
g vừa khó hiểu. Dường như hắn vẫn không thể nào hiểu được hành động của cô là có ý gì?Lại nhìn xuống cây chích điện nằm yên vị trên tay Cẩm Tú, đồng tử hắn dần co giãn ra, hàng chân mày cau lại, hình như đã bắt đầu phát hiện ra được điều gì đó.“Cô, cô giả điên..”Bộp!Tên côn đồ vừa ré lên một tiếng thì liền bị vật gì đó thật cứng giáng mạnh vào sau đầu khiến hắn loạng choạng chúi người về phía trước, cú đánh mặc dù trúng ngay gần tử huyệt nhưng vẫn không thể khiến một tên sức lực cường trán như hắn ngã gục.“Mụ đàn bà thối tha này, dám đánh tao?”Những giọt máu trên trán bắt đầu nhễu xuống, hắn gằng giọng xoay người lại, gầm ghè nhìn Mỹ Lệ cầm cây gậy bằng gỗ – vũ khí để đánh hắn ban nãy. Đầu óc choáng váng nhưng vẫn đủ sáng suốt để nhận định chính xác một điều rằng: “Cẩm Tú thật sự giả điên, và cô ta đang tìm cách giúp người đàn bà nguyền rủa này thoát ra ngoài!” CHươNG 24: TỉNH NGộ (7)Ngay tức khắc, bàn tay giữ chặt cây chích điện của Cẩm Tú bị hắn thô bạo giữ lại. Cả khuôn mặt bừng bừng sát khí trừng mắt với cô, hoàn toàn không còn chút nể nang nào nữa:“Đừng nghĩ sẽ lại dùng chiêu này với tôi chứ? Xem ra cô giả điên hay thật, tôi phải báo với đại ca chuyện này!”Cô bị hù dọa đến mức cây chích điện chưa kịp động vào người hắn đã vội rớt xuống đất. Một bàn tay bị hắn giữ chặt, tay còn lại ra sức cấu vào tay hắn hòng thoát khỏi nơi này, cổ họng khàn khàn hét lên:“Chạy đi!”“Muốn chạy hả? Tụi bây đâu? Mau bắt… ”- Chưa kịp nói hết câu, tên côn đồ đã bị Cẩm Tú cắn một phát lên cánh tay khiến hắn rống lên đau điếng, đôi mắt vằn đỏ không kềm nổi cơn phẫn nộ như muốn xé toạc đứa con gái trước mặt mình, dường như hắn đã không chịu nổi được nữa rồi – “Cô chủ, cô… ”Hắn cố kềm cơn giận, điều trước tiên phải làm lúc này là bắt lấy người đàn bà kia lại. Nếu để mụ ta chạy thoát thì đầu của hắn nhất định sẽ lìa khỏi cổ!!!Mỹ Lệ đôi mắt đờ đẫn nhìn hai người trước mặt mình, toàn thân cứng ngắc, ngay cả não bộ cũng không thể thông suốt được ngay lúc này. Cho đến khi tiếng hét của Cẩm Tú lại một lần nữa gào lên:“Chạy đi!!!”Chỉ vài giây sau, bóng dáng Mỹ Lệ đã khuất nhanh khỏi căn phòng. Cẩm Tú trong lòng chợt thấy nhẹ nhõm, nhưng đồng thời cổ tay bên phải cũng nhói lên vì lực siết chặt của tên côn đồ trước mặt.Đôi mắt cô sáng bừng, dù đau nhưng vẫn cắn răng đe dọa:“Anh dám động vào tôi? Cho dù tôi có làm ra lỗi lầm nào thì tôi vẫn là Trương Cẩm Tú – cô chủ của anh – là con gái của đại ca anh! Nhớ cho kỹ điều đó!!!”“Cô..”“Tôi là con của Một Mắt. Anh nghĩ ông sẽ tin tôi hay tin một đứa sai vặt như anh? Cẩm Tú này là đứa con gái ông thương nhất, tôi mà bị đánh một cái thì anh sẽ bị mất một cánh tay. Tôi bị đánh trọng thương thì anh cũng sẽ mất luôn cả cái mạng! Giỏi thì thử đi!!!”Màn đêm tĩnh lặng, không khí bên ngoài trong lành nhưng bên trong phòng lại chìm trong sự căng thẳng đến tột độ. Hắn nghiến răng nhìn Cẩm Tú như muốn ăn tươi nuốt sống cô, quai hàm siết thật chặt hệt như cố sức kiềm chế cơn kích động.Nếu có đắc tội với ai, thì tuyệt đối cũng đừng đắc tội với bọn xã hội đen coi mạng người như cỏ rác. Trong khoảnh khắc hai bàn tay Cẩm Tú bị giữ chặt bởi tên côn đồ, thì hắn đã chuẩn bị giáng bàn tay to bè của mình vào mặt cô, khuôn mặt bừng đỏ hệt như thú dữ.Thế nhưng…Chỉ tích tắc vài giây cánh tay của hắn hạ xuống, một tiếng roẹt vang lên từ sau lưng khiến hai cổ tay Cẩm Tú vừa bị bóp chặt đã cảm thấy nới lòng, tiếp sau đó là cả thân người của tên côn đồ liền ngã khụy xuống đất bất tỉnh.“Dì?”Người đàn bà toàn thân mang đầy thương tích, trong khoảnh khắc bỏ chạy lấy thân không hiểu vì sao lại quay trở lại nơi này, nhặt lấy cây chích điện nằm trên sàn và đâm thẳng vào người tên côn đồ đó. Đến khi hắn ta bất tỉnh nằm dưới đất, đôi vai bà vẫn còn run rẩy.“Tại sao dì không chạy đi? Bọn chúng chắc đã nghe tiếng động, chẳng mấy chốc sẽ chạy lên đây đó!” CHươNG 24: TỉNH NGộ (8)Mỹ Lệ cố hết sức bình tĩnh, không nói năng gì nữa mà chộp lấy cổ tay Cẩm Tú cùng nhau chạy ra ngoài.“Có chạy cùng chạy! Mẹ con chúng tôi cần có cô để tố giác Một Mắt!”***** ♥ *****Mây vần vũ trên bầu trời, cơn mưa từ đâu đột ngột trút xuống như thác lũ. Cẩm Tú lắng nghe tiếng sấm trên đầu mình, lòng chợt thắt lại.Dù tính mạng bị đe dọa, nguy hiểm kề cận, người đàn bà này vẫn không bỏ mặc cô mà quay lại đây. Bất kể có phải vì lý do cần một nhân chứng để tố g