ có bớt đi tật xấu tham ăn tham ngủ, ngay cả linh trí cũng như được khai thông. Nói như thế nào nhỉ, giống như cùng trôi qua năm trăm năm, trong lòng che một tầng bụi thật dày, bây giờ thì ngược lại, mỗi ngày như được lau bớt bụi đi.
Nhìn nàng liên tiếp thu phục hai đại thượng cổ thần thú, các tiểu yêu trong lớp không còn khinh thị như trước, nhất là một vài nữ yêu tinh ánh mắt nhìn của nàng hình như có chút sùng bái.
Nhưng trong lòng Bảo Thù hiểu rõ, các nàng sùng bái là vì phần dũng khí và phách lực của nàng vì dám thèm thuồng đại sư huynh!
Bảo Thù cũng lười phải giải thích, lại không chịu được Tầm Huyên quấn quít, chỉ có thể nộp khí giới đầu hàng, đánh nói cho nàng cùng hồ ly biết mình thích Dạ Vi.
Vốn